Chương 177: Gây ra (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 645 lượt đọc

Chương 177: Gây ra (2)

Lúc trước, bởi vì Lôi Lâm chủ động buông ra thập tự kiếm, dòng điện tổn thương hắn rất nhỏ, thậm chí còn không đủ đến tiêu chuẩn Đọa Tinh Chi Trụy khởi động.

Đương nhiên, bởi vì tốc độ lôi điện truyền quá nhanh, hai tay Lôi Lâm vẫn bị công kích.

Đến khi Lôi Lâm thối lui, sau khi địch nhân truy kích, bởi vì Lôi Lâm trực tiếp bị địch nhân dùng lôi điện công kích mạnh tới 9 độ đánh trúng, nếu lại không phòng ngự, Lôi Lâm sẽ gặp nguy hiểm tới tánh mạng, đạt đến điều kiện Đọa Tinh Chi Trụy kích phát, bởi vậy trên người Lôi Lâm mới kích phát ra màng ánh sáng vừa rồi.

Đọa Tinh Chi Trụy kháng tính pháp thuật cao tới mười lăm độ, nói cách khác, nếu như một lần công kích duy nhất của Thác Lôi Tác Tư không thể vượt qua tiêu chuẩn này, như vậy, trước khi Đọa Tinh Chi Trụy hao hết năng lượng, trên người Lôi Lâm hoàn toàn sẽ giống như có mai rùa.

“Làm sao có thể?” Thác Lôi Tác Tư ở đối diện nhìn Lôi Lâm lông tóc ít bị tổn thương, há miệng thật to, hoàn toàn có thể nuốt vào mấy cái trứng vịt.

“Đây là chiến thuật mà đạo sư chuyên môn thiết kế cho tao, phối hợp với thiên phú của tao, một lần công kích duy nhất có uy lực tối thiểu là từ 9 độ trở lên! Sao mày có thể không có việc gì?”

“Tao hiểu rồi! Trên người của mày nhất định có một kiện vật phẩm ma hóa mang tính phòng ngự!” Thác Lôi Tác Tư chỉ thoáng suy nghĩ một chút là đã hiểu được chân tướng.

“Vật phẩm ma hóa tính chất phòng ngự mặc dù chỉ là một kiện cấp thấp đấy, nhưng khẳng định có rất nhiều Phù Thủy chính thức có hứng thú…”

Thác Lôi Tác Tư liếm môi một cái, trong mắt bắn ra vẻ tham lam.

Lần này huyết đấu, song phương học viện đều ký kết khế ước, không cho phép dùng lực lượng vượt qua Phù Thủy chính thức!

Dù bất kỳ người nào vượt qua tiêu chuẩn này, dùng quyển trục hoặc là vật phẩm ma hóa cũng sẽ trong nháy mắt bị truyền tống ra ngoài, căn bản không thể tiến vào bí cảnh.

Nhưng vật phẩm ma hóa trên người Lôi Lâm tuy trân quý, nhưng vẫn thuộc hàng ngũ vật phẩm ma hóa cấp thấp.

Cái gọi là vật phẩm ma hóa cấp thấp đối với Lôi Lâm chính là vật dụng có uy lực kém Phù Thủy chính thức.

Bất kỳ một vu thuật cấp 1 nào, uy lực đều từ hai mươi độ trở lên, nếu như Lôi Lâm dùng Đọa Tinh Chi Trụy ngăn cản, tuyệt đối sẽ bị đánh chết tại chỗ, ngay cả cặn cũng sẽ không còn.

Nhưng đối với các học đồ, Đọa Tinh Chi Trụy chính là một kiện Thần khí! ! !

Thậm chí, cho dù là Phù Thủy chính thức, cũng sẽ không ngại trên người mình có thêm một tầng phòng hộ, dù là tầng phòng hộ này phi thường nhỏ yếu, nhưng lực phòng ngự của Đọa Tinh Chi Trụy là hấp thụ năng lượng từ sợi dây chuyền, hoàn toàn không có có ảnh hưởng đối với chủ kí sinh.

Một kiện vật phẩm ma hóa loại hình phòng ngự cấp thấp, luận về giá trị, tối thiểu là gấp năm lần loại công kích của Gia Môn! ! !

Có thể nói, hiện tại trên người Lôi Lâm ngoài Chip ra, đáng giá nhất chính là vật phẩm ma hóa này rồi.

“Giết hắn đi! Giết hắn đi! Vật phẩm ma hóa này chính là của ta!”

Hai mắt Thác Lôi Tác Tư dần dần đỏ lên, “Cho dù là vật phẩm ma hóa, cũng có hạn mức năng lượng cao nhất, chỉ cần tiêu hao hết năng lượng bên trong, trước khi bổ sung năng lượng thì vật phẩm ma hóa này chính là một kiện phế vật! Thế nhưng mình có thể chống đở đến lúc đó sao?”

“Cho dù hôm nay không giết hắn, cũng có thể triệu tập đồng học, cùng nhau đuổi giết hắn. .. Hoặc có lẽ, có một biện pháp tốt hơn?”

Sau khi nhìn thấy trên người Lôi Lâm có Đọa Tinh Chi Trụy, Thác Lôi Tác Tư đã không ôm cái gì hy vọng rồi đối với chuyện hôm nay giữ chân Lôi Lâm ở chỗ này, nhưng ngọn lửa dục vọng đang không ngừng xâm nhập lý trí của hắn.

Trong lúc đó, Thác Lôi Tác Tư thấy được Bích Cơ sau lưng Lôi Lâm, hai mắt tỏa sáng, đưa ra một cái đề nghị.

“Mày rất để ý cô gái tóc xanh đằng sau kia nhỉ?” Thác Lôi Tác Tư đột nhiên đặt câu hỏi: “Không cần phủ nhận, mày nhảy ra cứu cô ta, chính là chứng minh tốt nhất!”

“Đúng thì thế nào?” Lôi Lâm lông mày nhíu lại.

“Đưa vật phẩm ma hóa trên tay mày cho tao, tao sẽ bỏ qua cho cô ta, không chỉ như vậy, cả Gia Môn cùng cô ả kia cũng có thể thả bọn họ đi!” Thác Lôi Tác Tư liếm môi một cái.

“Ha ha…” Nghe được đối phương nói ra lời nói trong dự liệu, Lôi Lâm lắc đầu bật cười.

“Đúng! Mày có vật phẩm phòng ngự này, hôm nay tao không giữ lại mày được, nhưng tao nhất định có thể lưu lại cô ả, thậm chí, giết cô ta…”

Thác Lôi Tác Tư chuyển thành uy hiếp.

“Xin cứ tự nhiên!” Lôi Lâm thò tay làm động tác xin mời.

“Mày… Mày như thế nào…” Câu trả lời này rõ ràng khiến Thác Lôi Tác Tư giật mình không thôi.

“Tao chỉ là có chút quan hệ với cô ta nên mới tới cứu một giúp, nếu vì thế mà phải trả giá quá nhiều thì cũng có chút được không bù mất rồi! Hơn nữa, sau khi mất đi phòng ngự vật phẩm, tao còn có tiền vốn để cò kè mặc cả với mày sao?”

Lôi Lâm nhìn Thác Lôi Tác Tư, vẻ mặt đầy trêu tức.

Bởi vì hắn hiểu rõ, đối với việc bị khác người uy hiếp thì bản thân hoàn toàn không thể biểu hiện ra rằng mình phi thường để ý đồ trên tay địch nhân, nếu không, chỉ sẽ bị đối phương lần lượt phá tan yêu cầu đưa ra, cuối cùng ngay cả mình đều kéo.

Cho dù hôm nay đối phương thật sự giết Bích Cơ, Lôi Lâm cũng sẽ chỉ đợi tới ngày sau báo thù cho cô, không hơn, mà nếu muốn dựa vào Bích Cơ để uy hiếp Lôi Lâm, chỉ có hai chữ —— nằm mơ! ! !

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right