Chương 455: Cho Nên, Đàm Phán Chân Chính… Là Ở Đây.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,594 lượt đọc

Chương 455: Cho Nên, Đàm Phán Chân Chính… Là Ở Đây.

Dòng sông ký ức xán lạn trên bầu trời, còn có vùng biển Linh Hồn một lần nữa bay vào mi tâm Dương Thái Ô.

Dương Thái Ô kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó thở hào hển từng ngụm lớn, mồ hôi lớn như hạt đậu điên cuồng chảy trên gương mặt, quần áo của lão ta cũng ướt đẫm.

Vừa rồi, lão ta thật sự cảm nhận được khí tức tử vong, khí lạnh thấu xương.

- Thần Võ, đàm phán tiếp theo tự ngươi xử lý đi.

- Ghi lại những thứ bọn hắn vừa làm hỏng, sau đó ước định ra giá cả.

- Quy củ chính là quy củ.

Nói xong, bóng người của Diệp Tùy Phong chậm rãi biến mất trong hư không.

Mãi đến sau khi hắn rời khỏi rất lâu thì toàn bộ Hư Giới mới đột nhiên sôi trào.

- Hắn chính là vị đại năng xa lạ kia sao?

- Quá mạnh, không cần tốn nhiều sức đã làm cho Thái Ô Tiên Đế kém chút bỏ mình, đây chính là đại trưởng lão của Cực Dương thế gia đó!

- Tồn tại như thế căn bản là không phải chúng ta có thể tưởng tượng được!

Mọi người nhao nhao kinh hô.

- Với lại hắn cũng thật đẹp trai, nếu có thể được ngủ một đêm thì thật đúng là…

Một ít hoa si sóng mắt lưu chuyển.

- Nếu như vậy, Tiên phủ Thần Võ thật sự có thể tin cậy!

- Đúng vậy, nơi đó chính là nơi hòa bình duy nhất trong lúc này!

- Ha ha, ta đã thu thập xong hành lý, đang trên đường đi đến Tiên Phủ…

Không thể nghi ngờ, Diệp Tùy Phong xuất hiện không là một liều thuốc an thần mạnh mẽ.

Rất nhiều người đã bắt đầu lên đường đi đến Tiên phủ Thần Võ.

Bên trong hư không.

Diệp Tùy Phong một chưởng chấn vỡ bình chướng hư không, bước vào hỗn độn.

Khi đạo thần niệm kia rời khỏi đã lưu lại một tín tiêu.

Đó là ký hiệu mời.

Diệp Tùy Phong đi theo tín tiêu, một đường tiến lên trong hỗn độn, một lát sau, một trạch viện nho nhỏ hiện ra ở trước mắt hắn.

Trạch viện này tọa lạc ở trong hỗn độn, được một vòng tròn vô hình bảo vệ ngăn cản loạn lưu hỗn độn đáng sợ ở bên ngoài.

Ở phía trước trạch viện có trưng bày một cái bàn tròn bằng bạch ngọc.

Lúc này, đang có bốn bóng người đang ngồi ở đó.

Một lão giả với gương mặt tiều tụy.

Một nữ tử phong hoa tuyệt đại.

Một thiếu niên mập mạp.

Còn có một con Ngũ Trảo Thương Long màu xanh.

Khi Diệp Tùy Phong bước vào trạch viện, bốn ánh mắt này lập tức khóa chặt hắn.

- Hoan nghênh.

Lão giả chậm rãi nói.

Lão chính là đạo thần niệm vừa tiếp xúc với Diệp Tùy Phong.

Hắn tiến lên ngồi xuống, tự rót cho mình một chén trà nóng.

- Cho nên, đàm phán chân chính.

- Là ở đây.

………

- Bằng hữu.

Trước bàn bằng bạch ngọc, lão giả mở miệng, hai người và một rồng kia đều dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Diệp Tùy Phong.

Nhưng hắn lại giơ tay lên, ngăn cản lão giả nói tiếp.

- Bây giờ, nói tới hai chữ bằng hữu vẫn còn quá sớm.

- Ta cần nghe một lời giải thích về chuyện các ngươi làm trong những ngày gần đây.

Diệp Tùy Phong từ tốn nói, trong lời nói của hắn cũng không có chút khách khí nào.

Dù sao, những người này là dự định ép mình đi ra.

Nếu hắn không đủ thực lực, như vậy có lẽ lựa chọn lưu lại cho hắn sẽ cực kỳ ít.

Nhưng những người khác lại hình như không hài lòng lắm đối với loại biểu hiện này của Diệp Tùy Phong.

- Đạo hữu, ta cho rằng ngươi cũng hiểu rõ, bây giờ chính là lúc Tiên giới đứng trước sinh tử tồn vong.

Nữ tử phong hoa tuyệt đại nói.

- Khi kiếp nạn đến, mọi thứ ngươi chú ý, mọi thứ bảo vệ đều sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Ngũ Trảo Thương Long cũng mở miệng nói.

- Cho nên, chúng ta bây giờ nhất định phải trở thành bằng hữu, mới có càng lớn khả năng tại đại kiếp trong rất xuống dưới.

Thiếu niên vuốt một viên ngọc bội, mỉm cười nói.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.

Hắn nhìn mấy người này tỏ thái độ, đã hiểu rõ.

Hình như những người này cũng không cho rằng mình làm gì không đúng, bọn hắn dựa vào đạo đức “vì Tiên giới” này để dọa hắn.

Nhưng Diệp Tùy Phong không thích nhất chính là mặt này.

- Tiên giới có bị hủy diệt hay không thì ta cũng không quan tâm.

- Ta đối với mặt đại kiếp như thế nào cũng không cần các ngươi quan tâm.

Ánh mắt của hắn lạnh nhạt, đảo qua đám người.

- Nếu như hôm nay các ngươi không có một lời giải thích cho vấn đề của ta thì chúng ta cũng không cần thiết phải nói chuyện tiếp nữa.

Diệp Tùy Phong nói lời này làm cho mấy người ở đây nhăn mày lên.

Hình như tồn tại ngang bằng với bọn hắn này cũng không phải là dạng người như bọn hắn dự đoán.

Mà là một người rất cứng rắn, và đặc biệt là không kiêng nể gì cả.

Hắn thật sự không lo lắng về kiếp nạn đáng sợ sắp tới chút nào sao?

Trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn là lão giả mở miệng.

- Nếu đạo hữu đã chấp nhất như vậy thì lão phu sẽ nói một chút.

Giọng của lão nhẹ nhàng, đến loại cấp bậc như bọn hắn đương nhiên sẽ không bởi vì những lời nói bất hòa mà xảy ra xung đột.

- Đạo hữu có nhớ từ mười mấy năm trước, từ khi ở Tiên phủ Thần Võ đánh ra một kích phá hủy một triệu đại quân của tộc Yêu Linh hay không.

Lão giả hỏi.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, chuyện đó thì hắn đương nhiên nhớ kỹ.

Cũng từ một lần đó hắn mới biết ở trung tâm Tiên giới còn có những tồn tại cường đại hơn cả Tiên Đế.

- Khi đó, có mấy bằng hữu đã liên lạc với ngươi.

Lão giả tiếp tục nói:

- Bọn hắn nói ngươi trước khi đại kiếp chính thức bắt đầu thì không nên ra tay nữa để tránh tạo thành hậu quả không thể biết trước.

- Từ lúc đó đến nay, ngươi đã khiến cho chúng ta chú ý.

- Dù sao, số lượng Đế Thượng trên Tiên giới này thực sự quá ít, tính đâu ra đấy cũng chỉ có một số người như vậy mà thôi.

- Chúng ta muốn biết lai lịch của ngươi, muốn biết ngươi đến cùng đứng ở phía nào.

Lão giả nói không nhanh, nhưng lời ít mà ý nhiều.

- Sau đó, ngươi thật sự không tiếp tục xuất thủ nữa mà chuyên tâm phát triển Tiên phủ Thần Võ, cho nên chúng ta cũng không đi quấy rầy ngươi.

- Nhưng bây giờ lại không giống.

- Đại kiếp đã sắp đến, chúng ta nhất định phải liên hợp lại, ít nhất cũng phải phân ra ai là địch, ai là bạn.

- Cho nên chúng ta mới chọn lợi dụng chuyện hai tộc đàm phán này để dẫn ngươi ra.

- Chỉ là, chúng ta không ngờ…

Lão giả nói đến đây, giọng dừng một chút, hình như không biết nên nói thế nào mới phù hợp.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right