Chương 624: Đường Uyển Như.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,903 lượt đọc

Chương 624: Đường Uyển Như.

- Người Đường gia à?

Diệp Tùy Phong có chút hứng thú nhìn Quỷ Linh trước mặt.

Chuyện vừa xảy ra cực kỳ quỷ dị.

Ngay từ khi hắn vừa ép Quỷ Linh đi ra, thật ra nàng chính là một linh hồn thể có được mảnh vỡ kí ức lộn xộn.

Nhưng chẳng biết tại sao, sau khi nhìn thấy mình, tất cả mảnh vỡ kí ức của linh hồn trong cơ thể nàng lại bắt đầu nhanh chóng dung hợp có thứ tự.

Trong thời gian rất ngắn lại toàn bộ phục hồi như cũ, gần như khôi phục ký ức khi còn sống, ngay cả thân phận của mình cũng nghĩ tới.

Mà càng thêm kỳ lạ chính là, nàng lại nhận ra được mình.

- Sao ngươi lại biết ta, còn biết ta chính là người hạ nguyền rủa cho gia tộc các ngươi chứ?

Diệp Tùy Phong tò mò hỏi.

- Biết, đương nhiên biết.

Đường Uyển Như thản nhiên nói.

Lúc này, nàng lại trở nên bình tĩnh, vén mái tóc của mình ra hai bên, lộ ra một gương mặt nữ tử trắng bệch.

Diệp Tùy Phong yên lặng đánh giá Đường Uyển Như, phát hiện quỷ loại trong cơ thể nàng đã xảy ra một chút thay đổi kỳ lạ, sinh ra một ngọn lửa màu xanh lục.

Mà chính là ngọn lửa đó đã chống đỡ trí nhớ đầy đủ và năng lực suy tính của nàng.

- Không sai, là ta làm.

Diệp Tùy Phong sảng khoái thừa nhận chuyện này, hỏi:

- Ngươi muốn tìm ta báo thù à?

Đường Uyển Như lạnh lùng nhìn hắn, khí tức lạnh như băng đánh thẳng vào không gian linh hồn của Phương Tiểu Nhân.

Nhưng cuối cùng, nàng vẫn lắc đầu.

- Ta đúng là rất muốn tìm ngươi đòi lại công đạo.

- Đáng tiếc ta lại mang theo sứ mệnh.

Diệp Tùy Phong sờ lên cằm.

- Sứ mệnh gì?

Vẻ mặt Đường Uyển Như lạnh lùng.

- Ta không cần phải nói cho ngươi biết.

- Sau khi làm xong chuyện này, nếu như còn có thể trở về thì ta chắc chắn sẽ tới tìm ngươi.

Nói xong, thân thể Đường Uyển Như hóa thành một vòng khói xanh, chậm rãi tiêu tán trong không gian linh hồn.

Diệp Tùy Phong lắc đầu bất đắc dĩ.

- Ta không phải đang hỏi ngươi.

Nói xong, hắn nâng tay phải lên, một luồng lực lượng linh hồn khổng lồ, ầm vang bộc phát.

Sương mù màu xám xung quanh lập tức bắt đầu xao động, nhanh chóng xê dịch, cuối cùng tạo thành một bức tường thật dày, kín không kẽ hở.

Từng tia từng sợi khói xanh từ trong vách tường lộ ra, bắt đầu ngưng kết ở chỗ lúc trước Đường Uyển Như biến mất.

Trong thời gian mấy hơi thở, bóng người của nàng lại xuất hiện ở trong không gian.

- Không ai có thể không trả lời vấn đề của ta.

Diệp Tùy Phong từ tốn nói.

Đường Uyển Như lại xuất hiện, trong mắt nàng tràn đầy kinh ngạc, hình như không ngờ Diệp Tùy Phong lại có thể cưỡng ép bắt nàng trở lại.

Nhưng nàng cũng không vì vậy mà cảm thấy kinh hoảng.

- Ngươi quá tự phụ.

- Đừng nói tu vi của ngươi chỉ là Địa Tiên, cho dù là Đại La Kim Tiên thì cũng không dám lớn lối như thế!

Nói xong, ngọn lửa xanh lục đột nhiên dâng lên trên linh hồn của Đường Uyển Như.

Ngay sau đó, vô số bàn tay quỷ khô cạn từ dưới chân bò lên, bọn chúng giãy giụa gào thét, ác niệm vô biên, khí tức tà uế, nhào tới trước mặt.

Diệp Tùy Phong nhìn cảnh tượng giống như Địa Ngục dưới chân, chậm rãi nhấc chân, sau đó dụng lực đạp xuống.

- Phanh!

Một tiếng “phanh” vang lên, lực lượng khổng lồ quét sạch qua, lập tức đánh tất cả ác quỷ vừa xông lên bị đánh bột phấn, ác niệm trong không khí cũng biến mất theo không thấy.

Ánh mắt Đường Uyển Như ngưng lại, Quỷ Hỏa lần nữa cháy hừng hực.

Sau đó, một con quỷ vật to lớn trống rỗng sinh ra, cuốn lấy năng lượng bạo ngược nhào về phía Diệp Tùy Phong đối diện.

Nhưng hắn chỉ tùy ý vung ra một quyền giản dị tự nhiên đã lần nữa đánh quỷ vật kinh khủng tan thành mây khói.

- Không thể nào!?

Đường Uyển Như cũng nhịn không được lên tiếng kinh hô.

Nhưng nàng vẫn như cũ không hề từ bỏ, chỉ một ngón tay, cả người nàng đều dấy lên lục diễm hừng hực.

Tiếp theo, dưới chân Diệp Tùy Phong bỗng nhiên dâng lên mấy xúc tu màu xanh lá, trong chớp mắt đã quấn quanh hắn, khí lạnh xông thẳng vào cốt tủy.

- Đủ rồi.

Diệp Tùy Phong vung tay lên, cuồng phong đột khởi, tất cả xúc tu lập tức đứt gãy.

Không chỉ như thế, ngay cả lục diễm trên người Đường Uyển Như cũng bị thổi tắt hơn phân nửa, thân thể liên tiếp lui về phía sau.

Nàng chưa kịp đứng vững thì trên vách tường xung quanh bỗng nhiên thoát ra hơn mười sợi xiềng xích linh hồn màu xám, trực tiếp xuyên qua thân thể Đường Uyển Như, khóa nàng ở giữa không trung.

- Chuyện này không thể!

Đường Uyển Như lần nữa kinh hô, lúc này, vẻ bình tĩnh trên mặt nàng sớm đã không thấy bóng dáng, chỉ còn lại vẻ không thể tin nồng đậm.

- Vì sao ngươi lại tinh thông pháp thuật linh hồn như thế?

Nàng hét lớn hỏi.

Mặt của Diệp Tùy Phong không biểu tình, không trả lời vấn đề này của nàng.

Đường Uyển Như sử dụng pháp thuật linh hồn, đối với tất cả tu sĩ đều là một lĩnh vực xa lạ, cũng bao gồm cả Diệp Tùy Phong.

Nhưng một phương diện, hắn có kinh nghiệm nuôi dạy Tiểu Hắc, một phương diện khác, hắn tinh thông mọi loại thuật pháp, ngộ tính sớm đã đến cảnh giới không gì không biết.

Tùy tiện nhìn mấy lần đã hiểu phương thức và nguyên lý công kích của Đường Uyển Như.

Loại chuyện vừa học vừa dùng này đối với Diệp Tùy Phong vô cùng đơn giản.

- Nói đi, là sứ mệnh gì?

Ánh mắt Diệp Tùy Phong đạm mạc:

- Đây là một cơ hội cuối cùng của ngươi.

Một cỗ sát ý vô hình bao phủ trên người Đường Uyển Như.

Ánh mắt của nàng giãy giụa, nhưng ở dưới áp lực đáng sợ của Diệp Tùy Phong, cuối cùng vẫn lựa chọn nhận mệnh.

- Ta vốn là trưởng nữ của Đường gia.

Tiếp đó, Đường Uyển Như kể về từ đầu đến cuối chuyện này một lần với Diệp Tùy Phong.

Từ hơn một ngàn năm trước, Đường gia vẫn luôn sinh hoạt trong Hùng Phong Quan.

Mặc dù tộc nhân cũng không có cách nào tu luyện, nhưng người bình thường cũng có cách sống của người bình thường, bọn hắn tuân thủ luật pháp, ngày thường làm chút mua bán nhỏ, cũng không lo ăn mặc.

Khi Đường Uyển Như còn bé cũng không vì thân thể phàm nhân mà cảm thấy hoang mang, vì quần thể phàm nhân là cực kỳ lớn.

Nhưng một ngày nào đó, khi nàng tìm kiếm thư tịch lại ngoài ý muốn biết được, lúc đầu gia tộc của mình không ở giới Thái Ly, mà là một thế giới khổng lồ khác, trải qua mấy chục đời người di chuyển mới tới Hùng Phong Quan.

Càng mấu chốt chính là, tổ tiên Đường gia lại có thể tu luyện!

Chỉ có điều vì bị nguyền rủa cường đại nên mới khiến cho tộc nhân bị đoạn tuyệt con đường tu luyện.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right