Chương 454: Nội Tình Của Tiên Phủ Thần Võ

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 807 lượt đọc

Chương 454: Nội Tình Của Tiên Phủ Thần Võ

Hư Giới như muốn nổ tung!

Không ai ngờ được rằng trận đàm phán này lại đột nhiên biến thành như vậy!

Nguyên bản nhìn thấy hai bên sắp đánh nhau, bọn hắn cực kỳ lo lắng, đồng thời cực kỳ kỳ vọng Thần Võ Tiên Đế có thể xuất hiện trụ trì cục diện để hai bên tiếp tục tiến hành đàm phán hoà bình.

Mà sự thật thì Thần Võ Tiên Đế đúng là đã đứng ra.

Nhưng ai biết được hắn căn bản cũng không định khuyên giải hai bên mà ngược lại ra tay như lôi đình, không để ý tất cả đại biểu của hai thế lực chút nào.

Trong chớp mắt, toàn bộ hội trường đàm phán lập tức bị đánh nổ!

Mắt thấy dư âm nổ mạnh đó sắp tổn thương tới chúng sinh linh trong thành Phi Tiên thì một tôn đại năng thần bí lại hoành không xuất thế!

Hắn chỉ đưa ra một ngón tay đã làm cho hội trường đã hóa thành bột mịn, trực tiếp phục hồi như cũ!

Đám người được xưng là đứng ở chỗ cao nhất của Tiên giới, ngay cả một tia cơ hội phản kháng cũng không có, bị trói chặt trong hư không, quỳ rạp xuống trước mặt Thần Võ Tiên Đế.

- Người đó là ai!?

- Sao hắn lại có thể cường đại như thế!

- Có lẽ vị này chính là nội tình của Tiên phủ Thần Võ, chính là thứ mà Thần Võ Tiên Đế dựa vào?

Tâm thần của tất cả mọi người kịch liệt chấn.

Tất cả những người đó đều là tồn tại đỉnh phong trong số các Tiên Đế, kẻ thống trị chân chính của Tiên giới!

Nhưng bọn hắn ở trước mặt hư ảnh đó lại giống như tiểu hài tử tay trói gà không chặt.

Đây quả thực chính là chuyện làm cho người ta khó có thể hiểu được.

- Có lẽ Tiên phủ Thần Võ thật sự có đầy đủ năng lực đánh ra cờ hiệu vạn linh cùng tồn tại.

Có người thì thào nói.

Câu nói này lập tức đề tỉnh rất nhiều người.

Đúng vậy, có tồn tại như thế tọa trấn thì cờ hiệu đã từng bị coi là trò cười kia, bây giờ đã không ai có thể coi nhẹ.

- Lời như vậy…

Trong mắt mọi người dần dần nổi lên tia sáng.

Bọn hắn khát vọng hòa bình, mà Tiên phủ Thần Võ không phải chính là vùng đất hòa bình à?

Loại ý nghĩ này nở rộ trong đám người như Tinh Hỏa Liêu Nguyên!

Cùng lúc đó, trên bầu trời thành Phi Tiên.

Thần Võ và một đám cao tầng của Tiên Phủ vẫn yên lặng đứng trên bầu trời, vẻ mặt lạnh nhạt, cúi nhìn phía dưới.

Vẻ mặt đám người Dương Thái Ô, Âm Thế Nguyên, Hắc Long thì tái nhợt, bị tiên đạo pháp tắc vô hình trói chặt tại chỗ.

- Không thể nào, chuyện này không thể nào!

Dương Thái Ô tóc tai bù xù, âm thanh khàn khàn, vẻ mặt tràn đầy đều là vẻ mặt không dám tin.

- Ngươi không thể nào mạnh như vậy!? Tiên giới bây giờ không thể nào có thể sinh ra loại tồn tại như ngươi!

- Ngươi đến cùng là ai?

Dương Thái Ô điên cuồng rống to, ngay cả con ngươi cũng hơi phóng đại, hình như nhìn thấy thứ gì rất kinh khủng.

Hai người Âm Thế Nguyên và Hắc Long đã đến rất gần với Đế Thượng cũng có biểu hiện như thế.

Thần Võ nhìn bọn hắn, chuẩn bị lần nữa mở miệng.

Bỗng nhiên, hắn nhẹ nhàng nhíu mày, lui trở về.

Ngay sau đó, một nam tử áo trắng từ trong hư không lộ ra hiện ra.

Ngoại trừ dung mạo phi phàm ra thì cả người của hắn không có chút khí tức cường đại nào, nhìn qua giống như một người bình thường.

Khác biệt duy nhất chính là cặp mắt của hắn, như Tinh Hải mênh mông, vực sâu u cốc.

Sâu không lường được!

- Vừa rồi ngươi nói Tiên giới bây giờ là có ý gì?

Người tới, chính là Diệp Tùy Phong.

Khi hắn lựa chọn ra tay thì đã quyết định không tiếp tục ở phía sau màn nữa.

Những người kia muốn mượn này thủ đoạn ép hắn đi ra.

Vừa vặn, hắn cũng muốn gặp mấy người đó để bàn luận nhân sinh một chút.

- Trước kia, Tiên giới chính là như thế nào?

Diệp Tùy Phong thản nhiên hỏi.

Dương Thái Ô nhìn chằm chằm nam tử xa lạ trước mặt này, vẻ kinh hãi trong mắt lão ta còn chưa tán.

Đối mặt với vấn đề của Diệp Tùy Phong, lão ta căn bản cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Nhưng Diệp Tùy Phong sẽ không cho hắn quá nhiều thời gian suy nghĩ.

Chậm rãi nhô ngón trỏ ra, chỗ đầu ngón tay hơi lấp lóe một tia sáng mông lung.

Trong lúc đó, chỗ mi tâm của Dương Thái Ô bùng lên ánh sáng mạnh mẽ!

Một đạo tinh hà xán lạn trực tiếp từ mi tâm của hắn bắn ra ngoài, xông thẳng tới chân trời!

Vô số hình tượng nhỏ bé không ngừng lấp lóe ở trong đó.

Đó là dòng sông ký ức bị Diệp Tùy Phong trực tiếp rút ra!

- A!!!

Dương Thái Ô lập tức kêu thảm.

Thống khổ khi linh hồn bị xé nứt làm cho lão ta như rơi xuống Địa Ngục, mỗi giờ mỗi khắc đều phải chịu đựng tra tấn vô tận!

Cho dù là người trong Hư Giới cũng có thể cảm nhận được loại dày vò đáng sợ trong đó!

Vẻ mặt Diệp Tùy Phong đạm mạc, cũng không dừng tay.

Nếu đối phương đã muốn mượn dùng Thần Võ Tiên Đế ép hắn hiện thân thì hắn cũng sẽ mượn dùng Dương Thái Ô này làm cho những người kia chủ động nhảy ra.

Có qua có lại không phải sao?

Trừ phi, những người đó thật hoàn toàn không thèm để ý đến tính mệnh của Dương Thái Ô.

Nhưng hiển nhiên, loại cường giả như Dương Thái Ô này, cho dù để ở đâu cũng sẽ không thể nào bị tuỳ tiện bỏ qua.

- Bằng hữu, đến nói chuyện.

Một đạo thần niệm kinh khủng từ trung tâm Tiên giới nhô ra.

Nhưng Diệp Tùy Phong vẫn chưa dừng tay, cũng không thèm để ý.

Mắt thấy linh hồn của Dương Thái Ô đã sắp bị xé rách ra khỏi dòng sông ký ức.

- Bằng hữu, chuyện lần này là chúng ta không đúng, ngày sau nhất định sẽ bồi thường.

- Chúng ta có cùng chung kẻ địch, nếu chống lại nhau thì chỉ sợ Tiên giới sẽ không còn tồn tại nữa.

Thần niệm kinh khủng đó tiếp tục nói.

Diệp Tùy Phong nghe đến đây thì mới chậm rãi ngừng lại.

Hắn quay đầu lại, chính diện đối mặt với thần niệm đó.

Mênh mông uy năng đập vào mặt.

Đó là một loại uy năng mạnh hơn đám người Chỉ Nguyệt và Dương Thái Ô, gần như đã hòa làm một thể với toàn bộ Tiên đạo.

Mà ngay cả mấy vị Đế Thượng và Yêu Tổ xuất hiện ở trung tâm Tiên giới đoạn thời gian trước cũng kém xa tít tắp, thậm chí đã lại gần với mình bây giờ.

- Các ngươi là ai?

Diệp Tùy Phong mở miệng hỏi.

- Người chưởng khống Tiên giới bây giờ.

Thần niệm trả lời.

- Ta vừa hay có chuyện cần tìm các ngươi.

Diệp Tùy Phong nói.

- Chúng ta cũng đang có ý này.

Từ đầu đến cuối, giọng của thần niệm đó vẫn không thay đổi.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, ánh sáng ở đầu ngón tay dần dần biến mất.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right