Chương 618: Tội Ác… Cần Nghiêm Trị!
Lúc này, Lăng Vân mới từ trong chấn động sau khi nhìn thấy thánh chủ Bách Linh tông, nhìn về phía đoàn năng lượng màu vàng đất trước mặt này, nàng lạnh lùng lắc đầu.
- Huyết mạch tội ác, lưu luyến làm gì?
Nói xong, nàng trực tiếp điểm chỉ mi tâm, không ngờ nàng lại tự mình rút ra huyết mạch Kỳ Lân trong người mình.
Sau khi không có huyết mạch Kỳ Lân, khí tức trên người nàng lập tức suy yếu một mảng lớn, ngay cả con đường tu luyện sau này cũng sẽ phải gánh chịu trở ngại cực lớn.
Nhưng nàng cũng không có chút vẻ mặt nuối tiếc nào.
- Bởi vì nó mà ta cả đời này, người không ra người quỷ không ra quỷ.
- Bây giờ, không có nó, hi vọng có thể sống thành một con người thực sự.
Lăng Vân yếu ớt nói xong, sau đó chớp mắt, trực tiếp ngửa đầu ngã xuống.
Bạch Lan Chi ở bên cạnh tay mắt lanh lẹ, chậm rãi đỡ nàng.
Diệp Tùy Phong nhìn hai huyết mạch Kỳ Lân trong tay, mặt không cảm xúc.
Tội ác… Cần nghiêm trị!
………
Lăng Vân hôn mê, Bạch Lan Chi để Diêu Bân mang nàng về.
Bạch Lan Chi rất thưởng thức loại hành động kiên quyết từ bỏ huyết mạch Thần Thú kia của nàng ấy, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, từ giờ Lăng Vân sẽ đi lên một con đường hoàn toàn khác so với trước đó.
Sắc trời đã tối, nhưng Diệp Tùy Phong cũng không có dự định nghỉ ngơi.
- Tiểu Chiêu, chuyện giống với chuyện của Hắc Lân này có nhiều không?
Diệp Tùy Phong thản nhiên hỏi.
Nhạc Tiểu Chiêu nghĩ đi nghĩ lại, thành thật trả lời:
- Đúng là có không ít.
- Những năm gần đây, sinh linh có được huyết mạch Kỳ Lân trong thánh địa Bách Linh càng ngày càng nhiều.
- Bọn chúng cường đại từ lúc mới sinh, tự cao tự đại, tự cho mình là hậu duệ của Thần Thú, xem thường các tộc đàn Yêu Linh khác, thậm chí còn xem thường một nửa huyết mạch khác của mình.
- Loại hiện tượng này thật nhiều, vì vậy xảy ra tranh đấu và xung đột cũng rất nhiều.
Diệp Tùy Phong nhíu mày:
- Quy củ và trừng phạt của ngươi đâu?
Nhạc Tiểu Chiêu khẽ thở dài.
- Quy củ chỉ có thể hạn chế người tuân thủ quy củ.
- Trừng phạt cũng chỉ có thể đưa đến một chút tác dụng chấn nhiếp, nhưng không có cách nào giải quyết triệt để vấn đề.
- Huyết mạch Thần thú vừa sinh ra đã có một loại cảm giác ưu việt đối với những tộc quần khác, chuyện này không bị bên ngoài hạn chế, thậm chí ngay cả chính bọn hắn cũng không có cách nào hạn chế.
Diệp Tùy Phong yên lặng.
Sự thật đúng là như thế, cho dù luật pháp có khắc nghiệt thì cũng không thể nào xử lý triệt để, ngăn chặn tội ác, huống chi đó còn là thiên tính tự nhiên.
Huyết mạch Thần Thú có một loại áp chế trời sinh đối với sinh linh bình thường.
- Tộc Kỳ Lân đâu, xảy ra loại chuyện này, tại sao ngươi không để bọn chúng quản quản nửa người dưới của mình?
Diệp Tùy Phong nói.
Nhạc Tiểu Chiêu cười khổ:
- Ta không có năng lượng lớn như vậy.
- Từ lúc cửu thiên thập địa mới sáng lập, thiên phú của Kỳ Lân tộc có tác dụng vô cùng lớn đối với việc tái tạo sơn hà, làm ra rất nhiều công tích nổi bật.
- Các bá chủ thế giới cũng có quan hệ tâm đầu ý hợp với hắn, e là cho dù là Diệp Long, muốn động bọn chúng cũng phải cân nhắc một chút.
- Cho nên chỉ cần không làm ra chuyện gì quá phận thì tất cả mọi người vẫn mở một con mắt nhắm một con mắt, cho qua.
Diệp Tùy Phong ngạc nhiên.
Thì ra là loại nguyên nhân này à?
Tái tạo Cửu Thiên Thập Địa, lại còn thành tựu cái này tộc đàn, thân phận của tăng lên của bọn nó địa vị, đây là sao hắn lại cũng không có nghĩ đến chuyện.
Nhưng nghĩ đến đây, Diệp Tùy Phong bỗng nhiên nghĩ đến, lúc trước, khi Diệp Hoàng và Diệp Long xảy ra xung đột, tộc Kỳ Lân lại ở bên phía trung lập.
Không biết có phải cũng bởi vì nguyên nhân này hay không?
Mà tại sao Diệp Long lại cho phép tộc đàn như vậy tiếp tục tồn tại?
Diệp Tùy Phong suy nghĩ trong chốc lát, quyết định tạm thời trước không thèm nghĩ nữa, chờ sau này hắn gặp được Diệp Long sẽ hỏi tiếp chuyện này sau.
- Chuyện này như vậy coi như thôi đi.
Diệp Tùy Phong thở ra một hơi, sau đó nhìn về phía Bạch Lan Chi.
- Vào hơn một ngàn năm trước, Hùng Phong Quan có một Đường gia, người của gia tộc này đều không thể tu luyện, cuối cùng giống như vì chiến loạn gì đó mà cả tộc phải di chuyển ra ngoài, ngươi có ấn tượng hay không?
Đã đến đây thì hắn cũng sẽ tiện thể điều tra rõ ràng chuyện kia luôn.
Bạch Lan Chi nghĩ đi nghĩ lại, sau đó lắc đầu.
- Không có ấn tượng đặc biệt gì.
- Đoạn thời gian đó, nhân khẩu trong Hùng Phong Quan rất nhiều, người di chuyển ra ngoài cũng rất nhiều, tộc đàn họ Đường chắc cũng không chỉ có một hai nhà.
- Diệp chủ, ngài là muốn tìm người nào à?
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
- Bọn hắn có thể là hậu đại của một cố nhân của ta, ta muốn tìm đến bọn hắn, hóa giải ân oán và nhân quả mười ngàn năm trước.
Bạch Lan Chi cười cười.
- Vậy thì dễ làm.
- Ở trong phủ đại quan có ghi chép chi tiết về bách tính của Hùng Phong Quan, chắc có thể tìm được tư liệu từ một ngàn năm trước.
Diệp Tùy Phong hơi kinh ngạc, muốn điều tra nhân khẩu ở một thế giới tu luyện như thế này cũng không dễ, dù sao một ít người vừa bế quan chính là mấy chục trên trăm năm, tử vong và sinh lòng thay đổi cũng cực kỳ nhanh chóng, có thể làm được ghi chép kỹ càng chắc chắn hao tốn không ít sức lực.
- Được, vậy chúng ta đi xem đi.
Diệp Tùy Phong nói một chút.
Sau một lát, mọi người đi tới kiến trúc lớn nhất Hùng Phong quan, Đại Quan Phủ.
Thánh Chủ tự mình giá lâm, quần áo của Đại Quan Chủ cũng chưa kịp mặc xong đã vội vàng bỏ ra khỏi giường thị thiếp, chạy tới nghênh đón bọn hắn.
Có Đại Quan Chủ tự mình chỉ dẫn, mấy người Diệp Tùy Phong đi tới trong mật thất cất giữ hồ sơ hộ tịch.
Mật thất được xây dựng từ bạch ngọc, phía trên phủ kín kín lít nha lít nhít trận văn màu vàng.
Ở nơi trung tâm nhất có một quả cầu âm dương to lớn lơ lửng, kết nối với tất cả trận văn màu vàng xung quanh.
Không ngừng có trận văn phát ra ánh sáng, dung nhập vào trong quả cầu âm dương, cực kỳ có cảm giác khoa học kỹ thuật.
Diệp Tùy Phong nhìn chằm chằm nó nhìn một lúc lâu, cuối cùng không khỏi cảm thán lên tiếng.
- Thật sự là thiết kế của thiên tài!