Chương 442: Lý Tiểu Bạch! Nỗi Lòng Của Xảo Nhi.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,225 lượt đọc

Chương 442: Lý Tiểu Bạch! Nỗi Lòng Của Xảo Nhi.

Sau đó, hắn hơi dùng sức trực tiếp chấn vỡ bình sứ trắng noãn.

Trong nháy mắt, khí tức Tạo Hóa vô tận ầm vang nổ tung.

Nhưng lập tức đã bị Diệp Tùy Phong áp chế lại, tụ vào trong lòng bàn tay.

Bình sứ không thấy, chỉ còn lại một đoàn chất lỏng tản ra tinh mang.

Sau đó, hắn bấm tay, nhẹ nhàng nắm lại.

Vô số tiên đạo pháp tắc trực tiếp bị xé rách ra, rút ra hư không, không ngừng ngưng tụ phía trên Hỗn Độn Ngọc Tương.

Một lát sau chất lỏng biến mất, thay vào đó, là một hạt ngọc châu phát sáng, chậm rãi xoay tròn.

- Như vậy thì sẽ không ai có thể phát hiện được.

Nói xong, Diệp Tùy Phong hơi hướng tay về phía đứa bé.

Ngọc châu chậm rãi trôi về phía bé gái, xuyên qua thân thể của nàng, cuối cùng tiến vào trong Linh Đài.

Mấy người ở đây đều có thể nhìn thấy, Hỗn Độn Ngọc Châu kia đang nhẹ nhàng trôi nổi trên Linh Đài.

Cứ sau mỗi một lần xoay tròn đều có lực lượng Tạo Hóa và khí tức Pháp Tắc để nuôi dưỡng thân thể và thần hồn của nàng.

Đám người có thể tiên đoán được, trong tương lai không lâu nữa, bé gái này sẽ trở thành phong vân một phương.

- Đa tạ Diệp đại ca.

Xảo Nhi nói cảm ơn.

Diệp Tùy Phong gật đầu, nhưng sau đó nói:

- Đúng rồi, tên của đứa bé là gì, nghĩ được chưa?

Lập tức, ánh mắt mấy người ở đây đều tập trung lên người cha của đứa bé, chính là Thần Võ, hắn gãi đầu:

- Vậy ta đặt một cái tên.

Sau đó, hắn nhìn con gái yêu của mình, suy nghĩ nói:

- Con bé hạ sinh vào ban ngày, sinh thời dị tượng liên tiếp, điềm lành đầy trời, trên trời rơi xuống Tạo Hóa Linh Vũ, tạo phúc phận cho chúng sinh, như vậy…

- Cứ gọi con bé là Tiểu Bạch đi!

Diệp Tùy Phong lập tức mở to hai mắt nhìn, cái tên này có liên quan gì với câu ngươi vừa nói à?

A, hình như có chút liên quan đến ban ngày…

Nhưng cái tên này cũng quá qua loa rồi, ai lại đi tán thành cái tên như vậy chứ?

- Tên rất hay!

Nhưng Tiểu Hắc ở bên cạnh lại lớn tiếng khen hay.

- Đản thúc, ta thật không ngờ ngươi lại có phẩm vị như thế, có thể nghĩ ra một cái tên dễ nghe như vậy!

Diệp Tùy Phong:

- ???

Tiếp đó, sau khi thảo luận một phen, vẫn là người mẹ đẻ của nàng, Xảo Nhi đặt tên cho nàng.

Đại danh (tên trên giấy khai sinh), Lý Ngọc Châu.

Nhũ danh (tên gọi ở nhà), Tiểu Bạch.

………

- Cha, ta còn không biết đại danh của ta đó.

Tiểu Hắc nhìn mọi người tranh nhau đặt tên cho Tiểu Bạch, trong lòng nó lại bắt đầu ghen tỵ.

- Nếu ngươi muốn thì có thể gọi là Diệp Huyễn Khốc, hoặc tự đặt cho mình một cái tên đi.

Diệp Tùy Phong miễn cưỡng nói.

Hắn mới lười đặt tên nữa, tốn quá nhiều đầu óc.

Đám người lại trò chuyện trong chốc lát, Diệp Tùy Phong chuẩn bị rời khỏi, lưu thời gian cho Thần Võ và Xảo Nhi.

Nhưng Xảo Nhi lại chợt ngồi dậy.

- Diệp đại ca, ta có thể tâm sự với ngài một chút hay không?

Diệp Tùy Phong nhìn vẻ mặt thành khẩn của Xảo Nhi, trong lòng ẩn ẩn có chút hiểu ra.

- Có thể.

Hắn gật đầu nói.

Sau đó, Thần Võ ôm Tiểu Bạch, cùng với mấy người Cốc U Lan, Tiểu Hắc rời khỏi phòng.

Xảo Nhi phất tay bố trí một bức tường cách âm đơn giản, ngăn cách hai người với bên ngoài.

- Có chuyện gì cứ nói đi, bây giờ mọi người đều là người một nhà.

Diệp Tùy Phong ôn tồn nói.

Xảo Nhi không trả lời, đột nhiên nàng quỳ rạp xuống đất.

- Ngươi làm cái gì vậy?

Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày.

- Diệp đại ca!

Ánh mắt Xảo Nhi lộ ra vẻ thương cảm.

- Thật ra ta hiểu rõ, hôn sự giữa ta và Thần Võ là một tay ngài dựng thành.

- Ta không biết đến cùng ngài có dự định gì, nhưng Tiểu Bạch, con bé là vô tội.

- Cho dù như thế nào, cho dù sau này ngài cần gì thì cứ nói với ta, dù ngài có bảo ta đi chết cũng được!

- Nhưng xin ngài nhất định không nên thương tổn con gái của ta, con bé thật sự vô tội…

Giọng của Xảo Nhi cực kỳ bi thiết, ngay cả thân thể cũng đều khẽ run.

Diệp Tùy Phong thở dài, sau đó nhẹ nhàng nâng tay, đỡ Xảo Nhi dậy.

- Ngươi hiểu lầm rồi.

Diệp Tùy Phong nói:

- Ta cũng không phải là người phía sau màn trong thiên địa, cũng không phải những người được gọi là Đế Thượng.

Trong nháy mắt, khí tức thanh minh tản ra làm cho cảm xúc của Xảo Nhi thoáng dịu đi một chút.

- Ta cũng nói thật với ngươi.

Hắn tiếp tục nói:

- Từ lúc mới bắt đầu, ta đúng là từng nghĩ tới để lại một phục bút nho nhỏ trên bàn cờ thiên địa này, dùng để nhiễu loạn bố cục của những người khác.

- Phục bút này chính là các ngươi.

- Nhưng sau khi đi đến Huyền Đô, ta đã biết được càng nhiều bí ẩn, đã không cần thiết phải làm những chuyện như vậy.

- Hôn sự giữa ngươi và Thần Võ, từ lúc bắt đầu đúng là ta cố ý, nhưng có thể phát triển đến bây giờ đều là cơ duyên.

- Yên tâm, Tiểu Bạch rất đáng yêu, ta cũng rất ưa thích, con bé nhất định sẽ trưởng thành trong sự vui vẻ.

Diệp Tùy Phong không nói dối, đây là suy nghĩ chân thật trong lòng của hắn.

Hiện tại, hắn chỉ muốn nhìn người bên cạnh có thể khỏe mạnh trưởng thành, sống một cuộc sống thoải mái.

Về phần cái gọi là đại kiếp, bàn cờ thiên địa, chiến tranh ở Tiên giới.

Ha ha.

Mời ăn một ngón giữa vô tình của ta.

Sau khi Diệp Tùy Phong nói thẳng ra như vậy, cảm xúc của Xảo Nhi mới dần dần bình phục lại.

Trong trong lòng nàng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì, chỉ có thể liên tục cảm ơn.

Cái thứ như vận mệnh này thật sự là quá không thể nắm giữ.

Mười năm trước, mình tuyệt đối sẽ không thể nào nghĩ đến, không ngờ mình lại có một ngày có thể thành hôn với Tiên Đế của Nhân tộc, còn sinh hạ một đứa con gái.

- Đúng rồi, sao cấm chế trong thần hồn của ngươi vẫn còn vậy?

Diệp Tùy Phong chuyển hướng chủ đề.

Từ lúc hai người thành hôn, Diệp Tùy Phong đã đưa phương pháp giải trừ cấm chế cho Xảo Nhi.

Hiện tại, thời gian cũng đã trôi qua mấy năm mà cấm chế vẫn còn.

- Cấm chế này là Thần Võ tự tay đặt vào, ta muốn đợi tự tay chàng ấy trừ bỏ giúp ta.

Xảo Nhi khẽ cười nói.

Diệp Tùy Phong lắc đầu.

- Một tên đầu gỗ như hắn, chỉ sợ ngươi phải đợi rất lâu đấy.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right