Chương 1273: Ngươi Không Thể Giết Được Ta
Trình Đại Lôi lấy làm kinh hãi, Đè xuống kinh ngạc trong lòng, nói: “Quả nhiên là chuyện không ngờ.”
Lý Hành Tai nói: “Trước đây ngươi gây ra một trận lụt ở Thanh Ngưu Sơn, diệt mười vạn tinh nhuệ Nhung Tộc. May xui kiểu gì lại có duy nhất một kẻ sống sót bò ra từ đám xác chết đó. Về sau hắn lang thang khắp nơi, thậm chí còn thành bằng hữu ngươi ta, cho dù là ai cũng không nghĩ ra, lửa chiến đó giờ chính là do hắn gây ra. Trình Đại Lôi à, ngươi xem xem ngươi gây ra bao nhiêu họa lớn rồi.”
Trình Đại Lôi bĩu môi, nói: “Ngươi muốn đổ tội lên người ta à, ta sợ có phải đánh vào mười tám tầng Địa Ngục, cái tội này ta cũng không dám gánh nhận. Lại nói, Dã Nguyên Hỏa không phải huynh đệ vào sinh ra tử của ngươi sao, ngươi đừng chối tội dễ vậy chứ.”
Lý Hành Tai nghẹn một họng, chỉ một ngón tay về phía Ô Lực Hãn: “Người của Dã Nguyên Hỏa, nàng một mực ở trong Vị Ương cung, sau khi phá thành xong ta mới phát hiện ra nàng.”
Trình Đại Lôi lại nhìn Ô Lực Hãn: “Ngươi chuẩn bị xử trí như thế nào, giết nàng?”
“Các ngươi không thể giết ta! Hai nam nhân các ngươi không thể khi dễ ta.” Ô Lực Hãn thất thanh kêu lên.
Lý Hành Tai để cho người hầu dẫn nàng đi, quay mặt nhìn Trình Đại Lôi lắc đầu: “Thiên hạ đại loạn thì có liên hệ gì với một nữ nhân. Dù sao cũng là gia tài còn lại của Dã Nguyên Hỏ, cũng coi là nể tình nghĩa xưa với hắn.”
Lý Hành Tai nhìn Trình Đại Lôi: “Trình Đại Lôi, ta đưa nàng cho ngươi.”
Trình Đại Lôi sợ hết hồn, vội vàng khoát tay: “Ta cũng không dám nhận, ngươi cũng biết ta xưa nay không giỏi khoản này.”
Lý Hành Tai cười cười nhìn Trình Đại Lôi: “Ta thế nhưng là nghe nói Trình đương gia gần nhất phong lưu sống qua ngày, bên cạnh mỹ nữ như mây, quấn quýt nhau quên cả trời đất.”
Trình Đại Lôi lúng túng cười cười: “Lời đồn mà thôi, lời đồn mà thôi.”
Lý Hành Tai quan sát hắn, ý vị thâm trường. Sau đó lại cười nói: “Không trò chuyện cái này, một nữ nhân mà thôi, vô luận như thế nào đều có thể sắp xếp ổn thỏa. Trình Đại Lôi, ngươi có ý kiến gì về thế cục sau này không?”
Trong lòng Trình Đại Lôi hơi động, biết hôm nay Lý Hành Tai mời chính mình đến ở đây, không có bày ra bộ dáng của vua một nước, cũng không có tự xưng là trẫm, rất hiển nhiên là muốn bàn những chuyện then chốt với chính mình. Bây giờ quay tới quay lui, chung quy là nói tới chuyện chính.
“Thiên hạ đại định, chín vạn dặm giang sơn cảu đế quốc đã nằm hết trong lòng bàn tay ngươi.”
Lý Hành Tai thở dài, âm thanh lộ ra hữu khí vô lực: “Vất vả đánh thắng một trận, trong đó bao nhiêu khổ cực, những người khác không rõ, nhưng ngươi cũng biết. Thiên tân vạn khổ giành được giang sơn, kết quả vào tay lại là một cục diện rối rắm.”
“Nhung Tộc đánh đất bắc tàn tành, ngàn dặm không có người ở, Giang Nam và Đông Hải là nơi ta lập nghiệp, bởi vì mấy năm rồi liên tục chinh chiến, tình hình bây giờ cũng rất gian khổ. Khu vực Kinh Châu còn có Thục vương cầm binh phất cờ tự trị, đến cùng thái độ của bọn họ sẽ ra sao, bây giờ còn xem không rõ.”
Kinh Châu Ích Châu lại giáp biên giới Lương Châu, ỷ vào địa thế hiểm yếu, bọn họ cơ hồ tự thành một nước. Giống với tình thế của Trình Đại Lôi, bọn họ cũng không tham dự vào trận loạn thế vừa rồi, bây giờ nuôi binh cường mã tráng, nếu như họ lựa chọn không chấp nhận Lý Hành Tai thì sẽ dấy nên một vấn đề khiến người khác nhức đầu.
Lý Hành Tai uống một chén rượu, rất có loại cảm giác trong lòng có khổ không nói ra được.
“Đương nhiên, cái này còn không phải chuyện khẩn yếu nhất.” Lý Hành Tai nói.
“Quan trọng hơn nữa là chuyện gì?”
Lý Hành Tai nhìn xem Trình Đại Lôi, trầm mặc chốc lát nói: “Trình Đại Lôi, ngươi gần đây bận việc gì?”
“Ta? Ta gần nhất rất thanh nhàn, cả ngày đi dạo trên đường, không có việc gì thì giúp người xây sửa nhà cửa phố xá.”
“Tất cả mọi người đều là người hiểu chuyện, ngươi hà tất giấu diếm ta.”
Lý Hành Tai phất phất tay, để cho người hầu cung phục lui hết ra ngoài. Sau khi mọi người rời đi sạch sẽ, hắn lại nhìn Trình Đại Lôi mà nói: “Lưu Bi tựa hồ lãnh binh trở về Lương Châu.”
Hôm nay Lưu Bi vừa đi, buổi tối Lý Hành Tai liền nhận được tin tức, tình báo của hắn cũng rất nhanh đi. Đáy lòng Trình Đại Lôi cười cười, quả nhiên, nói đi nói lại nói tới bây giờ cũng coi như lộ ra chút điều tiếng.
“Lương Châu không ai phòng thủ, binh lực đều phái đi ra ngoài, ta cũng là sợ Nhung Tộc tìm ta báo thù, cho nên trước hết để cho Lưu Bi trở về. Ta không phải là còn lưu lại thành Trường An sao, có việc gì cần ta, ngươi cứ việc phân phó.”
“Thế nhưng là Lưu Bi dẫn mười vạn đại quân, Tần Man ở Tịch Chiếu quan cũng có ba vạn đại quân trong tay, trấn giữ cửa ải giữa đế quốc và thảo nguyên, nếu như lao thẳng tới Trường An thì không cần dùng đến ba ngày đường.”
Lý Hành Tai nhìn chằm chằm Trình Đại Lôi, đúng chính xác là đang nhìn chằm chằm.
Trình Đại Lôi lắc đầu, lại tựa hồ không có nhìn ra ý lạnh dưới đáy mắt Lý Hành Tai.
“Cho nên ngươi phái Hoa Mộc Lan, Từ Vấn Thiên dẫn hai đại quân từ hai ngả khác đến quản thúc bên ngoài Tịch Chiếu quan, bọn họ cũng đã bày binh bố trận xong từ ba ngày trước rồi.”
Cũng là người hiểu chuyện, cũng đều không cần tiếp tục giả bộ hồ đồ. Trong khoảng thời gian này Lý Hành Tai không có nhàn rỗi, âm thầm điều động binh mã, chính là vì đề phòng Trình Đại Lôi.
Trình Đại Lôi mặc dù cả ngày bày ra bộ dáng ăn không ngồi rồi, nhưng không đến mức hoàn toàn không biết gì chuyện thời thế.
Nửa ngày, Lý Hành Tai thở dài một tiếng, nói: “Trình Đại Lôi, gan ngươi thật lớn, dám một mình lưu lại thành Trường An, không sợ ta ra lệnh một tiếng, xuất ra năm trăm đao phủ đánh ngươi.”
Trình Đại Lôi nhún nhún vai: “Không phải ta xem thường ngươi, chỉ là thành Trường An hiện tại không có người có thể giết được ta.”