Chương 378: Chịu Ủy Khuất

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 2,459 lượt đọc

Chương 378: Chịu Ủy Khuất

Đỗ Hắc Tử chính là người đã cùng Cao Phi Báo giao dịch buôn bán muối lậu, mắt thấy nhân số bên đối phương vượt qua phe mình gấp bốn năm lần, nếu động thủ, thật sự không có chút tự tin nào. Vì vậy trên mặt Cao Phi Báo cười ha hả: "Huynh đệ, trong lúc này có phải hay không hiểu lầm gì đó?"

"Mẹ ngươi chứ, ai là huynh đệ với ngươi." Tên cầm đầu căn bản không có đem Cao Phi Báo nhìn vào trong mắt, hắn nói: "Con đường này là của lão tử, ai bảo các ngươi từ nơi này đi qua."

Đám huynh đệ bắt đầu ra hiệu cho Cao Phi Báo, trực tiếp động thủ đi, đã có người bắt đầu lặng lẽ di chuyển trong phạm vi nhỏ, riêng phần mình tiếp cận một mục tiêu, chỉ cần Cao Phi Báo ra lệnh một tiếng, nhất định là đánh chết cục diện. Nhưng Cao Phi Báo đã không làm càn làm bậy như một năm trước, nếu động thủ, phe mình cũng không có bất kỳ ưu thế gì.

"Ha ha, huynh đệ chúng ta mới tới, còn chưa biết quy củ của nơi này, không biết nơi nào đã đắc tội đến các vị hảo hán, chỉ mong đấng hảo hán chỉ giáo."

"Hừ, nhìn ngươi cũng là người biết chuyện, con đường này là của Long gia Vân Trung Long, các ngươi dám ở trên con đường này buôn bán muối, đây là chán sống rồi à." Tên cầm đầu nói.

"Tam ca, đừng có nói nhảm với bọn hắn, cứ trực tiếp làm thịt chẳng phải xong sao!" Đám thủ hạ bên đối phương đã bắt đầu nóng nảy.

Cao Phi Báo cười ha hả: "Ta tưởng là ai, hóa ra Long gia Vân Long Trung a, huynh đệ chúng ta vừa tới, còn đang định đi bái sơn môn của Long gia. Ta còn cố ý chuẩn bị một kiện lễ vật cho Long gia, mời chư vị đem đến giúp chúng ta.”

"Ngươi biết Long gia?" Tên cầm đầu lập tức vươn tay ra: "Thứ gì, lấy tới cho ta xem một chút."

"Này không phải làm khó dễ chúng ta sao, ta đưa ngài xem, ngài nhất định phải nói tốt cho chúng ta trước mặt Long gia đó…”

Cao Phi Báo tay đặt trong ngực, trên mặt mỉm cười, lúc này đột nhiên bộc phát, hắn bắt lấy cổ tay của tên cầm đầu, cứ như thế mà đem đối phương kéo xuống, sau đó giẫm đạp thân thể, nhảy lên lưng ngựa, hai tay ghìm chặt cương.

Những người khác cũng không nhàn rỗi, lập tức rút đao giết người cướp mã.

Không ai nghĩ đến sự thay đổi đột ngột này, trong khoảng thời gian ngắn, bảy tám người đã mất mạng.

"Các huynh đệ, đừng đánh nữa, mau rút lui.”

Cao Phi Báo gào thét một tiếng, mười mấy huynh đệ bỏ xe muối, phóng ngựa mà đi.

..........

Trình Đại Lôi đang cùng mọi người sửa chữa lại sơn trại, bởi vì sơn trại thiếu nhân lực, Trình Đại Lôi cũng chỉ có thể tự thân lên trận. Tuy nhiên, có kỹ năng xây dựng tinh thông, ngược lại mọi chuyện cũng không quá phiền phức. Xây dựng tinh thông mang đến hai hạng thuộc tính, thứ nhất là thời gian tiêu tốn xây dựng giảm phân nửa, để giải thích thuộc tính này, giống như trong trò chơi phái ra một nông dân đi xây dựng, vốn dĩ cần một giờ mới có thể hoàn thành xong, nhưng đến hiện tại chỉ cần nửa giờ là đủ. Mà tất cả thuộc tính xây dựng đều tăng lên 10 phần, có nghĩa là đồ ăn trong bếp của sơn trại càng thơm hơn, hiệu quả chữa bệnh trong phòng thuốc cũng sẽ tốt hơn.

Bất Quá, hiện tại, tác dụng của xây dựng tinh thông phát huy chưa lớn, cần phải chờ hậu kỳ, lò rèn, nhà thuốc được thành lập, thì sự cải tiến do kỹ năng này mang lại mới thật sự khủng bố.

Hiện tại Trình Đại Lôi đang bận rộn xây nhà để ở, chặt gỗ làm dầm và đắp đất làm tường, mọi việc đều diễn ra một cách trật tự.

"Đại đương gia, Đại đương gia..."

Lúc này, Cao Phi Báo mang theo mười huynh đệ chạy tới, hai mắt lưng tròng.

"Đại đương gia, ta chịu ủy khuất a!”

Trình Đại Lôi rất ít khi thấy Cao Phi Báo có bộ dáng này. Hắn vội hỏi: "Đến tột cùng xảy ra chuyện gì?"

"Ai, Đại đương gia ngài thế nhưng không biết... Chúng ta không thể để cho người khác khi dễ như vậy được..."

Cao Phi Báo nước mắt nước mũi ngắn dài, Trình Đại Lôi cũng dần dần hiểu ra quá trình bên trong.

"Là ngươi nói, ngươi giết bảy tám người của đối phương?"

"Ừm."

"Sau đó bình yên vô sự thoát thân?"

"Ừm."

"Còn đoạt được mấy con ngựa?”

"Ừm."

"Rất tốt, vậy vấn đề là." Trình Đại Lôi đánh búng tay: "Cuối cùng thì ngươi chịu ủy khuất chỗ nào?"

"y..." Cao Phi Báo đóng vai đáng thương vốn là muốn để Trình Đại Lôi thay hắn đi trút giận, nhưng lại bị Trình Đại Lôi hỏi ngược như vậy, hắn quả thật không phản bác được. Sững sờ nửa ngày, hắn thử thăm dò hỏi: "Tổn thất tinh thần có tính không?”

"Tinh thần của ngươi đã bị tổn thương, vậy liền nghỉ ngơi cho tốt." Trình Đại Lôi bĩu môi, lại gọi tới hai huynh đệ khác: "Các ngươi ra ngoài, điều tra nội tình của Vân Long, xem đối phương rốt cục có lai lịch gì?”

Nói xong, Trình Đại Lôi còn tự lẩm bẩm một mình: "Còn nói ở Cầm Xuyên không hề có cường đạo.”

Đến tối, người hắn phái đi dò hỏi tin tức đã trở về.

Cầm Xuyên hoàn toàn chính xác không hề có cường đạo, mà Vân Long bên đó cũng không phải cường đạo, hắn là quan viên, là quan viên do Mạc Minh Mễ phong, quan chức là giáo úy hay cái gì đó, bọn họ không biết. Tới thế hệ này, hắn thuộc về loại cường hào ác bá, không quản làm ăn gì, chỉ cần đi qua sơn môn của bọn hắn, nếu đáp ứng đúng tiêu chí bọn hắn đề ra, vậy có thể thuận lợi đi qua, còn nếu không thì khó có thể toàn mạng thoát khỏi nơi này.

Ở Cầm Xuyên thật sự không có thổ phỉ, bởi vì phỉ chính là quan viên mà quan viên chính là phỉ.

Mạc Minh Mễ sau khi được chiêu an, trở thành quan thủ tướng của Cầm Xuyên, đồng thời cường đạo thổ phỉ ở Cầm Xuyên cũng bị hắn chiêu an, Mạc Minh Mễ một hơi phong mười tám nhà giáo úy. Những người này có đường bộ, có đường thủy, mỗi người đều quản một khu vực khác nhau.

Bất cứ ai kinh doanh khi đi qua đều phải trả một khoản phí bảo hộ nhất định, còn hàng lậu như muối tư, chè, đồ sắt thì do họ trực tiếp độc quyền.

Phàm là làm ăn, khi đi qua con đường của bọn hắn, nhất định phải giao nộp hộ phí, về phần muối lậu, lá trà, đồ sắt và các loại hàng cấm…những thứ này đều là do bọn hắn trực tiếp độc quyền.

Vân Trung Long chính là một trong mười tám nhà giáo úy, hôm nay Cao Phi Báo đi qua lại vừa lúc hắn trông coi, vì vậy hắn mới có thể đoạt hàng của Cao Phi Báo hàng. Cũng may mà Cao Phi Báo hành động trước, nếu không Trình Đại Lôi chỉ sợ không thể gặp được hắn.

"Một hơi phong mười tám nhà..." Trình Đại Lôi bĩu môi: "Đúng là không có học thức.”

"Đại đương gia, nếu không phái ra huynh đệ, đem bọn hắn diệt đi." Cao Phi Báo trong lòng vẫn là nuốt không trôi cục tức này, thường ngày tất cả đều là hắn cướp người, hôm nay lại là người đoạt hắn.

"Cái này... Trước đừng nóng nảy, dù sao hôm nay chúng ta cũng không bị tổn hại gì, muối chúng ta sẽ tìm nơi khác, trước tiên cứ ổn định đã.”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right