Chương 176: Gây ra (1)
Lôi Lâm nắm chặt hai tay, bàn tay nắm lấy chuôi kiếm rõ ràng hơi cứng ngắc.
Thậm chí, ở ngoài mặt còn xuất hiện màu xanh, giống như bị đông cứng vì tổn thương.
Phải biết rằng, Lôi Lâm có thể chất trọn vẹn 3.7! Nếu đổi thành người bình thường thì chỉ sợ sớm đã bị chết cóng rồi!
“Tao không muốn đối đầu với mày, chỉ cần thả hai cô gái này đi, tao sẽ lập tức đi ngay!”
Lôi Lâm dùng thập tự kiếm chỉ về phía Bích Cơ, đổi lấy ánh mắt tràn ngập hảo cảm của Bích Cơ.
“Không! Để hắn thả cả Gia Môn sư huynh đi, nếu không thì tôi sẽ không đi!”
Ở bên cạnh Bích Cơ, nữ học đồ đi cùng được cứu kia vẫn quật cường kiên trì.
Lôi Lâm liếc mắt, nếu không phải vì Bích Cơ, thật sự cho rằng hắn sẽ nhảy ra hành hiệp trượng nghĩa sao? Hơn nữa, xem xét tình huống vừa rồi là biết lúc trước Gia Môn đã đắc tội với đối phương rồi, sao đối phương có thể dễ dàng thả hắn đi?
Quả nhiên, sau khi nghe nữ học đồ này nói, đối diện Thác Lôi Tác Tư lạnh mặt lại, trực tiếp vung tay lên, một tia điện to và dài vạch phá bầu trời, trực tiếp rơi vào trên người Gia Môn ở bên kia chiến trường.
Ầm! ! ! Dây leo trên người Gia Môn bị đánh rơi toàn bộ, hoàn toàn ngất đi, hơn nữa cả người hắn cũng biến thành màu đen, giống như than cốc vậy.
“Xin lỗi, hôm nay những người ở chỗ này, một tên tao cũng không muốn để cho chạy thoát!”
Thác Lôi Tác Tư giang tay ra.
Dựa vào Chip kiểm tra đo lường, tuy nhiên bề ngoài Gia Môn nhìn rất khủng bố, nhưng vẫn còn sinh cơ chấn động, Lôi Lâm cũng sẽ không đi quản bên kia, ngược lại càng thêm kiêng kị vì thủ đoạn của học đồ này.
“Pháp thuật hệ lôi điện không hổ là một trong vài loại pháp thuật có uy lực lớn nhất, trên người Gia Môn có vật phẩm ma hóa, mặc dù chỉ là một kiện dùng cho công kích , hiệu quả phòng thân cũng không được tốt lắm, nhưng rõ ràng lại bị thua nhanh như vậy, không! Có lẽ nói là đối phương vẫn đang đối phó hắn như mèo đùa chuột!”
“Hiện tại là sân nhà của tao! ! !”
Thác Lôi Tác Tư ở đối diện trực tiếp vọt lên, trong tay vung một đoản trượng màu đen.
“Hừ! Cố lộng huyền hư!” Lôi Lâm hừ lạnh một tiếng, trực tiếp dùng thập tự kiếm trảm tới.
Ầm! ! ! Tốc độ của Lôi Lâm ở hoàn cảnh băng tuyết này nhận lấy ảnh hưởng không thể phòng ngừa, tốc độ gần như chỉ có tàn ảnh của trước kia rốt cuộc đã không phát huy ra được, bị Thác Lôi Tác Tư bắt lấy quỹ tích thập tự kiếm, hai món vũ khí va chạm cùng một chỗ.
Lực lượng của Lôi Lâm rõ ràng vượt qua đối phương, thập tự kiếm cũng tốt hơn đoản trượng trong tay đối phương một ít.
Sau khi hai món vũ khí va chạm cùng một chỗ, hai tay Lôi Lâm phát lực, trường kiếm dần dần ép tới đối phương.
“Hắc hắc… Khí lực không tệ!”
Nhìn mũi kiếm cách mình khuôn mặt không đến mấy centimet, trên mặt Thác Lôi Tác Tư không có một chút vẻ kinh hoảng nào, trong mắt nhìn Lôi Lâm còn mang theo một tia trêu tức và khoái cảm trả thù?
Trong lòng Lôi Lâm cả kinh, đột nhiên thả ra hai tay nắm thập tự kiếm rồi nhảy ra ra ngoài.
Ngay khi hắn buông tay ra, trên tay Thác Lôi Tác Tư đột nhiên bắn ra một dòng điện, dọc theo đoản trượng màu đen trực tiếp lan đến thập tự kiếm, vọt tới hai tay Lôi Lâm! ! !
Trong nháy mắt khi dòng điện sắp đánh trúng Lôi Lâm, Lôi Lâm làm ra động tác bỏ kiếm, tránh né công kích.
“Đã muộn rồi!” Thác Lôi Tác Tư nhìn chằm chằm vào thân ảnh Lôi Lâm, trong miệng nhanh chóng bật ra mấy âm tiết.
Dòng điện từ đoản trượng trực tiếp chui vào trong đất bùn, giống như rễ cây lan tràn ra, trong chớp mắt đã đuổi theo Lôi Lâm.
Cờ-rắc! ! ! Dòng điện màu xanh da trời rơi xuống đất, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai trực tiếp bắn ra từ dưới mặt đất trước mặt Lôi Lâm.
Dòng điện màu xanh da trời chẳng khác nào rắn độc, trực tiếp bắn tới mặt Lôi Lâm.
“Ah!” Bên kia Bích Cơ không khỏi hét lên kinh ngạc, che môi.
Binh! Ở trên người Lôi Lâm, đột nhiên xuất hiện một tầng màng mỏng màu bạc.
Tầng màng mỏng này trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân Lôi Lâm, ngay cả con mắt cùng mũi đều không hở ra ngoài.
Ngoài màng ánh sáng màu bạc, còn có hư ảnh mấy viên đá quý màu đỏ lấp lóe lên, tản ra ánh sáng thần bí lộng lẫy.
Dòng điện màu xanh da trời biến thành mãng xà, trong mắt mang theo vẻ điên cuồng, mở to miệng rắn, lôi điện hóa thành răng nanh trực tiếp đụng vào màng ánh sáng màu bạc.
Xì xì! ! !
Giống như kim loại va chạm vào đồ sứ âm, một âm thanh cực kỳ chói tai truyền khắp chiến trường, Bích Cơ không khỏi bịt kín lỗ tai, để thần kinh không bị tạp âm tàn phá.
Trên người Lôi Lâm bùng lên lôi điện, thỉnh thoảng vài dòng điện như độc xà tụ đến cùng một chỗ, phát ra tiếng nổ vang khủng bố.
Từ xa nhìn lại, hiện tại Lôi Lâm thật giống như một pho tượng màu bạc, đang chịu Lôi Đình tẩy lễ.
Tia chớp công kích giằng co hai, ba mươi giây rồi mới hoàn toàn tan biến.
Trên mặt Lôi Lâm cũng mang theo vẻ kinh ngạc, nhìn nhắc nhở mà Chip đưa ra.
“... Chủ thể bị thuộc tính điện công kích, phán đoán uy lực: 9 độ! Đọa Tinh Chi Trụy khởi động hệ thống tự động phòng ngự, hao phí năng lượng: 23, 99%; chủ thể thành công chống cự công kích, bản thân vô hại!”
“Chủ quan rồi! Lôi điện của đối phương rõ ràng có thể trực tiếp xuyên thấu vật cách điện bình thường, hơn nữa, còn có thể lợi dụng mặt băng dưới đất trong nháy mắt kích phát dòng điện!”
Lôi Lâm nhìn hai tay của mình, sau khi biết đối phương là một học đồ chủ tu hạt năng lượng lôi điện, trước khi Lôi Lâm đại chiến đã đeo bao tay da hươu.
Nhưng vừa rồi, hai tay nắm thập tự kiếm vẫn cảm thấy có chút tê dại.
Đọa Tinh Chi Trụy phát động cũng có điều kiện, Lôi Lâm đã đặt điều kiện là khi hắn gặp nguy hiểm lại khởi động, bằng không giọt mưa từ trên trời rớt xuống đều dùng Đọa Tinh Chi Trụy phòng ngự thì năng lượng trong vật phẩm ma hóa đã sớm tiêu hao hết rồi.