Chương 367: Đến Cầm Xuyê

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 962 lượt đọc

Chương 367: Đến Cầm Xuyê

Chu Hưng ở phía Tây, phong quốc trong tám trăm năm, Tần Hưng cũng ở phía Tây, nhất thống Thần Châu.

Tây Bắc từ xưa đến nay chính là vị trí của sự phồn vinh, phát đạt.

Trình Đại Lôi một đời liếm máu cầm đao, đối với thuật phong thủy cũng không có cách nào không tin, cái gọi là huyền năng cứu rỗi, khắc kim cải mệnh.

Còn có một nguyên nhân khác, Thôi tướng phái ra số lượng lớn sát thủ đến ám sát Trình Đại Lôi, chính là không cho Trình Đại Lôi đến Cầm Xuyên, nếu như vẻn vẹn là vì báo thù cho Dương Long Đình, cũng không cần khoa trương tốn nhiều khí lực như vậy.

Cầm Xuyên đến tột cùng có cái gì?

Đi biết đáp án, Trình Đại Lôi thật sự muôn đi Tây Bắc Cầm Xuyên nhìn xem?

"Không quản Đại đương gia đi chỗ nào, chúng ta đều đi theo." Tất cả mọi người đều chung một biểu thị.

"Không nóng nảy, chúng ta còn chưa biết tình huống bên Cầm Xuyên như thế nào, mọi người cùng nhau đi, thì cũng không có nhiều lương thực để nuôi sống, hiện tại trước cứ án binh bất động." Trình Đại Lôi nói: "Mọi người gần đây trôi qua như như thế nào?”

Cao Phi Hổ Cao Phi Báo lúc trước mang theo 500 huynh đệ hộ tống sơn trại già yếu đi phương Nam, bây giờ vẫn là chiếm núi làm vua. Mà Hùng Đại Hùng Nhị, Tiểu Bạch Lang, Liêu Giáp Liêu Ất trên tay cũng có không ít huynh đệ.

Cẩn thận tính toán, ban đầu trại Cáp Mô tuy giải thể, nhưng lại phân ra mười mấy nhà sơn trại, tất cả huynh đệ chung vào một chỗ, chừng hơn năm ngàn người.

Trình Đại Lôi rất hài lòng, một năm này, nếu như bọn người Cao Phi Hổ, Cao Phi Báo, Hùng Đại Hùng Nhị trôi qua không tồi. Hắn nhìn từng khuôn mặt quen thuộc, đáy lòng bỗng nhiên phát ra thở dài một tiếng.

Thiếu Lâm Thiếu Vũ.

Không biết tình huống của hắn bây giờ như thế nào, nếu như trong lòng hắn sinh chán nản, chọn 1 nơi non xanh nước biếc, rồi chết già ở trên giang hồ, chuyện như vậy trong thế giới hỗn loạn này cũng không phải chuyện xấu.

"Mọi người tạm thời án binh bất động, về sau không thể nói trước ta cần đến các ngươi." Trình Đại Lôi nói: "Chờ ta đến Cầm Xuyên lăn lộn tốt, mọi người lại đi đến Cầm Xuyên tìm ta nương tựa.”

Đám người xa nhau một năm, thật vất vả mới có thể gặp lại, ai cũng không muốn chia tay nhau. Nhưng Trình Đại Lôi đã nói rõ ràng như vậy, chưa rõ tình huống bên Cầm Xuyên như thế nào, nếu tất cả mọi người cùng đi qua, ngay cả điểm dừng chân cũng không thấy. Huống hồ, mọi người đã biết hướng đi của Trình Đại Lôi, ngày sau muốn tìm hắn cũng không quá khó khăn.

"Đại đương gia, ngươi cũng không thể một người đi qua, hay là mang thêm mấy huynh đệ, không quản đến đâu cũng đều có thể chiếu cố lẫn nhau." Cao Phi Hổ.

Trình Đại Lôi gật gật đầu, Cao Phi Hổ nói có đạo lý. Sau đó, hắn chọn ra mấy người từ trong đội ngũ, Tần Man, Từ Thần Cơ, Từ Linh, lại thêm Lưu Quan Trương Triệu, Cao Phi Báo và nhiều người khác, góp đầy đủ cũng hơn một trăm người.

Đám người khó lắm mới có thể gặp nhau, bây giờ lại phải tách ra, dù sao cũng là huynh đệ vào sinh ra tử, cho dù không muốn, cũng chỉ đánh cười rồi bỏ qua.

Đám người chia thành tốp nhỏ, trong đêm hướng về nội cảnh, sau khi tách khỏi mọi người, Trình Đại Lôi dẫn một trăm huynh đệ đi về phía tây bắc.

Tình hình hiện tại của Trình Đại Lôi giống như tập luyện lại trong game. Lần thứ nhất tiến vào trò chơi, thường tập luyện theo ý muốn, thấy nhanh nhẹn và thể lực chưa đủ, một pháp sư không thêm được trí tuệ và sức mạnh nên phải đốn hạ và đào tạo lại. Lần thứ hai tiến vào trò chơi, liền phải nghiêm túc một chút, tập trung vào việc phải làm, phát triển theo hướng tốt, tâm lý nhất định phải có tính toán.

Ăn ngay nói thật, cơ sở của núi Thanh Ngưu không đảm đương nổi, vùng núi nhiều hơn ruộng đất, khí hậu lạnh lẽo quá mức, không hề có tiền đồ, vì vậy coi như bỏ, Trình Đại Lôi cũng không cảm thấy đáng tiếc.

Mà lần thứ hai lựa chọn cơ sở, nhất định phải cực kỳ thận trọng. Bắt đầu lại sẽ luôn mang đến cho mọi người hy vọng một lần nữa.

Sau khi tiến vào nội cảnh, Trình Đại Lôi mang theo thủ hạ huynh đệ, một đường đi về phía Tây, tiến về Cầm Xuyên.

Mà trong quá trình này, Đế Quốc cũng đã phát sinh ra một số chuyện.

Ngư Long Vệ báo tin Minh Ngọc công chúa đã bị cướp đi cho Minh Đế biết, lần này, vốn là ôm nguy hiểm rơi đầu, bởi vì có đôi khi Minh Đế rất giống một bạo quân.

Chỉ là không ngờ tới, Minh Đế sau khi biết Minh Ngọc công chúa bị Trình Đại Lôi cướp đi, chỉ là thở dài ba tiếng, cũng không có trừng phạt bất cứ người nào.

Minh Ngọc công chúa bị cướp đi, hai tộc hòa đàm dĩ nhiên thất bại, triều đình bố trí thêm binh lính ở các biên quan, tùy thời phòng bị Nhung Tộc xâm lấn. Chỉ bất quá, trừ một số bộ lạc nhỏ quấy rối bên ngoài, Nhung Tộc cũng không mở cuộc xâm phạm quy mô lớn.

Tin tức liên quan tới Nhung Tộc, phe Đế Quốc biết được rất ít. Hô Duyên Bạt vừa chết, trạng thái quyền lực trên dưới Nhung Tộc đều trống rỗng, dĩ nhiên cần phải có một thế lực mới tiến vào. Sau đó các vương tử, các bộ lạc ở Nhung tộc đều lâm vào trạng thái tranh giành quyền lực.

Bọn hắn lúc này, dĩ nhiên không thể xâm lược Đế Quốc.

Mà bên phe đế quốc, tình huống cũng cực kỳ đáng lo, Đế Quốc bại nhiều lần, uy tín của hoàng quyền sớm đã không còn gì, các Chư Hầu đều rục rịch, trong dân gian cũng có các thế lực mới đứng lên khởi nghĩa, âm thầm rình mò vị trí thiên hạ chí tôn.

Đối với những thứ này, Trình Đại Lôi cũng không hiểu, thậm chí chưa nói tới quan tâm.

Hắn chỉ tiếp tục đi về hướng tây, một đường lặn lội , Cầm Xuyên đã nhanh đến trước mắt.

"Đại đương gia, tầm hai mươi dặm đường nữa, chúng ta đã có thể đến Cầm Xuyên quan." Từ Thần Cơ nhìn dãy núi mơ hồ ở phía xa, nói.

"Đúng rồi, đúng rồi." Trình Đại Lôi chợt nhớ tới cái gì, nói: "Quan phục của ta đâu, đợi ta thay quan phục rồi mới tiến vào.”

"Cái này... Cần sao?" Từ Thần Cơ nói.

Trình Đại Lôi ôm quan phục đi vào trong rừng cây thay quần áo: "Làm sao không cần, bên trong Cầm Xuyên có bao nhiêu binh lính, mà theo đạo lý tất cả đều là lính của ta, nếu như chúng ta theo sơn tặc đi vào, bọn họ nhất định sẽ tấn công.”

Trình Đại Lôi một bên thay quần áo một bên trả lời, rừng cây tĩnh mịch, chung quanh một tiếng chim kêu cũng không thấy.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right