Chương 211: Thông Tin Năm Vị Thần Tuyển Giả
Ngay khi khí thế hai bên càng ngày càng thịnh thì Diệp Long bỗng nhiên buông lỏng tay ra.
Hắn cười ha ha một tiếng, nói:
- Đường muội, ngươi thật sự trưởng thành quá nhanh, làm cho ta kém chút cũng muốn khiêu chiến ngươi.
- Hay chúng ta đi về trước đi, chắc đại bá cũng sắp trở về rồi.
Diệp Hoàng nghe thấy Diệp Long nhắc đến cha mình, , cũng chậm rãi thu lại sát cơ tràn ra ngoài.
- Dễ nói, chúng ta có rất nhiều cơ hội.
Trường kiếm rời khỏi cổ Lân Bằng, trở về vỏ kiếm.
Thấy hai người đều thối lui một bước, Diệp Hiểu Hiểu và Diệp Khiêm cũng thở nhẹ một hơi.
Nếu hai người bọn họ thật đánh lên, vậy cũng không phải chuyện gì buồn cười.
Sau đó, mấy người trực tiếp không để mắt đến Lân Bằng, vứt bọn hắn lại, sau đó một lần nữa biến mất phía trên Uyên cốc bị địa hỏa bao trùm.
Hồi lâu sau, Lân Bằng bỗng nhiên ho ra một ngụm lớn máu tươi, kém chút đứng không vững, té ngã trên đất.
Hắn sống sót sau tai nạn, mới cảm giác được, phía sau lưng của mình sớm đã chảy ròng ròng mồ hôi lạnh.
- Thánh tử!
Còn người sống mấy của Thánh địa Thiên Tính lập tức vây quanh.
Một người dữ tợn nghiêm mặt, nhìn phương hướng mấy người Diệp Hoàng rời khỏi, âm tàn nói:
- Thánh tử, ta đi tìm Thanh Tùng đại nhân, nhất định phải làm cho bọn hắn trả giá bằng máu!
Lân Bằng chậm rãi quay đầu, mặt không biểu tình.
- Chát!
Một cái bạt tai to hung hăng tát lên trên mặt người kia, ngay cả răng cũng bị đánh bay ra ngoài.
- Ta đã được một lần dạy dỗ vì tính ngạo mạn của mình.
Hắn xoay người lại:
- Bất luận kẻ nào cũng không được nhắc đến chuyện này.
- Nếu như sau này nhìn thấy bọn họ… Thì đi vòng qua.
………..
Diệp Tùy Phong từ nơi sâu trong Uyên cốc trở về.
Hắn tìm được mấy người Diệp Hoàng đang chờ mình, sau khi rời khỏi Uyên cốc, bọn hắn mua một tiểu viện trong Uyên Thành, đi vào ở.
Phải đợi mấy ngày nữa trận chiến Thiên Mệnh mới chính thức bắt đầu.
Ở trên đường đi, Diệp Hiểu Hiểu lặng lẽ đi đến bên cạnh Diệp Tùy Phong, nói cho hắn nghe chuyện xảy ra ở ngoài Uyên cốc vừa rồi.
Bọn hắn đánh bại Thánh tử Thánh địa Thiên Tính, nhưng sau cùng, Diệp Hoàng và Diệp Long lại có suy nghĩ khác nhau.
Một người muốn giết, một người muốn thả.
Sau khi Diệp Tùy Phong nghe xong thì lắc đầu cười, nói:
- Có suy nghĩ khác nhau là chuyện quá bình thường, dù sao thì chuyện mỗi người trải qua đều là khác nhau.
- Những nòng cốt của gia tộc cũng không thể lúc nào cũng tâm ý tương thông.
- Bọn hắn đã không phải là trẻ con nên hiểu đạo lý này, quan trong là cuối cùng mỗi người có thể thu tay lại.
Trí tuệ của nhân loại, thật ra chính là sinh ra sau khi va chạm vì suy nghĩ khác nhau, nếu như toàn đều giống như thì cũng đừng nghĩ đến tiến bộ gì nữa.
Diệp Hiểu Hiểu cái hiểu cái không gật đầu.
Nhưng một lát sau, nàng bỗng nhiên nghĩ đến.
Đại bá nói Diệp Hoàng bọn hắn không còn là trẻ con, nên đều hiểu.
Nhưng nàng không hiểu, không phải chính là đang nói nàng còn chưa lớn lên sao?
Tức giận…
…
Mấy ngày sau, Thiên Mệnh Chi Chiến chính thức bắt đầu.
Đây là một lần thịnh hội của các thế lực đỉnh tiêm, với lại địa điểm chiến đấu chính là trong bí cảnh chỗ sâu Uyên cốc.
Cho nên cũng không công bố với dân chúng bình thường.
Chỉ có một chút thế lực cường đại mới có cơ hội quan sát trận đọ sức đỉnh phong này.
Đương nhiên, mấy người Diệp Tùy Phong thì hoàn toàn không có vấn đề.
Sau khi Diệp Hiểu Hiểu xuất ra một tấm ngọc bài Lăng Vân trưởng lão, người phụ trách trông coi lập tức rung rẩy hai chân, lấy tư thái hèn mọn nhất mời bọn hắn vào trong.
Trong đình viện có một quảng trường khổng lồ.
Chiến đấu sẽ tiến hành trong ở bí cảnh, mà đại năng giả sẽ chiếu lại cảnh tượng trong bí cảnh ra sân rộng.
Diệp Tùy Phong tùy tiện tìm một chỗ không có ai ngồi xuống, chờ đợi đại hội bắt đầu.
Hắn muốn xem thử, thiên tài đỉnh phong nhất của thế giới này sẽ có trình độ gì.
Càng quan trọng hơn là, hắn muốn biết những đại thế lực nắm giữ vật Thần Ma lưu lại kia có giống nhau hay không.
Trong khi hắn chờ đợi, trong đình viện của một cung điện hoa lệ, Diệp Cầm Dao đang lạnh nhạt ngồi ở trong.
Hồn Hư Tử và Chấn Huyền, còn có một vị lão tổ Lăng Vân tông cũng ở nơi này.
- Đã lấy một chút tin tức của đối thủ tới.
Hồn Hư Tử xuất ra một tấm ngọc phù, phía trên ngọc phù hiện ra năm bóng người.
Thư viện Thiên Phủ, Đế quốc Sùng Quang phía Đông, Đế quốc Minh Ám phía Đông Nam, Ách Thần giáo phía Tây, Vạn Bảo Các, còn có Thánh địa Thiên Tính ở Trung Châu.
- Đế quốc Sùng Quang, thuật tu hành của Phó Hoàn Vũ cùng loại với hạo nhiên chính khí.
- Đế quốc Minh Ám, U Trạch mạnh ở Quỷ đạo.
- Ách Thần giáo, Phí Đề am hiểu đạo pháp nguyền rủa và vận rủi.
- Thiên Tính Thánh Địa, Lân Bằng tu hành thuật pháp bá đạo cuồng ngạo.
- Vạn Bảo Các, Thẩm Ngưng Nguyệt, tạm thời không có tin tức cụ thể của nàng ta.
Hồn Hư Tử đại khái giới thiệu một lần, nói:
- Đối với ngươi mà nói, những người khác đều không phải vấn đề lớn, nhưng cần phải đặc biệt chú ý Thẩm Ngưng Nguyệt của Vạn Bảo Các.
- Nàng ta có thể là người duy nhất có thể uy hiếp đến ngươi.
Diệp Cầm Dao nhẹ gật đầu.
Thật ra bản thân nàng không hứng thú gì đối với trận chiến đấu này.
Nhưng đại bá cũng đang ngồi ở đây, nàng muốn cho đại bá nhìn thấy cố gắng và tiến bộ trong những năm này của mình.
Cho nên, nàng sẽ dốc toàn lực ứng phó.
Hồn Hư Tử nói xong, đẩy hai vị trưởng lão tổ Lăng Vân tông và Chấn Huyền ra, sau đó tới gần Diệp Cầm Dao.
- Ta biết, ngươi không có lòng cảm mến gì đối Với thư viện.
- Coi như ta nhờ ngươi, giúp chúng ta giành được thắng lợi lần này, đến lúc đó, mọi việc ngươi làm đều sẽ không truy cứu nữa, với lại ta sẽ để cho Diệp gia các ngươi biến thành thế lực đỉnh tiêm chân chính.
- Cho nên, ta hi vọng ngươi hết sức, hiểu chưa?
Hồn Hư Tử nửa uy hiếp nói.
Diệp Cầm Dao nhìn hắn một cái, người này ngồi trên địa vị cao quá lâu, vẫn là không cách nào chân chính hạ xuống thân phận của mình.
Sau đó, nàng gật đầu nói:
- Ta sẽ hết sức.
Hồn Hư Tử thỏa mãn đứng dậy, cười nói:
- Dễ dàng một chút, ngươi là người trẻ tuổi xuất sắc nhất mà ta đã thấy, nhất định không có vấn đề.
- Ngươi cũng đã hiểu rõ quy tắc của trận chiến Thiên Mệnh, chuẩn bị sẵn sàng, lập tức sẽ bắt đầu.