Chương 1298: Giết Hắc Sa

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 4,382 lượt đọc

Chương 1298: Giết Hắc Sa

Hắc Sa quỷ sờ đỉnh đầu, cảm giác một luồng khí lạnh chạy dọc xương. Có thể đặt chân ở thành Lạc Diệp, thậm chí lăn lộn làm lớn, Hắc Sa quỷ chắc chắn không phải loại nhát gan. Nhưng loại cảm giác tính mạng nằm trong tay người khác này thực sự quá tệ.

Chỉ cần kiếm chém thấp ba tấc, vốn chỉ có một cái mạng hẳn đi gặp Diêm Vương ngay. Mặc dù ở thành Lạc Diệp mình dưới một người, trên vạn người, nhưng nếu chết thật thì chẳng có cái gì.

Trình Đại Lôi đứng cầm kiếm, có vẻ vân đạm phong khinh, miệng nói: “Ta cho các ngươi thêm một cơ hội, gọi Vương Hoè tới gặp ta.”

Lúc này, Hắc Sa quỷ còn chưa tiếp lời, một người áo xanh đột nhiên xuất hiện từ phía sau, tay cầm một thanh khoái kiếm, bước nhanh tới gần Trình Đại Lôi.

Kiếm thật nhanh.

Trình Đại Lôi và Hắc Sa quỷ đồng thời giật mình, Trình Đại Lôi giật mình vì thật sự thành Lạc Diệp khó có được cao thủ như vậy. Hắc Sa quỷ giật mình vì không ngờ người áo xanh này có bản lĩnh lợi hại như thế.

Người áo xanh này tên là Triệu Câu, gần đây gia nhập dưới trướng Thiết Đầu quỷ Vương Hoè, bình thường lặng lẽ làm việc, sự tồn tại rất dễ bị lơ là. Nhưng chó cắn là chó không sủa, ngày thường càng ít nói, thời khắc mấu chốt càng có thể dọa người giật mình.

Trong chớp mắt, hai bên đã đánh nhau mười hiệp nhưng chưa chia thắng bại. Có thể đấu với Trình Đại Lôi mười hiệp, thế là đã đạt rồi.

Mục đích của Trình Đại Lôi là thăm dò chi tiết người này nên mới cùng người này đấu mấy chiêu. Chỉ thấy đối phương có tiến có lui, chiêu thức có thứ tự, vừa nhìn đã biết có danh sư dạy bảo, lại luyện qua chém giết thực sự ở chiến trường mới có được bản lĩnh như thế.

Nhưng một người như vậy xuất hiện ở thành Lạc Diệp thì quá kỳ lạ. Như nhóm người Thiết Đầu quỷ Vương Hòe, hay Hắc Sa quỷ, đa phần dựa vào dốc hết sức lực chiến đấu rất tàn nhẫn, chưa nói tới trình độ võ nghệ nếu có chút kỹ năng cũng chỉ là kỹ năng quê mùa.

Vậy thì, vì sao một người như thế lại xuất hiện ở đây?

Trình Đại Lôi nhíu mắt lại, đáy mắt toát ra ý lạnh. Nói không chừng đó là người của Ngư Long Vệ trà trộn vào với mục đích lấy mạng mình

Sau khi đoán được điểm mấu chốt này, Trình Đại Lôi đã động sát tâm. Tung ra một kiếm sắc bén, dứt khoát. Bản thân định giết gà dọa khỉ doạ sợ bọn trộm cắp thành Lạc Diệp, thứ hai là hù kẻ núp trong chỗ tối.

Chiêu thức phóng túng hơn, không phải các người muốn là có thể lấy đầu của bổn đương gia.

Đây là tuyệt kỹ đặc biệt của Trình Đại Lôi, từ trước đến nay chưa từng thất thủ. Mấy năm nay trải qua rèn luyện, càng thêm lão luyện, chém ra một kiếm như gió bão.

Đúng lúc này, một phi tiêu bay đến, nguy hiểm lại thêm nguy hiểm đánh trúng kiếm Thất Phu. Lòng bàn tay Trình Đại Lôi chấn động, kiếm không thể tránh khỏi lệch đi vài phần.

Sai một ly đi nghìn dặm.

Đúng là vài phần khác biệt, cứu tính mạng Triệu Câu, hắn sớm bị dọa vỡ gan, giờ phút này bừng tỉnh, phục hồi lại tinh thần, lập tức nhảy lui về phía sau.

Phía sau Hắc Sa quỷ, cũng có một người nhảy ra, cùng Triệu Câu nhảy qua tường, chạy trốn về phía xa.

Trình Đại Lôi vẫn chưa đuổi theo, chỉ đứng ngơ ngác sững sờ một chỗ.

Rất rõ ràng, Ngư Long Vệ không ngừng trà trộn vào. Một Triệu Câu ở ngoài sáng, một người ở trong tối, hơn nữa một người rất giỏi sử dụng ám khí, chắc chắn muốn nhân lúc hai người chiến đấu kịch liệt thì ra tay phóng ám khí, kết quả chính là tánh mạng của mình.

Chẳng qua hắn đánh giá cao sức chiến đấu của Triệu Câu, cũng xem nhẹ thực lực của Trình Đại Lôi, cho nên không thể không ra tay ở thời điểm mấu chốt, vì một con đường sống của Triệu Câu.

Trong lòng Trình Đại Lôi buồn bã, không phải vì Ngư Long Vệ uy hiếp. Từ khi xuất thế đến nay, một mạch thu hoạch vô số tánh mạng, trước đó chưa bao giờ xảy ra sơ xuất. Đây là lần đầu tiên…… Sợ rằng không phải là dấu hiệu tốt lành gì.

Hắc Sa quỷ sững sờ một chỗ, đột nhiên cười ha ha: “Ta tưởng rằng bản lĩnh lớn thế nhiêu, hóa ra cũng đến thế mà thôi, các huynh đệ cùng nhau động thủ, hôm nay đưa bọn họ đi chầu Diêm Vương.”

Kiếm Thất Phu của Trình Đại Lôi vừa vào vỏ, giờ đây bất thình lình rút ra, một luồng khí lạnh chợt hiện lên, lại lần nữa vào trong vỏ, nhưng không trung lại có vài giọt máu tươi rơi xuống.

Hắc Sa quỷ đứng yên một chỗ, hai mắt ngây ra ngơ ngác, trong hai mắt có phẫn nộ, ngạc nhiên, khủng hoảng…… Cuối cùng ngã bịch xuống đất một tiếng, một dòng máu chảy ra từ yết hầu càng ngày càng nghiêm trọng, máu tươi càng chảy càng nhanh.

Thủ hạ Hắc Sa quỷ giờ đây hô to gọi nhỏ, nháy mắt thành rắn mất đầu, cuối cùng cũng không kéo thi thể Hắc Sa quỷ đi.

Lưu Phát Tài đi tới kéo thi thể Hắc Sa quỷ tới góc tường, đây là công việc của hắn, gặp nhân vật nhỏ, hắn có thể xung phong rút song đao. Gặp phải kẻ địch thực sự khó giải quyết, thì đến sau bọc hậu, đi sau hỗ trợ mài máu, phụ trách nhặt xác.

Sau khi ngang nhiên giết người, tâm trạng Trình Đại Lôi cũng không sung sướng. Nếu nói tâm trạng hắn tốt, lần này sẽ không thất thủ.

Xét đến cùng, vẫn là chuyện kiếm Thất Phu thất thủ.

Vẫn luôn lăn trên lưỡi đao, đối mặt loại sự tình quỷ thần khó lường này, Trình Đại Lôi khó tránh khỏi chút mơ hồ.

Huống hồ thế cục hiện tại, Lý Hành Tai âm thầm điều động binh mã, Ngư Long Vệ giăng thiên la địa võng. Ngoài mặt Trình Đại Lôi gió êm sóng lặng, nhưng trong lòng không thể không biết tính mạng mình đã ngàn cân treo sợi tóc.

Chẳng lẽ thật sự muốn chết ở chỗ này sao?

Trình Đại Lôi không thể không cười, lúc trước đi từ núi Thanh Ngưu, bây giờ lại về lại nơi này, thế cũng coi như một kết cục tốt.

Ngay khi Trình Đại Lôi tiến vào thành Lạc Diệp, Thích Kế Quang cùng cận vệ ra roi thúc ngựa một mạch từ thành Trường An đuổi tới U Châu, tạm nghỉ chân ở miếu Sơn Thần.

Nơi đây trở thành trung tâm chỉ huy Ngư Long Vệ. Người trước ngã xuống, người sau tiến lên đi vào U Châu. Ngư Long Vệ tập trung tại chỗ này.

Tổng cộng ba ngàn người, đều là người xuất sắc của Ngư Long Vệ. Nhìn nhân thủ tập trung trước mặt, Thích Kế Quang khẽ thở dài.

Lấy ba ngàn người giết một người, nếu như mình lại làm không được, thật sự nên tìm khối đậu hũ đâm đầu mà chết.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right