Chương 448: Cả Nhà Đoàn Tụ! Tới!

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,098 lượt đọc

Chương 448: Cả Nhà Đoàn Tụ! Tới!

Người một nhà đoàn tụ, nhẹ nhàng vui sướng.

- Tiểu Bạch, đến đây, ta giới thiệu một chút với muội.

Tiểu Hắc lôi kéo tiểu Bạch, nhiệt tình bắt đầu giới thiệu.

- Người này là tỷ ta, rất lợi hại, về sau chúng ta còn cần dựa vào tỷ ấy bảo vệ chúng ta đây.

Tiểu Bạch chớp lấy mắt to.

- Chào tỷ tỷ xinh đẹp!

Diệp Hoàng ngồi xổm người xuống, đùa đùa cái mũi của nàng, trêu đến khi Tiểu Bạch cười khanh khách không ngừng.

- Tiểu Bạch thật đáng yêu.

Nàng tự nhiên biết, Tiểu Bạch là con gái của Thần Võ và Cửu Vĩ Hồ.

- Hắn gọi là lão Long, cũng rất lợi hại, nhưng trí thông minh so với ta kém rất xa!

Sắc mặt của Diệp Long biểu lộ rất đặc sắc, vốn còn tưởng rằng Tiểu Hắc phát hiện lương tâm, không làm đen mình, nhìn tới vẫn là xem thường năng cà khịa của nó.

- Chào Lão Long ca ca!

Tiểu Bạch đầy nhiệt tình chào hỏi.

- Ngoan, về sau ca ca dẫn ngươi đi đánh yêu thú.

Tiểu Bạch nháy mắt.

- Mẹ ta chính là yêu thú.

Trong nháy mắt Diệp Long cảm thấy ngạc nhiên, đây thật quá lúng túng.

- Khụ khụ, ca ca nói sai, đi đánh bại hoại, ai dám khi dễ chúng ta, chúng ta đánh người đó.

Tiểu Bạch lập tức nhảy cẫng hoan hô.

- Vâng!

Diệp Long âm thầm lau mồ hôi, may mắn Tiểu Bạch tâm tư đơn thuần, ngây tơ dễ dụ.

- Tới tới tới, đây là Cầm Dao tỷ tỷ, tỷ ấy đánh đàn rất dễ nghe.

Tiểu Hắc tiếp tục giới thiệu.

- Cầm Dao tỷ tỷ thật xinh đẹp!

Tiểu Bạch ngọt ngào cất lời khen.

- Sau khi lTiểu Bạch ớn lên, so với bất luận kẻ nào đều xinh đẹp.

Diệp Cầm Dao cười đáp lại.

Sau đó, Tiểu Hắc lại dẫn tiểu Bạch, đi đến ghế nằm trước mặt.

- Đây là Hiểu Hiểu tỷ tỷ, thực lực cực kỳ cao minh, đã từng bị sét đánh chín trăm chín mươi chín lần, lại không bị tổn hại gì.

Câu nói này khiến đám người kia kém chút cười ra tiếng.

Chuyện kia lúc trước, Diệp Hiểu Hiểu chính là vẫn luôn ghi hận ở trong lòng.

- Diệp Hắc tử, ta sớm muộn cũng sẽ thu thập ngươi một trận!

Diệp Hiểu Hiểu tức giận nói.

Sau đó, nàng từ trên lưng ghế nằm lộ ra cái đầu, bốn mắt nhìn nhau với Tiểu Bạch.

Lập tức, hai người đều sững sờ.

- Là ngươi?!

Các nàng gần như đồng thời hô lên âm thanh.

Mấy người khác chưa hiểu chuyện gì, Tiểu Bạch với Diệp Hiểu Hiểu vậy mà nhận biết nhau?

- Tỷ đã từng gặp qua muội ấy?

Tiểu Hắc kinh ngạc hỏi thăm tiểu Bạch, trong ký ức của hắn, hai người các nàng cho tới bây giờ đều chưa từng gặp mặt.

Nhưng Tiểu Bạch, nhẹ gật đầu.

- Ừ, khi ta nằm mơ thường xuyên sẽ nhìn thấy tỷ ấy, ngồi xổm ở bên cạnh một hồ nước màu đen, ngồi thút thít…

- Ai ai ai, không có, không có!

Diệp Hiểu Hiểu nghe đến đó, vội vàng nhảy xuống ghế nằm, không ngừng nháy mắt hướng về phía Tiểu Bạch.

- Muội nhìn lầm, ta đó là đang… Là đang đi vệ sinh, phiến hồ kia chính là nhà xí của ta, đúng, nhà xí!

Khuôn mặt của Tiểu Bạch mờ mịt, đi nhà xí không cởi quần sao?

Với lại cái hồ kia, nói ít cũng to gấp mấy lần thành Phi Tiên.

Ngươi đi như thế nào?

Nhưng, dưới sự ám chỉ mãnh liệt của Diệp Hiểu Hiểu, Tiểu Bạch vẫn gật đầu.

- Vậy chắc là muội nhìn lầm.

Đám người không nói gì, lần này tất có bí ẩn, nhưng rất rõ ràng Diệp Hiểu Hiểu không muốn nói, bọn hắn cũng không tốt đi hỏi thăm.

Chỉ có Diệp Tùy Phong, khẽ lắc đầu.

Hắn tự nhiên hiểu, đang xảy ra chuyện gì.

Hồ nước màu đen kia kỳ thật là nơi âm u nhất của chúng sinh, hình chiếu bên trong Mộng Hư Giới.

Mặc dù Diệp Hiểu Hiểu nhìn vào không có gì chính kiến, tùy tiện.

Nhưng chuyện bẩn thỉu mà nàng đã thấy, so với những người khác, vượt qua nhiều lắm.

Đây là một áp lực vô cùng nặng nề.

Cho nên, nàng mới có lúc thần kinh không ổn định, có đôi khi lại là tâm tư mẫn cảm, nhìn vào trông rất điên điên khùng khùng.

………

- Đi, tất cả ngồi xuống đi.

Diệp Tùy Phong nói.

Chuyện của Hiểu Hiểu, trong lòng của hắn tự có tính toán.

Rất nhanh, mọi người ngồi xuống ở bên cạnh bên bờ ao.

Từ sau khi tách rời Uyên cốc, bọn hắn vẫn như năm xưa tập hợp đủ, ngoại trừ Diệp Khiêm, bốn thiên kiêu Diệp gia đều đã đến.

- Tiên giới sắp nghênh đón biến cố.

Diệp Tùy Phong nói thẳng.

- Sau khi hai tộc đàm phán, đại kiếp chân chính rất có thể sẽ bắt đầu.

- Nhưng cụ thể đại kiếp đến tột cùng là cái gì, hiện tại còn không có ai biết.

- Cho nên, tiếp theo một đoạn thời gian, các ngươi trước hết về Kính Hồ, từ từ tĩnh dưỡng và tu tâm cho tốt.

- Đợi đến sau khi đột phá Tiên Đế, rồi quyết định chuyện rời đi hay ở lại.

- Kiếp nạn không biết, nhưng khẳng định khác xa còn kinh khủng hơn so với hai tộc đại chiến, nếu không tộc Yêu Linh sẽ không nỗ lực, đánh ra giá lớn như vậy, cũng phải đi vào trong Tiên giới. Bọn hắn là đang sợ.

Tồn tại có thể làm cho Thượng Đế đều sợ hãi, tuyệt đối phi phàm.

Không có thực lực Tiên Đế, là tuyệt đối lật không nổi sóng gió gì, thậm chí ngay cả tự vệ cũng khó khăn.

Với lại tốc độ tu luyện của mấy người bọn hắn vẫn quá nhanh chóng, cần thời gian để lắng đọng một phen.

- Mọi việc đều nghe theo thúc.

Diệp Long nói.

Diệp Tùy Phong gật đầu, theo sau nói:

- Cũng nên về thăm nhà một chút.

- Cha ngươi gần nhất, cứ thỉnh thoảng ở trước mặt ta nhắc tới ngươi, ta nghe sắp phiền chết đến nơi…

Mấy người ngồi cùng nhau, tán gẫu chuyện nhà.

Thỉnh thoảng truyền ra một trận cười lớn, một khung cảnh tường hòa, vui vẻ hòa thuận.

Thời gian trôi qua hơn nửa ngày, bầu không khí hài hòa kia lặng yên rời đi, xung quanh yên tĩnh lại.

Lúc này, ngọc phù đưa tin của Diệp Tùy Phong lại bắt đầu vang lên.

Hắn lấy ra xem xét, chính là Thần Võ.

- Đại ca, bọn hắn tới!

Thần Võ thấp giọng nói.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.

- Cứ việc tới thôi, ta đang ở thành Phi Tiên.

Sau đó, hắn ngắt liên lạc, nhìn mấy người Diệp Hoàng.

- Xem trước một chút, lần đàm phán này của cấp bậc cao nhất Tiên giới, sau khi kết thúc, chúng ta lại cùng nhau về nhà.

Hư Giới.

Vô số tu sĩ, canh giữ ở trước mặt màn ánh sáng lớn, khẩn trương chờ đợi.

Mỗi một khu vực, mỗi một cái màn sáng, đều là cảnh tượng này.

Đây là tình huống lần đầu xuất hiện từ sau khi tộc Yêu Linh xâm lấn Tiên giới,

Những người này, đều đang mong đợi lần trực tiếp toàn giới xưa nay chưa từng có.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right