Chương 442: Tình Thế Thay Đổi
Lúc này, đột nhiên có biến cố phát sinh, từng thùng nước từ trên lầu quan sát dội xuống dưới. Tất cả đều là nước đá được lấy từ dưới sông băng, trọng giáp binh bị nước băng đổ ập xuống, thoáng chốc lạnh đến thấu tim gan.
Khí trời của Tây Bắc tuy không lạnh lẽo giống U Châu, nhưng thật ra cũng không kém nhau bao nhiêu. Trên thân mặc thiết giáp nặng trăm cân vốn đã khó di chuyển, hiện tại lại bị nước đá dội ước sũng, trong thời gian ngắn, áo giáp và thân thể bọn họ đều bị đông cứng vào một chỗ.
Trong ba ngày qua, Trình Đại Lôi cũng không hề nhàn rỗi, hắn không ngừng lấy nước sông, chính là chờ ngày hôm nay.
Sau đó, bọn người Quan Ngư lao ra.
Chiến Thần cờ, Phá Quân cờ, Ủng hộ cờ, Thiết Huyết cờ... Kỹ năng của năm lá cờ chồng chất lên nhau, nỗi sợ hãi tràn lan trong lòng kẻ thù, đồng thời, sĩ khí phe mình thì tăng vọt.
Quan Ngư trực tiếp bỏ qua trọng giáp binh của Mạc Minh Mễ, hắn chỉ tập trung đồ sát kỵ binh và bộ binh của đối phương, với mục đích chủ yếu vẫn là giết chết Mạc Minh Mễ.
Trên chiến trường, chiến thắng và thất bại đến quá bất ngờ. Mạc Minh Mễ thất kinh khi thấy cảnh này, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mình sẽ thất bại.
Trình Đại Lôi đã mắc sai lầm do bất cẩn và hôm nay Mạc Minh Mễ cũng chủ quan. Thế nhưng có những sai lầm con người ta chỉ nên phạm phải một lần.
Quan Ngư, Tần Man, Triệu Tử Long, Trương Phì, Cao Phi Báo đều là tướng lĩnh dũng cảm.
Đối với dũng khí của binh lính khi nhìn thấy lão đại mình liều mạng như vậy, thủ hạ cũng rất nhanh liền nghiêm túc. Người người sĩ khí tăng vọt, đi theo lão đại tấn công.
Mười tám nhà thủ lĩnh căn bản không chịu nổi một đòn tấn công này, bọn họ xoay người, đem binh giáo bỏ xuống và chạy trốn tán loạn.
Bán lưng cho kẻ thù thì gần như họ sẽ thất bại.
Binh bại như núi đổ, kẻ đào ngũ không bằng chó.
Mà họ hoàn toàn không phải là mục tiêu của mấy người Quan Ngư, cho dù một vạn người này đều là đầu heo, thế nhưng lần lượt giết chết cũng phải tốn nhiều thời gian. Cho nên chỉ cần giết Mạc Minh Mễ, một vạn người này cũng tự động tan rã.
Năm đội ngũ đều không cam lòng tụt lại phía sau, bọn họ vẫn luôn âm thầm so sánh thực lực, bao quát thủ hạ của bọn hắn. Do đó, Ngư đội, Man đội, Long đội, Báo đội, Phì đội đều hiểu, người nào hôm nay có thể được Mạc Minh Mễ, tất nhiên sẽ lập công lớn, về sau trong sơn trại nhất định có thể ngẩng cao đầu mà đi.
Dù sao, ngày thường bọn họ đều cạnh tranh, huống chi là tình huống hôm nay.
Sau đó người người phấn đấu quên mình, bay thẳng đến đại bản doanh của đối phương.
Mạc Minh Mễ không ngờ rằng sự thay đổi thắng bại trên chiến trường lại đến đột ngột như vậy. Vốn dĩ hôm nay hắn còn tưởng trọng giáp binh của mình có thể đánh bại trại Cáp Mô. Thế nhưng, còn về sau, người bị đánh tan lại chính là hắn.
Đứng ở vị trí của hắn, chỉ nghe thấy chém giết bên tai không dứt, ngựa chiến ngã trái ngã phải, binh lính bị đánh tơi bời. Mà khí thế của trại Cáp Mô lại như lang như hổ.
Bọn họ chỉ là một đám sơn tặc, bọn họ chỉ là một đám sơn tặc!
Mạc Minh Mễ tự an ủi mình như thế, người của mình hơn một vạn, lại tăng thêm người của mười tám nhà thủ lĩnh, ước chừng hơn hai vạn người.
Nhưng trước một ngàn sơn tặc, đại quân của hắn lại bị đánh như chó nhà có tang.
Dựa vào cái gì!
Có chuyện Mạc Minh Mễ không hề biết, trại Cáp Mô lúc đầu chỉ có 100 người, tất cả đều là lão huynh đệ đi theo Trình Đại Lôi từ núi Thanh Ngưu đánh tới.
Lúc trước đối mặt với thiết kỵ đông như ruồi của Nhung Tộc, tất cả mọi người đều chống đỡ được, thì huống chi là tình huống hiện tại.
Đến hôm nay, trăm người biến thành một ngàn người, nhưng hạt giống chiến thắng đã được gieo vào lòng của mỗi một người.
Mạc Minh Mễ tuy mạnh nhưng không thể so với thiết kỵ của Nhung tộc, vì vậy trong mắt bọn hắn, Mạc Minh Mễ chỉ là một đám người ô hợp.
Lội qua núi thây biển máu không phải Phật Tổ, mà chính là Ma Đầu, cái hơn ngàn Ma Đầu, lao thẳng về phía Mạc Minh Mễ.
Hôm nay, lại không còn trọng giáp binh nào bảo vệ cho Mạc Minh Mễ.
"Tướng quân, lui đi!" Một trong những hộ vệ của Mạc Minh Mễ hét lên.
Kacha~!
Mạc Minh Mễ một đao chặt rơi đầu của đối phương, đầu người cuồn cuộn rơi trên mặt đất.
"Ai dám nói lui thì kết cục sẽ giống như hắn!”
Mạc Minh Mễ ngẩng đầu, nhìn đám người Quan Ngư đang chém giết tới, hắn cắn chặt răng, trong miệng hung ác nói: "Chỉ là một ngàn sơn tặc mà thôi, sợ hắn làm gì, các huynh đệ, theo ta giết địch!"
Mạc Minh Mễ cũng có một nhóm hộ vệ trung thành, bọn họ đều là người đã đi theo hắn từ lúc tranh đấu giành thiên hạ, mắt thấy lão đại hôm nay muốn liều mạng, bọn họ cũng không lo được quá nhiều.
Riêng phần mình nắm chặt binh giáo, trong miệng quát to một tiếng, tung đòn phản công về phía trại Cáp Mô.
Liền như là kiến càng lay cây, châu chấu đá xe, bọn họ giống như thủy triều tấn công lại đụng phải một thanh trường mâu, cứ thế mà bị xuyên phá ra một con đường.
Quan Ngư là người như thế nào, sau những ngày tháng kinh nghiệm này, hắn sớm đã thăng lên đỉnh cấp võ tướng. Còn Trương Phì, Triệu Tử Long, Tần Man, Cao Phi Báo cũng không phải là hạng người yếu ớt.
Thủ hạ của Mạc Minh Mễ mặc dù rất nhiều, nhưng không ai có thể địch nổi đòn tấn công bên phía năm đội ngũ của trại Cáp Mô, chỉ cần đại đao thiết thương Xà Mâu giơ lên, thì kết cục chính là người ngã, ngựa đổ.
Mạc Minh Mễ thấy cảnh này, chợt cảm thấy trong lòng run sợ, chỉ biết Trình Đại Lôi không dễ chọc, nhưng không nghĩ tới dưới tay hắn còn có nhiều mãnh tướng như vậy. Nếu như mình đụng phải bọn hắn, sợ rằng bản thân cũng sẽ bị chặt thành hai khúc.
Hắn rùng mình, cắn răng một cái, trong miệng hô to: "Rút lui."
"Đại ca, ngươi rút lui trước, chúng ta ngăn trở bọn hắn."
Giọng nói này chính là huynh đệ sơn tặc năm đó của Mạc Minh Mễ, cho đến bây giờ, dưới tình thế cấp bách, ngay cả danh xưng cũ cũng được lôi ra.
Mạc Minh Mễ trơ mắt nhìn đối phương hô lên một tiếng, sau đó phóng về phía Quan Ngư, trực tiếp bị kẻ địch dùng đao chém bay đầu.
Mạc Minh Mễ trong mắt chứa nhiệt lệ, nhưng hôm nay đại thế đã mất, bản thân cũng không thể cứu vãn, chỉ có thể chật vật trốn đi dưới sự hộ tống của hộ vệ.
Từng lớp người giống như làn sóng, lao về phía Quan Vũ, điều này đã cản trở tốc độ truy đuổi của họ.
Hướng chạy trốn của Mạc Minh Mễ là Cầm Xuyên quan, chỉ cần hắn quay lại Cầm Xuyên quan, Trình Đại Lôi chắc chắn sẽ không thể tấn công.
"Các huynh đệ, mọi người chớ hoảng sợ, chờ ta trở lại Cầm Xuyên quan, chấn chỉnh lại, sau đó sẽ báo thủ cho các huynh đệ."