Chương 420: Tôn Sùng Kẻ Mạnh

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 2,756 lượt đọc

Chương 420: Tôn Sùng Kẻ Mạnh

Không cần Trình Đại Lôi phân phó, đội ngũ đã tự động tiến vào trạng thái phòng ngự. Mà Trình Đại Lôi đoán không sai, những người này quả nhiên là chạy tới chỗ mình.

Tên cầm đầu cầm kiếm xông thẳng vào đội mà không nói một lời.

Trình Đại Lôi nắm chặt cổ tay của hắn, nhân cơ hội dùng sức mà đứng dậy, trực tiếp ném đối phương xuống ngựa. Trình Đại lấy thế trở mình cưỡi ngựa xung quanh trong rừng, ổn định con ngựa và nhìn nam nhân kia một cách trịch thượng.

Chiêu này chơi hết sức xinh đẹp, ngay cả lấy kỵ thuật cưỡi ngựa dương danh của Nhung Tộc, giờ phút này cũng ở trong lòng âm thầm khen một tiếng.

"Uy, làm cái gì?"

Trước khi người này từ dưới đất đứng lên, thương của Tần Man đã đặt ở trên vai hắn, hắn dùng ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Trình Đại Lôi, nhưng không có lên tiếng.

Kỳ thực đã không còn gì để nói, đơn giản là đến đoạt của Trình Đại Lôi mà thôi, chỉ bất quá ra tay quá yếu, mới một hiệp thì đã bị Trình Đình Lôi hạ ván.

Người phía sau đã kéo tới, nhiều hơn trăm người, tất cả đều cưỡi ngựa, mang theo binh giáo, rõ ràng không phải để buôn bán mà là để cướp của.

Trình Đại Lôi khe khẽ thở dài, chính mình mới đến, hoặc là một gậy đánh người, hoặc là dùng sức mạnh bắp thịt, để cho đối phương biết mình cũng không dễ trêu, về sau mới có thể an ổn làm ăn.

Thật đúng là cái đạo lý tẻ nhạt vô vị.

"Tần Man!" Trình Đại Lôi tại lập tức cao giọng quát một tiếng.

"Có!"

Trình Đại Lôi vươn tay ra, đảo qua từng nhánh đội ngũ, đội ngũ bị hắn đảo qua, chợt cảm thấy lạnh cả sống lưng. Trình Đại Lôi cũng lựa chọn, quá mạnh chưa hẳn đánh thắng được, quá yếu cũng không thể hiện sức mạnh của chính mình.

Sau cùng Trình Đại Lôi xác định được một đội gồm năm mươi người, hắn duỗi tay hạ lệnh.

“Cùng ta phá quân, chém đầu các tướng, giết giặc”.

"Vâng!"

Đội ngũ phát động công kích trong thời gian rất ngắn, Tần Man dẫn đầu, tiếp theo là Phiền Lê Hoa, ba người Vân Trung Long lúc này không biết phải làm sao, cho nên cũng nghiến răng nghiến lợi, cùng bọn họ xông tới

Tần Man mở thương ra, mọi người chung quanh cũng không tới gần được, dao thêu của Phiền Lê Hoa càng thêm khó lường, dùng hai người này làm đột phá, đội ngũ có thể giết đi vào.

Chủ yếu là đội cho Tần Man dẫn đầu công kích quá mạnh, bên đối phương cũng chưa kịp phản ứng, sau đó thủ lĩnh liền bị giết, những người khác cũng chạy trối chết.

Trình Đại Lôi ngồi trên lưng ngựa, lạnh lùng nhìn một màn này, lúc ánh mắt của hắn đảo qua những người khác, người chung quanh vô ý thức lui về sau một bước.

"Chúng ta lần này đến, chỉ vì làm ăn, nếu có người chặn con đường làm ăn này..." Trình Đại Lôi nói: "Vậy cứ đến hỏi búa của Trình Đại Lôi ta.”

Ở Đế Quốc, Nhung Tộc nổi danh tàn bạo, cứ ai nhắc đến chữ Nhung liền khiến mọi người phải biến sắc. Trên thực tế, Nhung Tộc không chỉ tàn bạo với Đế Quốc mà còn tàn bạo đối với chính người dân của mình.

Hàng trăm bộ tộc sống trên thảo nguyên ở phía tây bắc của Đế Quốc, mặc dù tất cả đều chăn thả gia súc để kiếm sống, nhưng mỗi bộ tộc lại có những tín ngưỡng khác nhau. Đánh nhau qua lại, nam nhân giết nhau, nữ nhân giành giật lại cũng không phải chuyện gì lớn cả.

Cho nên nói, Nhung Tộc sùng bái kẻ mạnh, người nào có thực lực mạnh, người đó là vua trên thảo nguyên. Bắc Man Vương, Tây Khương Vương Đô đều là so tài đánh nhau mới được xưng tụng như vậy.

Trình Đại Lôi đã nghe Phiền Lê Hoa nói chuyện này, cho nen khi làm việc mới quả quyết như vậy, vung tay lên, chính là giết địch trảm tướng, bày ra thủ đoạn lôi đình.

Quả nhiên, nước đi này đã nhận được kết quả tốt, các bộ lạc xung quanh đã dừng lại và không dám đến gần. Khi giọng nói của Trình Đại Lôi vừa dứt, tiếng bàn luận chung quanh liền xôn xao.

"Trình Đại Lôi..."

"Chẳng lẽ chính Trình Đại Lôi đã giết chết Vua thảo nguyên!”

"Ta nghe nói Xích Lôi của Tây Mặt bộ cũng là bị hắn giết chết!"

Trình Đại Lôi ngồi trên lưng ngựa, vốn dĩ rất kiêu ngạo, những lời thì thầm từ xung quanh lọt vào tai, Trình Đại Lôi bỗng nhiên giật mình, tâm tình thay đổi bắt đầu thấp thỏm không yên. Chuyện mình ám sát vua thảo nguyên cũng đã truyền tới nơi này, không chừng bọn họ sẽ rất hận thù mình, sau đó cùng nhau tiến đến giết mình.

Chung quanh có mấy trăm người, nếu như tất cả cùng đồng thời giết tới, lúc đó, mình chỉ còn một con đường chính là chạy trốn chết.

Thế nhưng Trình Đại Lôi lại phát hiện, những người chung quanh đều xuống ngựa buông xuống binh giáo, tinh thần chiến đấu trên gương mặt bọn họ dường như đã biến mất.

Có vẻ như bọn họ không hề phẫn nộ việc mình giết vua thảo nguyên, ngược lại còn đạt được một sự tôn trọng nhất định.

"Xin hỏi các hạ có thể thả huynh đệ của ta hay không, vì Tây Nhung bộ ta nguyện ý thanh toán tiền chuộc." Một nam nhân Nhung Tộc đi đến trước mặt Trình Đại Lôi.

"Huynh đệ của ngươi?"

Trình Đại Lôi kinh ngạc, sau đó hắn mới hiểu người bên kia đang nói về ai, đó chính là người mà mình bắt giữ đầu tiên, hiện tại vẫn còn bị thụ hạ của mình áp xuống.

Tây Nhung bộ... Theo Phiền Lê Hoa nói, đây là bộ tộc lớn nhất trên khu vực thảo nguyên này, nhất định không thể đắc tội.

"Chúng ta chỉ đến chỗ này làm ăn, nếu như các ngươi không động thủ, chúng ta dĩ nhiên cũng sẽ không động thủ." Hàm ý của Trình Đại Lôi muốn nói rằng nếu các người dám làm điều đó, chúng ta cũng không sợ.

"Nếu ngươi là caca của hắn, vậy ta cũng không giữ làm gì.”

Nam nhân tên Hắc Nham lắc đầu: "Các hạ có bản lĩnh lớn nên mới có thể bắt giữ được huynh đệ của ta, theo quy củ trên thảo nguyên, chúng ta nhất định phải thanh toán tiền chuộc. Các hạ muốn cái gì, cứ mở miệng?"

Trình Đại Lôi nháy mắt mấy cái: "Các ngươi có cái gì?"

Hắc Nham sững sờ, nói: "Ta nguyện ý dùng năm mươi tấm da thú, hai mươi con tuấn mã, một nữ nô để đội đệ đệ ta về.”

"Ai, nữ nô coi như không cần, trên đường mang theo nữ nhân cũng không tiện." Trình Đại Lôi phất phất tay: "Nhanh đi về lấy đi, ta ở chỗ này chờ các ngươi."

"Đại đương gia, để bọn họ trở về bộ lạc sao?" Tần Man.

"Không sao, nghe nói Nhung Tộc rất coi trọng chữ tín." Trình Đại Lôi phất phất tay: "Huống chi trong tay chúng ta còn có con tin, nào, chúng ta tiếp tục bán đồ."

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right