Chương 227: Đi Đến Tổng Viện Thiên Phủ
Sau đó, toàn bộ bọn chúng hội tụ vào một chỗ, chính là một chỗ sâu nhất trong thư viện Thiên Phủ.
Nơi đó, đen như mực.
Trong lòng Diệp Tùy Phong than nhỏ.
Thiên Vực thứ năm trong chín Thiên vực của Trung Châu đã bị thần vật của thư viện Thiên Phủ xâm nhiễm hoàn toàn.
Tình huống của các Thiên Vực khác, trên cơ bản cũng không kém bao nhiêu.
Chuyện này tương đương với đâm ra vô số vết thương thật lớn ở trên thân thể của thế giới, đồng thời không ngừng hấp thụ huyết dịch từ trong vết thương.
Nếu còn tiếp tục kéo dài, thế giới không hủy diệt mới là lạ.
- Diệp gia chủ, chắc là viện trưởng đang ở phía sau núi, bây giờ ngài có muốn đi qua luông không?
Hồn Hư Tử hỏi.
Bỗng nhiên, một loạt tiếng chuông thật lớn vang lên.
Diệp Tùy Phong nhìn sang, đó là một thiên môn, trên cửa có một cái đỉnh khổng lồ tòa ra khí thế bàng bạc, cự đỉnh tự nhiên mà thành, đạo pháp lưu chuyển.
Lúc trước hắn nghe nói, đó chính là Long Môn của thư viện.
Mỗi một thiên tài vừa gia nhập thư viện đều phải đi qua Long Môn một lần trước thì mới có thể quyết định phân phối đến kia viện nào.
Lúc ấy, Diệp Cầm Dao vang lên chín tiếng chuông, được vào Thiên Địa viện.
Chỉ có điều Long Môn của tổng viện càng thêm nghiêm ngặt, người có thể đi vào Thiên Địa viện, đều là người có hi vọng chấp chưởng thiên địa trong tương lai!
- Đông!
Tiếng chuông tổng cộng vang lên bảy lần mới ngừng lại được.
Những người tuổi trẻ phía dưới lập tức vỡ tổ, tiếng chuông vang bảy lần, đây chính là thiên tài tuyệt thế có thể tiến vào Tinh Thần viện!
Một năm cũng không có mấy người.
Diệp Tùy Phong sờ lên cái cằm.
- Không vội, Long Môn này của các ngươi cũng có chút thú vị~
Hồn Hư Tử lập tức khẽ giật mình, không dám tin tưởng hỏi:
- Diệp gia chủ, hay ngài cũng đi thử xem?
- Không được?
Diệp Tùy Phong khiêu mi.
Hồn Hư Tử ho khan hai tiếng, nói:
- Ta vô ý mạo phạm ngài, chỉ có điều Long Môn của tổng viện chỉ có thể kiểm tra thiên phú của người trẻ tuổi dưới năm mươi tuổi.
Năm mươi tuổi, đối với loại lão yêu quái sống hơn ngàn năm như Hồn Hư Tử này thì đúng là người trẻ tuổi.
Diệp Tùy Phong quay đầu lại.
- Thì tính sao?
- Chẳng lẽ ta nhìn giống người năm mươi tuổi lắm à?
Sau khi nói xong, Diệp Tùy Phong lập tức bay xuống phía dưới.
Nếu như dựa theo Cốt Linh thì năm nay Diệp Tùy Phong cũng chỉ hơn ba mươi tuổi, khi hắn mười mấy tuổi đã sinh ra Diệp Hoàng.
Hồn Hư Tử và Động Nguyên đạo nhân, hai mặt nhìn nhau.
Thật sự bọn hắn rất không ngờ, Diệp Tùy Phong cường đại đến nghịch thiên lại còn chưa đến năm mươi tuổi!
Trong mắt hai người lộ vẻ hoài nghi, từng ấy năm tới nay như vậy, mình tu luyện trên thân chó sao.
Nhìn Diệp Tùy Phong đã đi tới trước Long Môn.
Hai người Hồn Hư Tử, vội vàng đi theo.
Bọn hắn không dám thất lễ Diệp Tùy Phong.
Đương nhiên, bọn hắn càng sợ một ít người không có mắt chọc phải vị tổ tông này.
………..
Tổng viện của Thư viện Thiên Phủ.
Trước Long Môn.
Diệp Tùy Phong bỗng nhiên xuất hiện, ngoại trừ làm cho mấy vị nữ tử nhìn trộm mấy lần thì cũng không tạo thành chấn động quá lớn.
Bởi vì lúc này, gần như tất cả mọi người đều đang cảm khái người đã làm vang lên bảy tiếng chuông kia.
- Quá lợi hại, Thiên Vực thứ năm chúng ta lại xuất hiện một người ghê gớm!
- Đúng vậy, tiếng chuông vang bảy lần, đó là người có xác suất phi thăng thành Tiên rất lớn!
Mọi người nghị luận ầm ĩ.
Mà trên bầu trời cũng bay tới rất nhiều người mặc quần áo đặc chế, bọn họ đều là lão sư của thư viện Thiên Phủ.
Lúc này, bọn hắn đã bắt đầu cãi lộn vì vị thiên tài vừa rồi kia.
Một năm Tinh Thần viện cũng không thu được mấy học sinh, bọn hắn không muốn tuỳ tiện buông tha.
Diệp Tùy Phong không có để ý đến bọn hắn, trực tiếp đi về phía Long Môn.
- A, tiểu tử kia đang định xông Long Môn sao?
Động tác của hắn cuối cùng vẫn đưa tới mọi người chú ý.
- Ta nói này người anh em, ngày mai lại đến đi, hôm nay có yêu nghiệt phía trước, sẽ không còn ai chú ý ngươi nữa đâu.
Một tu sĩ mặt tròn khuyên.
Diệp Tùy Phong dừng bước lại, nhìn đủ loại vẻ mặt xung quanh, bỗng nhiên hơi xúc động.
Từ sau khi đi vào cái thế giới này, hắn không phát triển gia tộc thì chính là bồi dưỡng hậu bối, hiện tại càng đi lên con đường cứu vớt thế giới.
Thật ra chính hắn cũng chưa từng trải nghiệm qua tu luyện giới rực rỡ nhiều màu bình thường bao giờ.
Hắn ngồi ở vị trí cao quá lâu sẽ làm cho mình biến thành ếch ngồi đáy giếng.
Chính hắn cũng đã vô tình đi lên con đường này?
Diệp Tùy Phong cười, xem ra sau này, hắn vẫn phải ngẫu nhiên bỏ qua thân phận, xem mình như một tu sĩ bình thường, đi trong thế giới hồng trần một phen.
- Đa tạ đạo hữu nhắc nhở.
Diệp Tùy Phong cười nói, hai tay thở dài.
Đúng lúc này, hai người Hồn Hư Tử và Động Nguyên cũng kịp chạy tới.
Khi bọn hắn nhìn thấy Diệp Tùy Phong lại nho nhã lễ độ đối với một người trẻ tuổi tu vi bình thường thì lập tức trợn mắt hốc mồm.
Đây là hành vi của đại năng đỉnh cấp phong khinh vân đạm, phất tay có thể phá hủy pháp tắc Thần Vật sao?
Diệp Tùy Phong hàn huyên với tu sĩ kia vài câu, sau đó vẫn đi đến Long Môn.
Tu sĩ trẻ tuổi kia lộ ra vẻ mặt cổ vũ, dọa cho Hồn Hư Tử giật mình muốn bất tỉnh.
Rất nhanh, Diệp Tùy Phong đã bước chân vào Long Môn.
Trong Long Môn là một vùng không gian kỳ lạ.
Nơi này lấp lóe tia sáng, giống như đi tới một thế giới khác.
Tia sáng phất qua.
Trong nháy mắt, Diệp Tùy Phong đã nhìn rõ nguyên lý của Long Môn.
Thì ra cái chuông to lớn kia là một món bảo vật vô cùng đặc biệt.
Nó ẩn chứa pháp tắc thiên địa, khi có người tiến vào Long Môn, chuông lớn sẽ đưa pháp tắc ra, quét qua nhân thể, thăm dò vào thần hồn, bản nguyên sinh mệnh, căn cốt đại biểu cho thiên phú tu luyện của người đó.
Sau đó, nó sẽ đưa tin tức dò xét được trở về trong chuông lớn.
Người có thiên phú càng mạnh sẽ vang lên càng nhiều tiếng chuông.
Rất nhanh, một vòng lưu quang đã bay về phía Diệp Tùy Phong.