Chương 623: Thời Cơ Đã Đến.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,221 lượt đọc

Chương 623: Thời Cơ Đã Đến.

Phương Tiểu Nhân nhận lấy chiếc gương, có chút thấp thỏm nhấc lên, đặt ở ngay phía trước mình.

Chỉ một thoáng, vẻ mặt của nàng đã trắng bệch!

Trong gương, trên bờ vai nho nhỏ của nàng lại có hai chiếc chân màu trắng.

Lại nhìn lên, một nữ tử tóc tai bù xù mặc quần áo màu trắng đang ngồi ở trên bờ vai của nàng, hai cánh tay nắm lấy hai bên gương mặt của nàng.

Khi hai tay của nàng run run, khi nhìn về phía đầu của nữ tử kia, một con mắt đen kịt từ trong mái tóc rối tung lộ ra, gắt gao nhìn chằm chằm Phương Tiểu Nhân trong gương.

- A a a!

Phương Tiểu Nhân cảm thấy thấu xương, trực tiếp ném chiếc gương đi, dọa đến nhảy dựng lên.

Sau đó, không ngừng vuốt bờ vai của mình, hình như muốn phủi nữ tử kia xuống, nhưng từ ngoài nhìn vô thì nàng chỉ đang nổi điên một mình.

- Mau cút đi, mau cút khỏi ta!

Phương Tiểu Nhân triệt để luống cuống, vừa kêu to vừa xé rách quần áo và tóc của mình.

Trên cánh tay trắng nõn nổi đầy da gà tinh mịn.

- Tỉnh táo lại đi.

Diệp Tùy Phong phất tay đánh ra một đạo ánh sáng dung nhập vào trong cơ thể Phương Tiểu Nhân, cưỡng ép ổn định lại nỗi kinh hoảng của nàng.

- Nó không tạo thành tổn thương đối với ngươi, ta có thể diệt trừ nó giúp ngươi.

Phương Tiểu Nhân nghe thấy câu nói này, vội vàng chạy tới, nắm thật chặt cánh tay của Diệp Tùy Phong, giống như cầu khẩn nói:

- Đại ca, ngươi nhất định phải giúp ta đuổi nó đi.

- Thật đáng sợ!

Diệp Tùy Phong có chút bất đắc dĩ.

Rất khó tưởng tượng, một tiên lại có thể bị một quỷ dọa thành bộ dáng như vậy.

Nhưng đó đúng là không phải quỷ vật bình thường, lực lượng linh hồn cực kỳ cường đại, với lại hình như nó cũng có ý thức của mình.

- Ta có thể giải quyết nhưng ngươi cần phải tỉnh táo.

Diệp Tùy Phong nói:

- Nó đã hoàn toàn dung hợp với linh hồn của ngươi, cưỡng ép xua đuổi sẽ chỉ thương tổn đến linh hồn của ngươi.

- Sau khi ngươi tỉnh táo lại thì triệt để buông ra lỗ hổng linh hồn, ta sẽ đi vào bắt nó ra.

Thủ đoạn của quỷ linh này cực kỳ kỳ lạ, trực tiếp dung hợp mình vào Phương Tiểu Nhân, từ một loại ý nghĩa nào đó thì hiện tại nó chính là một bộ phận của Phương Tiểu Nhân.

Khu trục nó cũng tương đương với chém đứt một cánh tay của Phương Tiểu Nhân.

- Được, được, tất cả ta đều nghe theo ngươi.

- Chỉ cần có thể đuổi nó đi, nói ta làm gì cũng được!!

Phương Tiểu Nhân đã triệt để sợ, từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ nàng đều chưa từng gặp phải chuyện như vậy.

Sau một lát, dưới sự trấn an của Diệp Tùy Phong, Phương Tiểu Nhân cũng tỉnh táo lại.

Sau đó, nàng nghe theo chỉ lệnh, chậm rãi buông ra tâm thần và linh hồn của mình.

Diệp Tùy Phong nhẹ nhàng điểm ở chỗ mi tâm của nàng, một đạo hào quang màu xám xông thẳng vào trong linh hồn của Phương Tiểu Nhân.

Thế giới linh hồn là một mảnh tối tăm mờ mịt.

Khắp nơi đều tràn ngập sương mù màu xám, ngẫu nhiên nhìn thấy một đám mây màu xám đậm bay qua, ở trong đó có khả năng chứa một ít ký ức của Phương Tiểu Nhân.

Diệp Tùy Phong cũng không có đam mê nhìn trộm bí mật của người khác, lập tức không nhìn, trực tiếp đi về phía chỗ sâu nhất.

Sau khi đi được một khoảng thời gian, một con gió mát nhẹ nhàng thổi qua.

- Tỉnh lại đi, linh hồn của ta, ngươi không gặm được.

Diệp Tùy Phong dừng bước lại, từ tốn nói.

Nhưng đối phương cũng không có ý tứ dừng lại, một cánh tay khô héo chậm rãi leo lên bả vai Diệp Tùy Phong.

Sau khi đó, một cái đầu với tóc rối bù từ phía sau toát một con mắt như lỗ đen, không có sinh cơ chút nào tồn tại.

- Ôi ôi ôi. Một cơn gió mát thổi tới cổ Diệp Tùy Phong.

Diệp Tùy Phong chửi:

- Ngươi ôi cái rắm à?

- Cút xuống cho ta!

Nói xong, hắn giơ tay của mình lên, trực tiếp bắt lấy tóc của quỷ linh.

Hình như quỷ linh cũng không ngờ, mình vậy mà lại bị một nhân loại bắt lấy, sửng sốt một chút, sau khi giãy dụa lấy bị rời khỏi khỏi đi.

Nhưng lúc này, đã chậm.

Diệp Tùy Phong cánh tay dùng sức, đem quỷ linh lập tức từ phía sau tách rời ra, một thanh quẳng ở phía trước.

- Ngươi quả thật có chút tài mọn.

- Nhưng rất đáng tiếc là, ngươi gặp ta.

Diệp Tùy Phong từ tốn nói.

Con quỷ linh trước mặt này, đối với khống chế linh hồn đã đến tình trạng xuất thần nhập hóa, sau khi nó hòa làm một thể với Phương Tiểu Nhân, ngay cả Bạch Lan Chi bọn hắn cũng không tìm tới manh mối gì.

Nhưng Diệp Tùy Phong, chính là dùng một Thiên Đạo không có linh hồn, dưỡng dục trở thành một sinh linh có bản chất sinh mệnh chân chính.

Đối với bản chất linh hồn, sớm đã hiểu thấu đáo.

- Nói đi, ngươi đến tột cùng là cái quái gì?!

Diệp Tùy Phong lạnh lùng hỏi.

Đối mặt vấn đề của hắn, quỷ linh phản ứng hình như có chút trì độn.

Nó ngơ ngác ngồi trong chốc lát, bỗng nhiên duỗi ra hai tay, hung hăng xé rách lấy tóc của mình.

- Ta.

- Đường…. Vận mệnh!.

- Không!

!

Nó điên cuồng gào thét, nói xong một đoạn không liên tục từ ngữ, rất nhiều linh hồn lực lượng cùng quỷ dị tà khí, từ trên người không ngừng nó bộc phát ra.

Diệp Tùy Phong chau mày.

Hắn có thể nhìn thấy, theo tà khí bạo động, quỷ linh thân trên, bắt đầu tỏa ra một cỗ rất dị thường khí tức.

Khí tức kia, cực hạn băng hàn, nhưng lại giống như tuần hoàn theo một loại nào đó quy luật, không ngừng ngưng kết.

Cuối cùng, cỗ khí tức kia khiên động phía dưới, trên người nó còn có mảnh vỡ kí ức, đúng là bắt đầu dung hợp.

Sau một hồi lâu, nó đột nhiên ngẩng đầu, chằm chằm lên trước mặt Diệp Tùy Phong.

- Ta tên Đường Uyển Như!

Người bị nguyền rủa!

- Người hạ nguyền rủa cho chúng ta, chính là ngươi!

Diệp Tùy Phong lập tức ngạc nhiên.

Mà khi con quỷ linh hô lên câu nói này thì trong thế giới một vùng tăm tối đến không có một tia sáng, một đôi tối con mắt màu đỏ, đột nhiên mở ra.

- Thời cơ đã đến.

Nàng ta chậm rãi mở miệng.

Vừa dứt lời, một tiếng Phượng Minh cao vút, xé rách trường không!

Một đầu Phượng Hoàng tà ác thiêu đốt lên lửa nóng hừng hực, từ dưới đất đằng không bay lên, toàn bộ thế giới đều chiếu rọi trở thành màu huyết hồng.

Mơ hồ có thể nhìn thấy, một bóng người màu đen, chắp tay đứng ở trên đỉnh núi, tóc đen bay phấp phới.

Ở sau lưng nàng, cái bóng sáng tối chập chờn, sát ý ngập trời!

Dưới đỉnh núi cao, vô số bóng người, giống như một nhánh quân đội khổng lồ, tản ra khí tức cực kỳ kinh khủng.

Chấn nhiếp thương khung!

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right