Chương 619: Để Huyết Mạch Bị Nguyền Rủa Của Mình Từ Giờ Thu Hoạch Được Tân Sinh.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,538 lượt đọc

Chương 619: Để Huyết Mạch Bị Nguyền Rủa Của Mình Từ Giờ Thu Hoạch Được Tân Sinh.

Ở dưới ánh mắt của Diệp Tùy Phong, cấu trúc của quả cầu âm dương này và vô số trận văn xung quanh rất rõ ràng rành mạch.

Trận văn đó chính là một lợi dụng vô số trận pháp, tạo thành một đại trận siêu cấp cực kỳ phức tạp, mà tác dụng của đại trận này chính là bắt được khí tức linh hồn của toàn bộ sinh linh trong một phạm vi nhất định.

Lúc có linh hồn mới xuất hiện thì nó lập tức sẽ tự động bắt được hiện tượng này. Sau đó thông qua một hệ liệt tính toán và thôi diễn cực kỳ cao thâm, xác định tin tức hắn thuộc tộc đàn nào, thân phận gì, cuối cùng vận chuyển nó vào trong một mặt của quả cầu âm dương ở trong điện này.

Mà nếu có sinh linh tử vong thì nó cũng có thể bắt được, sau đó chuyển dời tin tức khi hắn còn sống đến mặt kia của quả cầu âm dương.

Cứ như vậy tạo thành một trang bị thống kê số lượng và tin tức của sinh linh hoàn toàn tự động.

Mặc dù vẫn tồn tại rất nhiều thiếu hụt, nhưng có thể thực hiện sơ bộ đã là chuyện cực kỳ không tầm thường.

Với lại càng thêm đáng sợ là, quả cầu âm dương này còn có tiềm năng phát triển vô cùng rộng lớn.

Nếu như sau khi đạt tới trình độ nào đó, thậm chí nó có thể liên tiếp đến trên người mỗi một sinh linh trên thế giới, nói không chừng còn có thể trái lại tiến hành can thiệp đối với linh hồn của sinh linh.

Nhưng muốn đạt đến loại trình độ đó cần toàn bộ thiên địa phối hợp mới được, gần như là không thể nào chân chính thực hiện.

- Thật sự đúng là rất thần kỳ, ta nghiên cứu rất nhiều năm mà cũng không thể hiểu rõ bản chất vận chuyển của nó.

Hồ Sang cũng thán nói.

- Chỗ của ngươi cũng có à?

Diệp Tùy Phong kinh ngạc nói.

Hồ Sang cười nói:

- Trong các thành trì hoặc quan khẩu chủ yếu đều còn có quả cầu âm dương này, chủ yếu dùng để thống kê tin tức và trạng thái của sinh linh.

- Đây là Thiên giới thống nhất cấp cho cho chúng ta.

Diệp Tùy Phong lần nữa kinh ngạc.

Cái đồ chơi này lại do thành Vân Tiêu làm ra à?

Sẽ là ai chứ?

Diệp Tùy Phong nghĩ đi nghĩ lại, chắc là người nào đó nhàm chán đến nổ tung, cho nên mới có loại chơi ác nhìn trộm người khác này.

Nếu không thì chắc chắn sẽ không làm ra thứ đồ có thể nhìn trộm bí mật của người khác này.

Loại hành vi này cũng không tốt, sau này bắt được phải làm tư tưởng giáo dục một chút.

- Diệp chủ, Đường gia ngài muốn tìm chắc là sẽ có ở trong này.

Bạch Lan Chi nhắc nhở.

Diệp Tùy Phong ừ một tiếng, sau đó nhô tay ra, trực tiếp đưa về phía sau lưng quả cầu âm dương.

Đường gia không thể nào tu luyện, một ngàn năm trôi qua chắc chắn đã bỏ mình.

Sự thật chứng minh, phán đoán của hắn không sai.

Không quá lâu sau, một danh sách thật dài, còn có chân dung của mỗi người bị hắn từ sau lưng kéo ra ngoài.

Căn cứ theo ghi chép trên đó, bọn hắn chính là hậu đại Đường gia mà Diệp Tùy Phong muốn tìm.

- Hả?

- Là bọn hắn?

Sau khi nhìn thấy chân dung của bọn hắn, Bạch Lan Chi lại kinh nghi một tiếng.

- Ngươi biết bọn hắn à?

Diệp Tùy Phong quay đầu.

Ánh mắt của Bạch Lan Chi có chút phức tạp, nói:

- Là có chút ấn tượng.

- Một ngàn năm trước, Tử Vực xảy ra một trận bạo động, rất nhiều quỷ vật tà uế xông ra khỏi bình chướng, tùy ý làm bậy ở Hùng Phong Quan.

- Cũng là trận hỗn loạn đó dã dẫn đến rất nhiều bách tính trong quan phải rời xa tha hương, để tránh bị tà uế quấy nhiễu.

- Nhưng cũng vào lúc này, có một nhóm người kỳ quái lại lựa chọn chủ động đi vào Tử Vực, đồng thời đầy cõi lòng thành kính.

- Những người ngài muốn tìm này chính là một bộ phận trong đó.

Diệp Tùy Phong nhíu mày.

- Bọn hắn bị tà uế mê hoặc?

Bạch Lan Chi lắc đầu:

- Trước kia ta cũng từng cho là như vậy, nhưng sau khi đi điều tra thì ta lại phát hiện không phải là như thế.

- Bọn hắn thần trí tỉnh táo, không có bất kỳ dấu hiệu nào bị mê hoặc.

- Với lại trước khi chủ động tiến vào Tử Vực, bọn hắn đã hô to khẩu hiệu là: “Để huyết mạch bị nguyền rủa của mình từ giờ thu hoạch được tân sinh.”

Diệp Tùy Phong ngây ngẩn cả người.

Tử Vực có thể giải trừ nguyền rủa huyết mạch mình gieo xuống à?

Không, phương thức giải trừ lời nguyền này chỉ có hai loại.

Thứ nhất là hắn tự mình giải trừ.

Thứ hai, là tử vong, sau đó trùng sinh.

Rất rõ ràng, hai loại khả năng này đều không tồn tại.

Vậy vì sao bọn hắn lại chắc chắn như thế, có thể thu được tân sinh ở Tử Vực?

Diệp Tùy Phong im lặng hồi lâu, ngẩng đầu lên.

- Đi… Đi Tử Vực xem thử.

………

Pháp tắc hỗn loạn, âm phong gào thét, tà khí lẫm nhiên.

Nơi này chính là Tử Vực.

Năm bóng người phát ra ánh sáng chậm rãi xuất hiện ở giữa mảnh thiên địa tràn ngập bóng tối này.

- Tê ~ lạnh quá đi!

Mới vừa tiến vào Tử Vực, Phương Tiểu Nhân đã không nhịn được rùng mình một cái, ôm hai tay mảnh khảnh, ngay cả miệng cũng phun ra một ngụm sương trắng.

Bạch Lan Chi ở bên cạnh thấy vậy thì phất tay đánh ra một lớp màn màu vàng bao phủ trên người nàng, ngăn cách hàn khí chỗ nàng với bên ngoài.

- Tử khí à?

Diệp Tùy Phong cũng cảm thấy có chút kinh ngạc đối với hoàn cảnh nơi đây.

Hắn vươn tay ra, đánh ra một trảo vào trong hư không, sau đó thả ở trước mắt xem xét tỉ mỉ chỉ chốc lát, lắc đầu.

Đây không phải tử khí.

Tử khí đúng là sẽ cho người cảm thấy thấu xương phát lạnh.

Nhưng khí tức nơi này là một loại lạnh lẽo tác dụng đối với linh hồn, để cho người ta không rét mà run.

- Có vài người gọi là tà khí, cũng có người gọi bọn chúng là quỷ khí.

Sau đó, Bạch Lan Chi tiến lên nói:

- Từ khi một kiếm kia chém xuống, loại khí tức này đã chậm rãi tư sinh ra, với lại càng ngày càng cường đại.

- Ngàn năm trước, Hùng Phong quan bị công phá cũng không ngờ rằng tà khí sẽ tăng trưởng thành trình độ như vậy.

- Cũng vì những tà khí khổng lồ này mà chúng ta chỉ có thể làm được ngăn cản nó không còn mở rộng, mà không thể để phiến thiên địa này tiếp tục khôi phục lại dáng vẻ vốn có.

Diệp Tùy Phong phất tay tản đi tà khí trong tay.

Thật ra mảnh thiên địa hỗn loạn trước mắt này có chút nằm ngoài sự dự liệu của hắn.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right