Chương 447: Tiên Phủ Thần Võ Đánh Ra Cờ Hiệu.
- Cái gì? Huyền Chủ mời ta đi tắm suối nước nóng sao? Được rồi, ta đến ngay!
- Đại ca, ta đi làm việc, sẽ không quấy rầy ngài nữa, cáo từ!
Nói xong, Thần Võ lập tức dập máy.
Diệp Tùy Phong lắc đầu.
Hắn cũng không ngờ lại sẽ quyết định đàm phán địa điểm ở thành Phi Tiên.
Ngại mình đổi mới nghe chưa đủ nghiền, cho nên trực tiếp tới hiện trường sao?
Đã như vậy thì cứ qua xem một chút đi.
Tiên giới đàm phán đến cùng sẽ xảy ra chuyện gì?!
…
Trong vòng mấy ngày, tin tức tộc Yêu Linh tiến hành đàm phán với Nhân tộc đã nhanh chóng quét sạch toàn bộ Tiên giới.
Sau khi tin tức này truyền ra thì gần như tất cả mọi người đều biết về Tiên phủ Thần Võ.
- Vạn linh cùng tồn tại? Loại cờ hiệu này mà cũng dám đánh ra sao?
Có người cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
- Tốt, có dũng khí! Thật sự là một dòng nước trong của toàn bộ Tiên giới trước mắt!
Có người rất tán thưởng.
- Đó là một tên ngu ngốc, muốn mọi việc đều thuận lợi sao? Sợ rằng sẽ huyên náo mất lòng cả hai bên, tuyệt đối sẽ không có kết quả gì tốt.
Cũng có người biểu thị xem thường.
Dưới lực chú ý của tất cả mọi người chú, lại có một tin tức nổi lên như vòi rồng.
- Tiên phủ Thần Võ nhiệt liệt hoan nghênh hai tộc đến đây để đàm phán, hi vọng hai bên có thể đình chiến, khôi phục hòa bình ngày xưa của Tiên giới.
- Đồng thời, chúng ta cũng hoan nghênh bằng hữu cùng chung chí hướng đi vào Tiên phủ Thần Võ định cư, ở đây ngươi sẽ tránh được hỗn loạn của chiến loạn.
- Với lại, chúng ta sẽ thông qua Hư Giới để tiến hành phát trực tiếp phạm vi toàn Tiên giới về cuộc đàm phán hoà bình lần này!
- Đến lúc đó, bất kỳ ai cũng có thể xem được nội dung cuộc đàm phán lần này ở trong Hư Giới, kính thỉnh chờ mong!
Những tin tức này là Tiên phủ Thần Võ kết hợp với Huyền Đô cùng nhau phát ra, vừa truyền ra đã lập tức đưa tới sóng to gió lớn!
- Tiên phủ Thần Võ lại dám phát biểu như thế, hắn đến cùng có lai lịch gì?
- Thân ở nơi đầu sóng ngọn gió mà còn có thể gặp nguy không loạn, ta có chút bội phục vị Tiên Đế này rồi đấy!
Mọi người bắt đầu sinh ra hứng thú đối với Thần Võ.
Nhưng làm cho người cảm thấy kinh ngạc nhất chính là “trực tiếp toàn bộ quá trình đàm phán”.
Đây chính là nhân vật đỉnh phong của Tiên giới đàm phán, có thể ảnh hưởng đến cách cục của toàn bộ Tiên giới!
Cũng không phải Yêu Nữ nào đó xoay cái mông!
Cái này cũng có thể phát trực tiếp toàn bộ quá trình à?
Các đại nhân vật sẽ cho phép hắn làm xằng làm bậy như thế à?
Tất cả mọi người đều biểu thị hoài nghi.
Đồng thời còn có cực kỳ chờ mong, đến tột cùng Thần Võ này có thể làm được hay không.
Mắt thấy ngày đàm phán càng ngày càng gần.
Thành Phi Tiên, Vân Tiêu phủ.
- Diệp Khiêm còn không có ý định đi lên sao?
Diệp Long ngồi bên cạnh bàn đá, lên tiếng hỏi.
Trên ghế nằm đối diện hắn, Diệp Hiểu Hiểu cả người đều co lại ở trong, loay hoay con rối một hầu tử trong tay.
Bên cạnh, Diệp Cầm Dao ngồi chồm hổm ở bên cạnh cái ao, chậm rãi cho cá ăn.
Bên cạnh dòng suối nhỏ chảy róc rách, Diệp Hoàng chắp hai tay sau lưng, im lặng nhìn mặt nước.
- Trong thời gian ngắn sẽ không lên đến.
Diệp Hiểu Hiểu bẻ gãy cánh tay của con rối, một lần nữa điều chỉnh góc độ, rồi lại lắp đặt lên.
- Thế giới Vân Tiêu càng lúc càng lớn, nhân khẩu cũng tăng vọt, huynh ấy nói nhiệm vụ của thư viện Thiên Hạ còn rất nhiều.
Diệp Hiểu Hiểu nói.
- Thật là một đồ ngốc mà.
Diệp Long bĩu môi.
- Tiên giới mới là tương lai càng rộng lớn hơn, đệ ấy như vậy, chênh lệch giữa chúng ta chỉ có thể càng ngày càng lớn.
Bên cạnh cái ao, Diệp Cầm Dao xoay đầu lại:
- Đệ ấy khác với huynh.
- Bản thân cường đại, cho tới bây giờ đều không phải là lựa chọn hàng đầu của Diệp Khiêm.
Diệp Hiểu Hiểu cũng từ nằm trong ghế thò đầu ra.
- Lão Long, huynh thật không đáng mặt làm ca ca mà, ngay cả suy nghĩ của đệ đệ ruột mà cũng không biết.
Diệp Long nhún vai, nhưng cũng không phủ nhận.
Thật ra hắn cũng hiểu rõ, con đường của mỗi người trong bọn hắn đều không giống nhau.
Nhưng đối với Diệp Khiêm thì hắn vẫn không tránh được lấy góc độ của huynh trưởng đến xem, luôn cảm thấy hắn lớn hơn.
- Đúng rồi, lão Long.
Diệp Hiểu Hiểu ngả lưng lên ghế nằm, hỏi:
- Có phải huynh và Diệp Hoàng tỷ đều chuẩn bị đột phá Tiên Đế hay không?
Vài ngày trước, sau khi Diệp Hiểu Hiểu và Diệp Cầm Dao trở về đều đã lần lượt đột phá đến cảnh giới Tiên Tôn.
Nàng vốn cho rằng mình đã đuổi kịp Diệp Long và Diệp Hoàng, nhưng sau khi nghe ngóng thì mới biết được, thì ra hai người cũng đã đi tới Tiên Tôn đỉnh phong, vẫn dẫn trước như trước đó.
Chuyện này làm nàng bị đả kích.
- Ta vẫn chưa, Diệp Hoàng chắc là sắp rồi, muội ấy đã là Chuẩn Đế.
Diệp Long nhìn về phía Diệp Hoàng.
Lúc này, Diệp Hoàng cũng xoay đầu lại, cười lắc đầu.
- Ta cũng còn thiếu một chút, cần phải tiếp tục hoàn thiện con đường của mình thêm nữa.
- Hiểu Hiểu, không cần chấp nhất ở tu vi, cảnh giới mới là quan trọng nhất.
- Tình trạng của muội, hình như có chút không thích hợp.
Nàng nhìn ra Diệp Hiểu Hiểu có chút dị thường.
Diệp Hiểu Hiểu chép miệng, không nói gì.
Mà Diệp Cầm Dao ở bên cạnh thì lại nói:
- Mấy năm này, chúng ta một vẫn luôn tu luyện ở Tu La Luyện Binh Trận, người ở nơi đó không có giấc mộng đẹp gì.
Mấy người nhất thời hiểu rõ, Diệp Hiểu Hiểu chủ tu là Mộng Cảnh, tình huống trước mắt của Tiên giới, mộng Hư Giới trên cơ bản toàn bộ đều là tâm tình tiêu cực bi thảm nên đương nhiên sẽ có ảnh hưởng đối với nàng.
- Ai nha, tiểu mao mao mưa rồi!
Diệp Hiểu Hiểu không quan trọng khoát tay, vừa loay hoay con rối vừa nói:
- Những năm gần đây, ta đã gặp quá nhiều sinh ly tử biệt.
- Chỉ có điều nhân khẩu của Tiên giới quá nhiều, mộng Hư Giới lại quá lớn, ta thích ứng một chút sẽ tốt thôi.
Mấy người không nói gì, loại chuyện này, bọn hắn cũng không giúp đỡ được cái gì.
- Không bận rộn thì về thăm nhà một chút, có vấn đề gì hay không?
Bỗng nhiên, một âm thanh quen thuộc truyền đến.
Ngay sau đó, mấy bóng người từ trong hư không đi ra.
Chính là Diệp Tùy Phong, Cốc U Lan, Tiểu Hắc.
Còn có tiểu nha đầu Lý Tiểu Bạch đi theo sau lưng Tiểu Hắc.