Chương 157: Quyết Đấu Trên Võ Đài

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,952 lượt đọc

Chương 157: Quyết Đấu Trên Võ Đài

Phía trước ồn ào, người đi đường tụ tập thành một đám đông, dắt cuống họng hô to, cũng không biết là có chuyện gì đang xảy ra.

Đám người Trình Đại Lôi thấy vậy thì liền tiến lại gần.

Đó là một đấu trường rộng lớn, trên lá cờ khắc một võ tự.

Hôm nay là đại thọ 50 của Đông Gia Kim Long tiêu cục Võ Thiên Cát, tiêu cục Kim Long bày thập nhất lôi tại đây, một là để thể hiện uy danh của Kim Long tiêu cục, hai là mở tiệc chiêu đãi huynh đệ giang hồ.

Thủ lôi của Kim Long tiêu cục, tổng tiêu đầu La Ngân Sơn, giang hồ gọi là thiết trảo ưng, tay cầm roi sắt , hoành hành giang hồ rất nhiều năm, chưa bao giờ thất bại.

Võ đài đặt ra quy tắc, bất kể chiến thắng hay thất bại, sẽ đều có phần thưởng là một hoặc hai lượng bạc trên sân đài. Nếu có thể đấu với Thủ lôi trong vòng 10 hiệp sẽ được Kim Long tiêu cục thăng cấp thượng binh, nếu đánh thắng sẽ được 200 lượng tuyết hoa ngân.

Rất nhiều người tập võ ở thành Thiên Chu đã lên võ đài thách đấu, hôm nay là ngày thi đấu thứ mười, chưa nói đến người thắng cuộc, chính là rất ít người có thể đấu được 10 hiệp với La Ngân Sơn.

Khi Trình Đại Lôi tiến đến gần để nhìn kỹ hơn, người đang thi đấu trên võ đài với La Ngân Sơn là một nam nhân trẻ tuổi. Sau ba hiệp, nam nhân này liền bị La Ngân Sơn đánh đến chỉ có thể chống đỡ, không thể chủ động tấn công.

La Ngân Sơn bước tới, nắm lấy cánh tay của người trẻ tuỏi, cứ thế mà đem cánh tay bẻ gãy. Một trận gào thét gọi cha gọi mẹ thảm thiết, xương trắng đều lộ ra ngoài, một số ít đang định lên võ đại, sau khi nhìn thấy cảnh này cũng bị dọa cho không dám nhúc nhích.

Mười ngày trôi qua, cứ lên võ đài sẽ được một lượng bạc, tiêu cục Kim Long đã vung ra vô số ngân lượng, người không có đủ bản lĩnh cũng đến võ đài thì đấu, tất cả chỉ vì một lượng bạc.

Mấy ngày nay, La Ngân Sơn đều bị dạng người như vậy làm phiền, hôm nay quyết ra chiêu nặng, chính là để giết gà dọa khỉ.

Vứt xuống một lượng bạc cho nam nhân trẻ tuổi kia, La Ngân Sơn nói: "Khiêng xuống đi, dùng tiền này chữa thương cho hắn. Chư vị, trên lôi đài quyền cước không có mắt, nếu thật sự có thực lực, hoan nghênh lên đài khiêu chiến, mọi người dùng võ kết giao bằng hữu. Nếu như người nào không có bản lĩnh thì đừng lên đây làm mất mặt, tránh bị thiết trảo của ta đánh chết.

Trình Đại Lôi liếc mắt về phía võ đài và nói, "Tử Long."

"Tử Long."

"Có thuộc hạ."

"Đi lên, phế một cánh tay của hắn."

Triệu Tử Long còn chưa lên võ đài, đột nhiên nghe được một tiếng gào giận dữ, một người phóng như bay lôi đài.

“Tên nhóc con không biết trời cao đất dày, hôm nay để tam gia gia ta dạy dỗ ngươi.”

“Trời ơi, tam gia!!” Trình Đại Lôi che đầu, làm sao hắn có thể để tên ngốc này lên được.

La Ngân Sơn nhướng mày: "Lôi đài giáo kỹ chẳng qua dùng võ để kết giao, tên lỗ mãng nhà ngươi sao lại nói lời đả kích người khác như vậy.”

“Không phải chỉ đánh nhau thôi sao, phí lời làm cái gì, hôm nay tam gia gia sẽ làm lão sư, dạy ngươi biết thế nào là công phu.”

Trình Đại Lôi che mặt, nếu thật sự có khả năng nói lời này thì không sao, nhưng Trương Tam Gia như vậy, lên rồi không phải để cho người ta đánh sao.

La Ngân Sơn tức giận đến nghiến răng: "Rất liều lĩnh, mong bản lĩnh của ngươi cũng mạnh như khẩu khí, bên đó có binh khí, ngươi muốn so quyền cước hay là so binh khí?”

Bên lôi đài bày biện một loạt giá binh khí, phía trên có đao thương kiếm kích, phủ việt câu xoa đều có. Trương Phì đi qua, từ giá binh khí, rút ra 1 thanh trường thương.

La Ngân Sơn phất phất tay, phân phó thủ hạ đem thiết roi của hắn đưa tới.

"Tên lỗ mãng, đao kiếm không có mắt, ngươi nhớ cẩn thận đó!”

"Đến!"

Trương Tam Gia chợt quát một tiếng, đám người bên dưới hò hét cổ vũ, sau khi bình tĩnh, Tam gia vung trường thương lao đến, hắn trông giống như một con ngựa đen, nhắm mũi thương vào cổ họng của La Ngân Sơn mà đâm tới.

"Đâm Thiên!"

La Ngân Sơn trong lòng giật mình, ngọn thương đến quá gấp gáp, khí thế hung dữ, khiến hắn hất thời không kịp nghĩ ra biện pháp chống đỡ.

Hắn tiếp không được, chỉ có thể lui, cuối thấp người xuống, trường thường nhanh chóng từ đỉnh đầu của hắn xuyên qua.

La Ngân Sơn kinh hãi đến chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, tuyệt đối không thể khinh thường cái tên lỗ mãng mặt đen này.

"Đánh xuống đất."

Ngọn thương từ trên đỉnh đầu đập xuống, La Ngân Sơn dùng thiết roi đập xuống đất, tuy rằng đã trốn được nguy hiểm, nhưng hắn sợ hãi đến mức, linh hồn đều bị dọa sợ.

"Bắt lợn."

Ngọn thương vụt qua buộc La Ngân Sơn phải liên tục rút lui, nội tâm của La Ngân Sơn có chút sụp đổ. Hai chiêu đầu nghe có vẻ bình thường và uy nghiêm, nhưng chiêu thứ ba này nghe có vẻ như...Đây có phải là đang ví ta như một con lợn?

Trình Đại Lôi lúc này đang sung sức, Trương Tam Gia giỏi đến mức có thể ép La Ngân Sơn đến bước đường này. Vừa rồi hắn đã kiểm tra rằng trình độ của La Ngân Sơn là đỉnh cấp. Giờ phút này nhìn lại thông tin của Trương Phì, hắn đã rất ngạc nhiên khi phát hiện trình độ của hắn ta đã tăng lên đến mức ưu tú.

Quả nhiên hắn là người có tiềm lực truyền thuyết, hắn mới vừa đưa "Tam thủ Mâu” chưa được bao lâu, thì Trương Phì đã có thể thăng cấp nhanh như vậy.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right