Chương 175: Ra tay (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,795 lượt đọc

Chương 175: Ra tay (2)

“Nhưng đây cũng là một cơ hội tốt nhất để kiểm nghiệm thực lực của mình! Ở thành Cực Dạ, mấy người Mai Nhĩ Phỉ đều là đã nhân vật thoái ẩn, sức chiến đấu hoàn toàn chính là cặn bã! Về phần học đồ trong thành phố, lại không thể toàn lực ra tay, nếu không chính là kết thành tử thù!”

“Mà học đồ này rõ ràng là cường giả hang đầu trong học viện đối phương!”

Lôi Lâm liếm môi một cái, đột nhiên cảm giác được một cỗ chiến ý mãnh liệt từ trong lồng ngực chảy xuôi đến tứ chi, ở bên tai của hắn, thậm chí còn có thể nghe được tiếng huyết dịch chảy nanh , khiến đôi mắt của Lôi Lâm hơi đỏ lên.

Đây là nhiệt huyết cùng dục vọng chiến đấu của đàn ông! ! !

“Ha ha… Tao đang nhìn thấy gì? Chính là một học đồ cấp 1 lại dám rút kiếm nhằm vào tao?”

Học đồ tóc đen cười lạnh, đường nét khuôn mặt lạnh như băng cũng đầy kiên nghị: “Tiểu tử! Cho mày một cơ hội cuối cùng, lập tức quỳ xuống, thừa nhận lỗi lầm với Thác Lôi Tác Tư đại nhân tôn quý, cũng khẩn cầu tao khoan dung! Nể tình hôm nay tâm tình tao không tệ, có lẽ sẽ đặc xá cho tội của mày…”

Xùy~~ XIU....XÍU…! ! ! !

Trong chốc lát, một tia điện màu bạc sáng lên, trực tiếp vượt qua hơn mười thước, bắn tới trước mặt Thác Lôi Tác Tư.

Tia điện màu bạc hình chữ thập, bên ngoài mang theo màu sắc giết chóc, lại tràn đầy khí tức sắc bén, thảm cỏ bên cạnh lập tức bị đè thấp một tầng.

Trên mặt học đồ tóc đen hiện ra vẻ kinh ngạc, giày da hươu trên chân đột nhiên hiện ra mấy phù văn màu xanh, dòng điện tạo thành ký hiệu, leo lên trên đùi Thác Lôi Tác Tư.

Giống như bị vật gì đó kích thích, Thác Lôi Tác Tư thoáng đã nhảy ra vài mét, tránh thoát công kích.

Ầm! ! ! Thập Tự Trảm chém xuống, trên mặt đất nứt ra một hình chữ thập.

Bóng xám lóe lên, thân hình Lôi Lâm xuất hiện ở vị trí lúc đầu của học đồ tóc đen, trong tay nắm chuôi thập tự kiếm, trên mặt còn lộ ra vẻ đáng tiếc.

Thác Lôi Tác Tư vẫn còn sợ hãi sờ sờ gương mặt, phía trên còn có một vết thương rất nhỏ, dài mấy cm.

Vừa rồi Lôi Lâm công kích mặc dù không chính diện chém trúng đối phương, nhưng đấu khí từ Thập Tự Trảm,đã cách hư không chém lên trên mặt đối phương một vết thương.

“Thật nhanh! Nếu như không phải đạo sư cho mình phù văn tia chớp gia tốc, chỉ sợ hiện tại mình đã là một cỗ thi thể rồi!”

Vẻ sợ hãi trên mặt Thác Lôi Tác Tư Tóc rất nhanh đã tan đi, biến thành vặn vẹo cùng phẫn nộ.

“Rõ ràng… Lại dám tổn thương Thác Lôi Tác Tư đại nhân vĩ đại, tao muốn giết mày! ! ! !”

Nhưng phẫn nộ rõ ràng không khiến Thác Lôi Tác Tư đánh mất lý trí, tuy trên mặt hắn có vẻ hận không thể lập tức giết Lôi Lâm, nhưng vẫn rất nhanh lấy từ trong túi ra một quyển trục, cầm trên tay.

“Tao thừa nhận tốc độ của mày rất nhanh, thân thể tối thiểu có thực lực cấp kỵ sĩ? Nhưng vậy thì sao? Tuy thân thể kỵ sĩ so với người bình thường thì cực kỳ cường tráng, thậm chí không sợ thiết kiếm cùng búa lớn, nhưng so với pháp thuật của phù thủy thì tât cả đều là hư ảo!”

Xoẹt! ! ! Trong nháy mắt Thác Lôi Tác Tư giật quyển trục trên tay ra, một pháp thuật lạnh như băng mãnh liệt lan ra khắp sân.

Vô số hơi nước màu trắng bay lên, hơn nữa hóa thành hàn băng, trải rộng tứ phương.

Nhiệt độ chung quanh lập tức hạ thấp xuống hơn mười độ, Bích Cơ bên cạnh lập tức kéo cô bạn đã ngã trên mặt đất tới sau lưng Lôi Lâm, thân thể phát run, nhìn bóng lưng Lôi Lâm, rõ ràng hiện ra vẻ cảm kích cùng nghi hoặc.

Trong trí nhớ của nàng hoàn toàn không có ấn tượng về người này, nhưng Bích Cơ có một loại dự cảm, người đột nhiên xuất hiện giải cứu cô nhất định có quen với cô! ! !

“Rốt cuộc cậu là ai?” Bích Cơ nhìn bóng lưng Lôi Lâm, thần sắc phức tạp.

Vào lúc này, quyển trục phép thuật trên tay Thác Lôi Tác Tư rốt cục kích phát xong, dùng hắn làm trung tâm, trong mấy trăm mét xung quanh, toàn bộ hóa thành băng thiên tuyết địa, nhánh cây cùng bụi cỏ đều treo đầy sương tuyết màu trắng cùng nước đá, giống như chớp mắt đã chuyển sang mùa đông lạnh lẽo.

“Keng! ! ! Chủ thể bị đóng băng ảnh hưởng, dự đoán tốc độ chậm lại 43%” Chip máy móc báo cáo.

” Kỵ sĩ có nhanh hơn nữa, chỉ cần phế đi tốc độ của hắn, vậy thì không khác gì thịt cá trên thớt, cuối cùng chỉ có thể biến thành mỹ thực trên bàn cơm!”

Thác Lôi Tác Tư nhìn người đứng đối diện đã biến thành màu trắng, cười lạnh nói: “Tao có thể điều khiển thuật pháp này, mày bị nhiệt độ thấp công kích, tuyệt đối hơn xa hai cô gái kia, thấy thế nào?”

“Đáng tiếc!”

Trong lòng Lôi Lâm đã thấy thầm tiếc nuối, chỉ cần thấy trên giày học đồ có trận pháp phép thuật cùng quyển trục vừa rồi, có thể biết hắn nhất định có trình độ phép thuật trận pháp rất cao, hoặc là đạo sư của hắn làở phương diện này, mới có thể chế tạo riêng trang bị cùng quyển trục cho hắn.

Lôi Lâm thật sự rất muốn cùng đối phương ngồi xuống trao đổi tri thức liên quan tới luyện kim cùng phù văn, nhưng đáng tiếc, đây chỉ là vọng tưởng.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right