Chương 276: Thiên Đạo Giở Trò

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,452 lượt đọc

Chương 276: Thiên Đạo Giở Trò

- Không sai, nó chính là Thiên Đạo.

Diệp Tùy Phong cho nàng đáp án xác định.

- Qua mấy ngày nữa ta sẽ đi Tiên giới.

- Hôm nay, ta tới đây muốn hỏi xem con có tính toán gì không?

Diệp Tùy Phong nói.

Hắn vẫn còn có chút tình cảm đặc biệt đối với người con gái này, nếu nàng muốn đi cùng hắn vậy thì Diệp Tùy Phong đương nhiên sẽ không từ chối.

Diệp Hoàng yên lặng một lát, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu.

- Nếu giống như cha nói, thế giới đang không ngừng tấn thăng, như vậy tu hành ở đây cũng không khác tu hành ở Tiên giới quá nhiều.

Nàng cười nói:

- Chờ sau khi ta thật đạt tới cực hạn của thế giới sẽ phi thăng Tiên Giới, chắc là cũng sẽ có cảm ngộ khác.

- Với lại, nhiệm vụ của ta vẫn còn chưa xong.

Diệp Hoàng lung lay một đống mầm cây của Khải Mông Thụ trong tay, nàng mới gieo trồng không đến một nửa.

- Tự con quyết định là được.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.

Đứa con gái này sớm đã lớn lên, có ý nghĩ của mình.

- Vậy chúng ta gặp lại ở Tiên Giới.

Nói xong, Diệp Tùy Phong gọi tiểu Hắc tới, chuẩn bị rời khỏi.

- Tỷ tỷ, hẹn gặp lại!

Tiểu Hắc ngọt ngào kêu, rất rõ ràng, nó vô cùng hài lòng đối với vị tỷ tỷ này.

Diệp Hoàng đứng tại chỗ, nhìn Diệp Tùy Phong quay lưng, tâm tình nhất thời có chút phức tạp.

- Cha!

Nàng bỗng nhiên hô một tiếng.

Diệp Tùy Phong quay đầu.

Diệp Hoàng nắm cây giống trong tay, mím môi, sau đó mở miệng nói:

- Đời này kiếp này, ta vĩnh viễn đều là con gái của cha!

Diệp Tùy Phong ngẩn người, sau đó nhoẻn miệng cười.

- Nha đầu ngốc.

- Ta vẫn luôn là cha của con.

Nói xong, Diệp Tùy Phong quay người, chậm rãi biến mất ở trong hư không.

Thành Vân Tiêu.

Sau khi Diệp Tùy Phong gặp Diệp Hoàng thì cũng đi tìm mấy người khác, đưa cho một chút tiên thạch, để bọn hắn đang gieo trồng mầm cây của Đại Thụ Khải Mông đồng thời cũng đặt tiên thạch vào trong đó.

Tiểu Hắc đã hạ chỉ lệnh cho các cây con kia, bọn chúng sẽ tự luyện tháp Khởi Nguyên bên cạnh mình lên tới tầng mười hai.

Sau khi trở về Diệp gia, Diệp Tùy Phong triệu kiến mấy người Tùy Vân.

Nói với bọn hắn, trong tương lai, thế giới này sẽ xảy ra thay đổi thế nào để bọn hắn sớm chuẩn bị sẵn sàng.

Mấy ngày sau, Diệp Tùy Phong đằng không bay lên, đi tới trên bầu trời thành Vân Tiêu, trước mặt chữ “Diệp” mình khắc xuống.

10 ngàn tháp Khởi Nguyên mười hai tầng, đang ở trong đó không ngừng sản xuất nguyên dịch Thiên Địa căn bản nhất.

So với trước đó, hiện tại tốc độ sản xuất của tháp Khởi Nguyên đã đề hơn một triệu lần.

Kính Hồ đã không cách nào dung nạp.

- Vậy thì để toàn bộ thế giới cũng biến thành thánh địa đi.

Ánh mắt Diệp Tùy Phong lạnh nhạt, sau đó xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng nâng lên.

Lập tức, mặt đất oanh minh!

Trong ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, thành Vân Tiêu, còn có khu vực trung tâm phạm vi ngàn dặm, toàn bộ đột ngột từ mặt đất bay lên, xông thẳng tới chân trời!

Mãi cho đến khi cao khoảng ngàn trượng mới chậm rãi ngừng lại.

Lúc này, nó chính như kỳ danh, biến thành thành Vân Tiêu chân chính.

Một vòng ánh sáng bảy màu hùng vĩ, dập dờn tỏa ra đỉnh chóp thành Vân Tiêu,

Đạo vận quét sạch toàn bộ thế giới.

Một cơn Linh Vũ tinh tế, lưu loát, nhẹ nhàng rớt xuống.

……….

Linh Vũ quét sạch toàn thế giới, diễn ra ròng rã ba ngày.

Vạn vật khôi phục, khắp nơi đều là một mảnh khí tức mờ mịt.

Bất luận kẻ nào ngẩng đầu lên cũng có thể nhìn thấy ở chân trời có một tòa thành đang lơ lửng, còn có ánh sáng bảy màu tỏa ra từ chữ “Diệp” phía trên đó.

Bọn hắn biết, đó chính là Thánh Thành Vân Tiêu.

Sau cơn mưa, trời đã tạnh, Kính Hồ, đảo nhỏ giữa hồ.

Hai bóng người đang đứng trên một mảnh đất trống bên ngoài đảo nhỏ.

Chính là Diệp Tùy Phong và Cốc U Lan.

- Chuẩn bị xong chưa?

Diệp Tùy Phong hỏi.

Cốc U Lan nhẹ gật đầu.

- Vậy thì bắt đầu thôi.

Cốc U Lan nhắm mắt lại.

Sau một lát, một khí tức cường đại bộc phát ra trên người nàng, xông thẳng tới chân trời.

Pháp tắc thế giới xung quanh đều run nhè nhẹ dưới khí thế của nàng phía.

Bởi vì thực lực lúc này của Cốc U Lan đã vượt qua cực hạn của phương thế giới này.

Rất nhanh, kiếp vân tối đen như mực đã trống rỗng xuất hiện, hội tụ ngay phía trên đỉnh đầu Cốc U Lan.

Lôi đình nổ vang ù ù.

Uy áp thiên địa khổng lồ từ phía chân trời ầm vang giáng lâm.

Tại phía xa, ngoài Kính Hồ, các cao tầng Diệp gia cũng đang đứng xem quá trình Độ Kiếp lần này.

Tính toán ra, đây chính là lần đầu có người trong gia tộc Độ Kiếp.

Bọn hắn muốn nhìn xem thử lôi kiếp rốt cuộc là như thế nào.

- Uy thế quá mạnh, cho dù đứng ở đây thì cũng có thể cảm nhận được loại uy áp thiên địa đáng sợ kia!

Vẻ mặt Tùy Vân nghiêm túc.

- Chúng ta phải nhìn cho kỹ, đây là một cơ hội cực kỳ tốt.

Mấy người bên cạnh cũng cực kỳ nghiêm túc nhìn.

Hiện tại, tu vi của bọn hắn đều không thấp, tương lai ngày nào đó chắc chắn cũng phải Độ Kiếp.

Thời gian, chậm rãi trôi qua.

m thanh lôi minh càng lúc càng lớn, kiếp vân trên bầu trời cũng đã dày đặc giống như mực nước, giống như có thể hút linh hồn của con người đi.

Nhưng, mặc dù tiếng sấm lớn nhưng vẫn không thấy một tia kiếp lôi nào hạ xuống tới.

Cốc U Lan quay đầu, nghi ngờ nhìn Diệp Tùy Phong.

Hắn cũng khẽ nhíu mày, theo đạo lý thì kiếp lôi đã sớm nên hạ xuống mới đúng.

Ánh sáng dọa người là chuyện gì vậy?

Bỗng nhiên, hắn nhớ tới một việc, ném Tiểu Hắc từ trên bờ vai xuống.

- Là ngươi giở trò quỷ sao?

Diệp Tùy Phong hỏi.

Tiểu Hắc nháy nháy mắt, sau đó nói:

- A, chỗ ấy có lôi đình muốn đánh xuống Cốc tỷ tỷ, ta không để bọn chúng đánh xuống.

Diệp Tùy Phong lập tức im lặng.

Đúng vậy, thật ra thiên kiếp chính là ý chí của Thiên Đạo hiển hóa.

Bản thân Thiên Đạo người ta đang ở đây, nó không cho thiên kiếp đánh xuống thì thiên kiếp khẳng định không dám đánh.

- Hồ nháo, ngươi không cho tiểu Lan Độ Kiếp thì sao nàng ấy có thể gọi tiên môn tiếp dẫn được?

- Mau buông lôi kiếp ra.

Diệp Tùy Phong nói.

- A… Vậy được rồi.

Tiểu Hắc quơ quơ móng vuốt nhỏ.

Lập tức, một đạo lôi đình màu trắng rốt cục từ trên trời giáng xuống.

- Tới rồi!

Mấy người Tùy Vân vội vàng tập trung ý chí, nhìn kỹ kiếp lôi kia.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right