Chương 493: Tiến vào (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,777 lượt đọc

Chương 493: Tiến vào (1)

Lôi Lâm đã sinh hoạt ở Nam Hải bờ nhiều năm như vậy nên cũng có một chút hiểu biết đối với một số tình huống ở nơi này.

Nhìn từ địa vực thì tuy Nam Hải bờ được gọi là bờ biển, nhưng lại là một mảnh đại lục có diện tích cực kỳ rộng lớn, bao gồm đủ loại địa hình phức tạp như dãy núi, đầm lầy, đồng bằng, còn có một số khu vực bí ẩn đầy nguy hiểm, thậm chí ngay cả phù thủy chính thức cũng không dám thăm dò.

Mà sinh tồn nhiều nhất trên mảnh đại lục này chính là thổ dân ở đây, số lượng người bình thường này có khoảng chừng một trăm triệu người, chia ra mấy trăm công quốc to nhỏ.

Sau những công quốc này chính là hắc vu sư cùng bạch phù thủy khống chế.

Những đại công và quý tộc chấp chính kia vốn là huyết mạch hậu duệ của rất nhiều phù thủy chính thức!

Cứ cách một quãng thời gian, các tổ chức phù thủy lớn ở Nam Hải bờ đều sẽ trực tiếp đo lường linh hồn thiên phú từ trong giới quý tộc, chọn lựa ra học đồ, truyền thụ tri thức cùng sức mạnh, để sự thống trị của bọn hắn có thể tiếp tục kéo dài.

Tuy rằng những học viện này cũng sẽ chiêu thu số lượng học đồ bình dân nhất định, nhưng tỷ lệ này phi thường thấp, chỉ có người có thiên phú phi thường ưu tú mới được coi trọng, hơn nữa an toàn sinh mệnh thường thường không được bảo đảm.

Thậm chí, một số học viện bạch phù thủy sẽ không chiêu thu học đồ bình dân, chỉ có hắc vu sư mới yêu thích như thế!

Thế nhưng, dù có số lượng nhân khẩu nhiều như vậy, nhưng xác suất bình dân có thiên phú linh hồn vẫn quá ít.

Gần như trong mấy ngàn, thậm chí mấy vạn bình dân mới may mắn sinh ra một người có thiên phú phù thủy, có thể trở thành học đồ.

Hơn nữa thiên phú đó cũng không cao. Mà muốn có thiên phú cấp ba thậm chí cấp bốn cấp năm thì thật sự phải xem vận may.

Bởi vậy, rất nhiều học viện và lưu phái bị hủy diệt không phải vì ngoại địch xâm lấn mà là bởi không tìm được người thừa kế thích hợp, mà khiến thực lực của thế lực đó dần dần suy giảm, cuối cùng tiêu vong.

Hai phe phù thủy đều phân chia thế lực, tuyệt đối cấm chỉ chuyện vượt quá giới hạn để chiêu thu học đồ, mà hắc vu sư bởi các vấn đề như lý niệm nên số lượng nhân khẩu và độ phồn vinh dưới sự khống chế của bọn hắn còn kém phe bạch phù thủy rất rất xa.

Bởi vậy, chiêu thu học đồ từ địa vực ngoài thế lực đã trở thành một thủ đoạn khác để hắc vu sư bổ sung học đồ.

Mà Học viện Hắc Cốt Lâm chính là một tổ chức hắc vu sư như thế. Số lượng học đồ bị đào thải hàng năm thậm chí vượt qua nhân số được chiêu thu, mà bọn hắn lại không thể cướp người trên địa bàn của bạch phù thủy, trong tình huống không đủ số lượng mới đánh chủ ý tới Khoa Lý quần đảo.

Tuy rằng có nhiều thủ đoạn như vậy, nhưng số lượng phù thủy chính thức ở toàn bộ Nam Hải bờ vẫn không có bao nhiêu.

Đồng thời, độ khó để phù thủy lên cấp cũng không ngừng tăng lên.

Những học đồ có linh hồn thiên phú cấp một, cấp hai kia cơ bản cả đời cũng không thể lên cấp, học đồ cấp ba chính là điểm cuối của bọn hắn.

Mà muôn đột phá lên phù thủy chính thức lại càng gian nan, trong tình huống con đường thăng cấp lại bị khống chế nghiêm ngặt, học đồ có xuất thân bình dân chắc chắn chưa từng nghe nói ới phương pháp minh tưởng cao cấp, dù có may mắn thăng cấp cũng là loại bình thường nhất kia.

Phù thủy cấp hai lại càng ít ỏi, cho dù gom góp toàn bộ số lượng phù thủy cấp hai ở Nam Hải bờ cũng không có tới một trăm!

Cũng chính vì như thế, sau khi liên minh bạch phù thủy liên tiếp tổn thất bốn vị phù thủy cấp hai, thực lực trực tiếp bị tổn thất lớn, mới khiến hắc vu sư rục rà rục rịch.

Nếu như nói phù thủy cấp hai là cao tầng chân chính, kiêu hùng hào kiệt tọa trấn một phương thì phù thủy cấp ba chính là chủ nhân chân chính ở Nam Hải bờ!

Căn cứ vào những lời đồn mà Lôi Lâm nghe được, vào thời cận đại khi phù thủy cấp bốn đã mai danh ẩn tích, phù thủy cấp ba chính là người chưởng khống chân chính ở Nam Hải bờ!

Thậm chí, gộp tất cả phù thủy cấp ba có sự tích cụ thể lại, cũng sẽ có không vượt qua mười vị! Mỗi một vị phù thủy đều có thực lực là nguyên thủ của tổ chức như Hắc Dạ Đăng Tháp!

Từ miêu tả trên Khoa Mạc Âm chi đồng và cự xà chi thư, sau khi phù thủy tiến vào cấp ba, thường sẽ thức tỉnh rất nhiều năng lực kỳ dị, đồng thời khoảng cách cùng phù thủy cấp hai giống trời và đất vậy.

Bị một vị phù thủy cấp ba đuổi bắt , dù phù thủy cấp hai tên là Ngải Lý Tư Đặc kia bố trí thế nào đều sẽ không có chỗ che thân.

” Ngải Lý Tư Đặc kia rất có thể bị một vị phù thủy cấp ba truy sát! Đồng thời một đường chạy trốn về nơi này!”

Lôi Lâm cảm giác mình đã suy đoán ra chân tướng.

” Đám người bán tin tức kia kia lại dám dùng tin tức giả lừa bịp mình! Lần sau đừng để mình gặp lại bọn hắn…”

Đối với ở cửa hàng bán tin tức và Thiết Vương Miện, Lôi Lâm vẫn tin tưởng tổ chức làm địa đầu xà hơn một chút.

Đồng thời, hắn cũng rất có hứng thú đối với hội trao đổi kia.

“Thiết Vương Miện tổ chức hội trao đổi? E là nên đi xem thử…”

Lôi Lâm đang trầm tư, thân hình lại chuyển vào một chỗ ngoặt.

Sau đó một ông lão tóc bạc đi ra, nhanh chóng biến mất trong chợ…

...

Sau ba ngày.

Cạnh một vách núi cách Bụi Gai Cửa Sắt không xa.

Vách núi cao cao màu đen cheo leo xuyên thẳng về phía chân trời, mà giữa không trung lại có một khoảng sân nho nhỏ do một khối cự nham hình thành, ngoài cự nham còn có bùn đất, bên trên mọc đầy cỏ dại và dây leo búp hoa không biết tên.

Vù vù!

Một vầng sáng màu đen từ phía chân trời phóng tới, trực tiếp hạ xuống trên khoảng sân kia.

Ầm! Bùn đất lún xuống một hố to, lộ ra một phù thủy trung niên có dáng vẻ đại hán.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right