Chương 427: Hiệu Quả Của Đạo Quả
- U Lan.
Diệp Tùy Phong quay đầu:
- Trong khoảng thời gian này, ngươi cứ tĩnh tâm tu luyện.
Thời gian mấy năm qua, mấy người Cốc U Lan được hắn bồi dưỡng như mấy Diệp Hoàng, Diệp Long, thực lực tăng trưởng đặc biệt nhanh chóng.
Tuy nói không cường đại bằng bọn hắn nhưng cũng không còn như trước kia, không có bất cứ thủ đoạn công kích và kinh nghiệm chiến đấu nào.
Với lại, tu vi của nàng cũng đã đạt tới Đại La Kim Tiên đỉnh phong.
Chỉ cần tiến thêm một bước nữa là sẽ trở thành chiến lực cao tầng chân chính của Tiên giới.
- Nếu như thực sự cảm thấy nhàm chán thì đi Hư Giới dạo chơi.
Chỉ Nguyệt từng nói, một thế lực đỉnh tiêm như thông thương Thiên Hạ cũng sẽ có Đế Thượng tọa trấn.
Tộc Yêu Linh xâm lấn, mặc dù sinh ra một chút ảnh hưởng đối với Hư Giới, nhưng hắn vẫn có thể vận chuyển bình thường.
- Vâng!
Cốc U Lan cười trả lời.
Nàng hoàn toàn nghe theo Diệp Tùy Phong an bài.
Hắn gật đầu, sau đó nhìn về phía Thanh Điểu.
- Trong khoảng thời gian này, ngươi muốn ăn cái gì thì ăn chút đi.
Thanh Điểu trong nháy mắt ngạc nhiên, sau đó trong lòng hoảng hốt.
Câu nói này, làm sao nghe bắt đầu như vậy giống thần y đang bàn giao hậu sự cho nó vậy?
Chẳng lẽ, mình sắp bị vào nồi rồi?
- Đại nhân! Ta là cao tầng trong tộc Yêu Linh, ta còn có tác dụng!
Nó vội vàng hô to.
Diệp Tùy Phong ngẩn người, sau đó lắc đầu nói:
- Ý của ta không phải vậy!
- Gần đây chắc là không có chuyện gì, ngươi muốn làm cái gì thì làm đi, về nhà tìm kiếm người thân đều được.
- Chỉ có điều, không được tham gia vào trong chiến tranh Yêu Linh xâm lấn.
Thanh Điểu nghe thấy Diệp Tùy Phong nói như vậy, mới dần dần bình phục tâm tình.
Thật là hù chết chim!
- Đa tạ đại nhân!
Nó cúi thấp đầu thật sâu.
Có một chủ nhân thực lực nghịch thiên mà tính cách còn hiền lành như vậy thật sự là quá tốt.
Đương nhiên, nếu hắn không tham ăn thì tốt hơn…
Sau khi hắn sắp xếp tốt chuyện của một người một chim, mới bảo Thanh Điểu và Cốc U Lan lui ra, chỉ để lại Tiểu Hắc.
- Tới, nếm thử cái này xem.
Diệp Tùy Phong lấy ra hai trái cây màu xanh.
Đạo vận nồng đậm từ trên trái cây chậm rãi tiêu tán ra.
Chính là Tiên Vương Đạo Quả và Tiên Tôn Đạo Quả.
- Đây là cái gì?
Ánh mắt Tiểu Hắc lập tức bị bọn chúng hấp dẫn.
- Ăn ngon.
Diệp Tùy Phong ném Tiên Vương Đạo Quả tới, ra hiệu Tiểu Hắc nếm thử trước xem.
Tiểu Hắc ngửi ngửi mùi đạo quả, sau đó thử cắn một cái.
- Ừm, cảm giác vẫn được, chỉ là không có mùi vị gì.
- Chỉ có điều tốt hơn bùn đất rất nhiều.
Cho đến nay, nó vẫn còn có thành kiến thật sâu đối với bùn đất.
- Ăn hết đi!
Diệp Tùy Phong nhìn Tiểu Hắc, nuốt từng miếng từng miếng Tiên Vương Đạo Quả toàn bộ vào trong bụng.
Trong tầm mắt của hắn có thể nhìn thấy pháp tắc ngưng thực trong những đạo quả kia rất nhanh đã dung nhập vào trong thân thể Tiểu Hắc, làm cho con đường tấn thăng của nó lần nữa trước tiến lên một bước.
- Hả, sao mùi vị này lại có chút quen thuộc vậy?
Tiểu Hắc hơi có chút kinh ngạc, vì sau khi hắn nuốt Đạo Quả vào thì cảm nhận được một cỗ lực lượng đồng nguyên.
- Thử cái này lại lần nữa.
Diệp Tùy Phong đưa Tiên Tôn Đạo Quả cho nó.
Hắn không giải thích, bởi vì cần quá nhiều lời.
Tiểu Hắc không có từ chối, ngụm lớn nuốt Đạo Quả vào.
Lực lượng pháp tắc ẩn chứa trong Tiên Tôn Đạo Quả cao hơn Tiên Vương Đạo Quả rất nhiều.
Sau khi vừa nuốt vào, Diệp Tùy Phong đã thấy một vòng xoáy pháp tắc cường đại nổ tung trong thân thể Tiểu Hắc.
Chỉ là thời gian mấy hơi thở đã đẩy con đường tấn thăng của nó lên cao nhất.
Sau khoảng thời gian uống một chum trà, một đoàn quang mang xán lạn bao phủ quanh người Tiểu Hắc.
Nó sắp tấn thăng thành thế giới cảnh giới Kim Tiên!
……….
Vân Tiêu giới, hoàng thành Vĩnh Đông.
Nơi này càng ngày càng náo nhiệt.
Mỗi ngày đều có rất nhiều người từ bốn phương tám hướng chạy đến, tiến vào hoàng thành để cầu chiếm được một tiền đồ tốt hơn.
So với hơn hai mươi năm trước thì quy mô và nhân số nơi này đã tăng lên gấp mấy lần.
Mà nguyên nhân thúc đẩy loại rầm rộ này chính là hai đại thế lực nằm ở trong hoàng thành.
Hội Thiên Tiên, còn có thư viện Thiên Hạ ở đối diện.
Lực ảnh hưởng của hai đại thế lực này đã quét sạch toàn bộ cánh đồng tuyết phương bắc, bây giờ cũng đều đang hấp thu tu sĩ thiên tài bởi vì trời thay đổi mà thu được tạo hóa bất phàm.
Thực lực của bọn hắn điên cuồng tăng trưởng.
Có người suy đoán, thực lực của hội Thiên Tiên và thư viện Thiên Hạ đã gần với hoàng thất Vĩnh Đông, lại thêm thời gian mấy chục năm nữa sẽ hoàn toàn vượt qua cũng khó nói.
Nhưng thật ra, trong lòng rất nhiều cao tầng đều rõ ràng, bọn hắn sớm đã vượt qua hoàng thất Vĩnh Đông.
Về phần vì sao hoàng thất làm như không thấy đối với hai quái vật khổng lồ này cũng không phải là chuyện bọn hắn có thể biết.
Có lẽ vì hai đại thế lực này vẫn luôn đối địch, tranh đấu lẫn nhau.
Bản bộ của bọn hắn đứng ở đối mặt nhau.
Giữa hai bên minh tranh ám đấu, từ khi mới bắt đầu thành lập đã chưa từng dừng lại.
Chủ trương của hội Thiên Tiên tự do và cuồng dã.
Mà thư viện Thiên Hạ thì lại tôn trọng bình thản, quy củ.
Loại khác nhau này làm cho bọn hắn gần như bao giờ cũng luôn phân cao thấp với đối phương.
Thậm chí, ở trong thành còn lập nên một lôi đài khổng lồ, mỗi một ngày đều có người của hai thế lực tỉ thí trên đó.
Nơi này đã biến thành nơi náo nhiệt nhất hoàng thành Vĩnh Đông.
Hôm nay, một vị đại học trưởng của thư viện Thiên Hạ cường đại quyết đấu với một vị đường chủ của hội Thiên Tiên.
Chuyện này càng đốt lên không khí nhiệt liệt ở đây.
Hai bên ngươi tới ta đi, đều lấy ra bản lĩnh chân chính của mình.
Cuối cùng, đại học trưởng thắng hiểm nửa chiêu, thắng được tràng tỷ thí này.
Hiện trường lập tức càng thêm náo nhiệt.
Cùng lúc đó, phía sau núi hoàng thất, trong một vùng đất thanh nhã.
Mấy người nhàn nhã ngồi phía dưới đình nghỉ mát, ở trước mặt bọn hắn trống rỗng lơ lửng một hình tượng.
Trong tấm hình, chính là cảnh tượng đang diễn ra trên lôi đài.
- Lại thua.
Diệp Cầm Dao lắc đầu, chậm rãi nói.