Chương 441: Một Tiểu Công Chúa! Quà Gặp Mặt.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,480 lượt đọc

Chương 441: Một Tiểu Công Chúa! Quà Gặp Mặt.

Tất cả mọi người trong Tiên Điện đều ngẩng đầu nhìn chuyện đang xảy ra như kỳ tích này, bọn hắn đều cảm nhận được một luồng sinh mệnh nồng đậm.

- Dị tượng tự nhiên, có thiên kiêu tuyệt thế hàng thế!

Có người thì thào trong miệng.

- Đây là phúc phận! Là điềm tốt lành! Là dấu hiệu Tiên Phủ sắp thịnh vượng!

Có người kinh hô thành tiếng.

- Đây chính là… Điềm tốt lành mà ta vẫn luôn kỳ vọng…

Một nữ tử xuất trần, có một con chim sơn ca năm màu nhỏ đứng trên bờ vai.

Nàng chính là Tiểu Chiêu đã di chuyển đến đây từ mấy năm trước.

Nàng nhìn qua điểm tốt lành đầy trời, trên người Tiểu Chiêu chợt bộc phát ra một cỗ lực lượng huyền dị, ẩn ẩn hô ứng với đóa tiên liên to lớn đang xoay tròn trên bầu trời.

Trong Tiên Uyển.

Một bóng người đột nhiên từ trong hư không xông ra, làm chấn động cả thiên địa.

Sau đó, tốc độ của người này vẫn không giảm chút nào, phóng thẳng về hướng trạch viện trong tiên viên.

Ngay sau đó, lại có ba bóng người từ trong hư không hiện ra.

Chính là Diệp Tùy Phong, Tiểu Hắc và Cốc U Lan.

- Hắn vẫn như vậy, thật là quá vội vàng xao động.

Thiếu niên Tiểu Hắc quệt miệng nói.

- Cha, lúc ấy, khi ta ra đời có phải ngươi cũng giống như vậy hay không?

Hắn liếc mắt nhìn cười nói.

- Ừm…

Diệp Tùy Phong suy nghĩ, lúc trước, Tiểu Hắc từ trong quả trứng đen kia tự phá vỏ trứng chui ra, nếu không phải nó rụt rè kêu một tiếng cha thì bây giờ chắc đã bị hắn nuôi như sủng vật rồi.

- Không sai, cũng không khác hắn bao nhiêu!

Hắn gật đầu nói.

Tiểu Hắc lập tức vui vẻ ra mặt.

Sau một lát, mấy người Diệp Tùy Phong cũng đi tới trạch viện.

Lúc này, cửa phòng đã mở ra, mấy thị nữ vây quanh ngoài, còn có mấy Hồ Tiên Tử đang tại tò mò nhìn vào trong phòng.

- Đã sinh rồi à?

Diệp Tùy Phong hỏi.

Mấy thị nữ lập tức quay lại, cung kính nói:

- Vâng, Diệp đại nhân.

- Tiên Hậu đã thành công sinh hạ một công chúa.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.

May là đã sinh, nếu không Tiểu Hắc nhìn thấy Thần Võ vội vã như vậy chắc chắn sẽ lại xảy ra vấn đề gì nữa.

- Tốt, vậy chúng ta chờ ở đây một lát đã.

Diệp Tùy Phong nói với Tiểu Hắc.

Phòng sinh nhiều quy tắc, hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện đi vào, lại càng không cần phải nói thần thức dò xét, thật không có lễ phép.

Nhưng lúc này, bên trong lại truyền đến âm thanh của Thần Võ.

- Đại ca, không sao đâu, mau đến nhìn con gái của ta này, ha ha!

Tùy Phong nghe vậy, Diệp gật đầu, mang theo mấy người Tiểu Hắc đi vào.

Trong phòng, Thần Võ ngồi ở bên giường, trong ngực ôm một đứa bé nho nhỏ, bộ dáng của hắn tràn đầy kích động.

Mà Xảo Nhi thì vẫn như cũ nằm ở trên giường, sắc mặt nàng trắng bệch, nhưng ánh mắt nhìn con gái của mình lại tràn đầy trìu mến.

Diệp Tùy Phong hơi nhếch mi.

Bởi vì hắn có thể cảm giác được, lúc này khí tức của Xảo Nhi cực kỳ suy yếu.

Không ngờ đứa bé này lại làm cho Xảo Nhi thân là Yêu Đế cố hết sức như thế, chắc chắn tuyệt đối không phàm.

Bọn hắn đi ra phía trước.

- Diệp đại ca.

Xảo Nhi thấy vậy thì vội vàng định ngồi dậy hành lễ, nhưng lại bị Diệp Tùy Phong phất tay ngăn cản.

Sau đó, hắn chỉ một ngón tay, khí tức sinh mệnh nồng đậm lập tức bao phủ quanh người Xảo Nhi.

Chỉ là một lát, khí sắc của nàng đã tốt hơn rất nhiều.

Nhưng hao tổn bản nguyên vẫn còn cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian rất dài thì mới có thể khôi phục.

- Đại ca, ngươi mau nhìn con bé, đáng yêu biết bao nhiêu, ha ha!

Toàn bộ lực chú ý của Thần Võ đã bị con gái hấp dẫn lấy, hưng phấn nói với Diệp Tùy Phong.

Diệp Tùy Phong nhìn sang.

Đứa bé cũng không khóc nỉ non, hai lỗ tai giống như Hồ tộc hết sức rõ ràng.

Trừ cái đó ra, nhìn bề ngoài không có gì khác với những đứa bé của Nhân tộc, nó vừa đến thế giới này, trong đôi mắt thật to tràn ngập tò mò.

Nhưng Diệp Tùy Phong lại có thể nhìn thấy, cửu khiếu của con bé tươi sáng, linh đài tự nhiên thành.

Toàn bộ thân thể đều giao hòa hô ứng với tiên đạo quy tắc, ngay cả phiến thiên địa này cũng đang biểu đạt thiện ý đối với nàng.

Đơn giản mà nói, đứa bé này chính là con cưng trời sinh của Tiên Giới.

- Thật đáng yêu nha!

Diệp Tùy Phong vẫn không nói gì, ngược lại là Tiểu Hắc ở bên cạnh bị đứa bé hấp dẫn lấy.

Hắn vươn tay, muốn đi đùa bé gái một chút, nhưng suy nghĩ, hình như cảm thấy không ổn, lại rụt trở về.

- Rất đáng yêu, chúc mừng các ngươi.

Diệp Tùy Phong mỉm cười nói.

Thần Võ cười ha ha, nhìn con gái của mình, có chút yêu thích không nỡ buông tay.

- Tới vội vàng, cũng không mang thứ gì, ta chỉ chuẩn bị cho tiểu chất nữ một lễ gặp mặt đơn giản vậy.

Diệp Tùy Phong cười nói.

Sau đó, hắn lật ra tay lấy ra một bình sứ nho nhỏ, lơ lửng ở trong lòng bàn tay.

- Ai nha, ngươi quá khách khí, cần gì lễ vật chứ…?!

Thần Võ lắc đầu nói.

- Đây là cái gì?

Hắn vẫn không có nhịn xuống lòng hiếu kỳ của mình.

- 30 ngàn giọt Hỗn Độn Ngọc Tương.

Diệp Tùy Phong nói thẳng.

Những năm gần đây, hắn đã luyện chế ra hơn mười ngàn tòa tháp Khởi Nguyên mười bốn tầng, góp nhặt mấy chục ngàn giọt Hỗn Độn Ngọc Tương.

Thần Võ lập tức sững sờ, sau đó, vẻ mặt hắn cực kỳ nghiêm túc nói:

- Đại ca, hài tử vẫn còn tương đối nhỏ, bằng không…

- Ta trước hết nhận thay con bé, sau này sẽ trả lại, ngài xem có được không?

Diệp Tùy Phong liếc mắt.

- Đi qua một bên, đừng có mà tranh đồ của trẻ con.

Cha mẹ lấy hết tiền mừng tuổi ngày tết của con cái, chuyện này hắn đã thấy được rất nhiều rồi.

- Cha ta còn không cho ta đây.

Tiểu Hắc ở bên cạnh tản ra khí tức chua chát nồng đậm.

- Chờ ngươi tấn thăng thành thế giới cấp Tiên Vương lại nói.

Diệp Tùy Phong nói.

Hỗn Độn Ngọc Tương quá cường mạnh mẽ, trước mắt, Tiểu Hắc còn không có cách nào hấp thụ toàn bộ.

- Diệp đại ca, thứ này thật quá quý giá.

Xảo Nhi cũng mở miệng nói.

Trong mắt nàng mang theo vẻ lo lắng, Hỗn Độn Ngọc Tương là chí bảo vô thượng mà ngay cả Tiên Đế cũng thèm nhỏ nước dãi, nếu bị người khác biết, trên người con gái của mình có nhiều Ngọc Tương như vậy thì chắc chắn sẽ ngấp nghé.

- Yên tâm, ta đương nhiên sẽ không tặng cho con bé ở hình thái này.

Diệp Tùy Phong nói.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right