Chương 491: Hội giao dịch (1)
Thuật sĩ truyền thừa đã biến mất mấy ngàn năm ở Nam Hải bờ, Lôi Lâm không nghĩ vận may của hắn sẽ tốt như vậy.
Đồng thời, hắn cũng không muốn bại lộ lá bài tẩy của chính mình như thế!
“Chuyện này e là vẫn phải tìm biện pháp từ chỗ Thâm Hồng Đại phù thủy !”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, vừa đi vừa suy nghĩ.
Thâm Hồng Đại phù thủy là thuật sĩ cấp bốn tiến vào cấp độ thần tinh, khẳng định không có ai rõ thủ đoạn đối phó với tâm tình hóa thuật sĩ bằng ngài.
Loại thuốc yên tĩnh này chính là chứng minh tốt nhất!
Lôi Lâm dự định tiếp đó sẽ đi tìm một ít di tích có liên quan đến vị Thâm Hồng Đại phù thủy kia, hy vọng có thể có phát hiện gì đó.
Lôi Lâm đã quyết định, bắt đầu đi ra cửa Bụi Gai Cửa Sắt.
Bây giờ hắn bức thiết muốn tìm được tình báo và tin tức có liên quan tới Thâm Hồng Đại phù thủy, từ đó truy tìm di tích của ngài, tìm ra phương pháp hoặc thủ đoạn khắc chế loại bệnh về huyết mạch của thuật sĩ.
“Vị khách này muốn rời đi rồi sao?”
Ngay khi Lôi Lâm mướn rời khỏi Bụi Gai Cửa Sắt, đột nhiên bị một quái nhân mặc đấu bồng kỳ dị chặn đường đi.
“Anh là ai? Hình như ta cũng không quen biết anh!” Lôi Lâm hóa thân thành người trung niên hơi nhướng mày, một luồng khí tức nguy hiểm từ trên người hắn mơ hồ lan ra.
Mà quái nhân đối diện hắn cảm thụ được sâu sắc nhất, lúc này người này giống như bị một cự thú thượng cổ nhìn vào chằm chằm, hai chân bắt đầu run rẩy lên.
“Chờ đã! Chờ chút! Vị đại nhân này! Ta cũng không có ác ý!” Quái nhân lập tức xua hai tauy, dường như là vì muốn chứng minh thân phận của hắn, hắn còn móc ra một tấm sắt đưa ra cho Lôi Lâm kiểm tra.
Trên ntấm sắt ngăm đen có dùng dấu vết rất sâu, phác hoạ một vương miện hình tượng, trên vương miện không có bất kỳ trang sức nào, tràn ngập phong cách cứng rắn.
“Người của Thiết Vương Miện sao?” Ngữ khí của Lôi Lâm hơi hòa hoãn, khí tức trên người cũng bình phục xuống, nhìn quái nhân cũng có thực lực của phù thủy chính thức kia: “Tìm ta làm gì?”
“Đại nhân! Thiết Vương Miện chúng ta luôn tôn kính mà lại khiêm tốn đối với đông đảo phù thủy đại nhân có thực lực mạnh mẽ, trên thực tế, khi đại nhân vừa bước vào chợ, chúng ta đã chú ý tới ngài…”
Quái nhân khom người trước Lôi Lâm rồi nói “Mời ngài đi theo ta!”
Lôi Lâm sờ sờ cằm, rồi đii theo quái nhân kia, từ biểu hiện của quái nhân này có thể thấy dường như Thiết Vương Miện đã phát hiện ra thực lực của hắn, ngẫm lại cũng đúng, làm người quản lý ở nơi này, nếu như không tăng cường để ý tới phù thủy cấp hai như Lôi Lâm, một phù thủy cấp hai có thể triệt để phá huỷ nơi phồn hoa này, có lẽ trong Thiết Vương Miện đã khai phá ra kỹ thuật gì đó để tra xét ẩn núp.
“Sao anh tìm được ta?”
Lôi Lâm đi theo quái nhân kia rốt cục không nhịn được đưa ra vấn đề của.
Mà sau khi nghe thấy Lôi Lâm đặt câu hỏi, người đội đấu bồng đi phía trước có chút tự hào vỗ vỗ áo da trên eo, “Xèo!” Một bóng đen trong nháy mắt leo lên vai của hắn.
Đó là một sinh vật năng lượng cao tương tự chuột đồng, một đôi mắt như ngọc thạch toả ra ánh sáng óng ánh, lúc này đang nhìn Lôi Lâm rồi không ngừng phát run, ngay cả đuôi đều cong lên.
“Khiến đại nhân cười chê rồi!” Người đội đấu bồng vỗ vỗ đầu chuột đồng để động viên, “Đây là ma sủng phối hợp của ta—— Khoa long thử, bọn hắn phi thường nhạy cảm đối với linh hồn có mạnh mẽ. Cũng chính vì như thế, ta mới có thể giữ chức đội trưởng phòng vệ của Thiết Vương Miện…”
Lôi Lâm nhìn chuột đồng trên bả vai vị đội trưởng này, trong đôi mắt lộ ra vẻ hiểu rõ: “Có thể có được loại sinh vật đã tuyệt tích này làm ma sủng, vận may của anh rất tốt!”
Ma sủng của phù thủy không phải vật cưỡi gì, nhất định phải ký kết linh hồn khế ước nghiêm ngặt. Đồng thời cả đời một vị phù thủy cũng chỉ có thể có một con ma sủng.
Mà rất nhiều ma sủng đỉnh cấp, không chỉ có lực chiến đấu mạnh mẽ, mà còn có thể tiến hành tăng cường đối với phép thuật hoặc là thân thể của phù thủy, mà một số ma sủng quý hiếm trong truyền thuyết còn được đồn là có thể giúp phù thủy đột phá bình cảnh.
Lôi Lâm vẫn luôn muốn tìm một con ma sủng hoàn toàn xứng đôi với mình đáng tiếc thứ này dù có tiền cũng không thể mua được, còn phải xem vận may, bởi vậy đến hiện tại hắn vẫn không quyết định ra.
Mà khoa long thử hoàn toàn không có sức chiến đấu, cũng không có đặc hiệu tăng cường uy lực vu thuật hay kháng phép thuật, năng lực nhận biết này thực sự là có chút vô bổ, thế mà phù thủy này lại hoàn toàn từ bỏ phương diện này mà đổi lấy năng lực trinh trắc siêu cường, cũng không biết sự lựa chọn này của hắn là đúng hay sai.
Lúc này Lôi Lâm đã theo vị đội trưởng phòng giữ này tiến vào một trụ sở tư nhân do phù thủy xây dựng.
Hoàn cảnh nơi này phi thường yên tĩnh, phù thủy ở chung quanh có rất ít, đồng thời gác cổng cũng phi thường nghiêm ngặt, dường như chỉ mở ra đối với hội viên.
“Được rồi! Hiện tại anh có thể nói cho ta biết tại sao lại dẫn ta tới nơi này rồi chứ? Ta cho anh năm phút!”
Lôi Lâm mơ hồ có chút không kiên nhẫn lên, mà vị đội trưởng phòng giữ cũng phát hiện ra điểm ấy, rất nhanh tiến vào đề tài chính.
“Nếu như ta không có đoán sai, ngài đã tiến vào cảnh giới cấp hai rồi?”
Vị đội trưởng này đầu tiên hỏi một câu thăm dò, rồi sau khi thấy Lôi Lâm ngầm thừa nhận, hắn lại có chút kích động đứng lên, lần thứ hai cúi người chào.