Chương 2104: Thâm Uyên (2)
Đám ác ma khác thuộc thâm uyên đều gầm lên, hoảng sợ nhìn kỹ pháo đài màu bạc, nhìn sức mạnh hầu như chưa từng thấy kia chậm rãi bao phủ, thậm chí áp chế sức mạnh của âm u đại quân xuống.
“Đừng nghĩ tới chuyện cầu viện. . . Ác ma giống như ngươi ở trong vực sâu cũng không nhiều. . . Đa số đều là kẻ hỗn loạn mà ích kỷ. . .”
Cuối cùng, sức mạnh màu xanh ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành một người khổng lồ che kín bầu trời.
Người khổng lồ kia mặc ngoại bào màu xanh rộng lớn, trên mặt to lớn mà thô cuồng có rất nhiều con mắt, hình thành một vòng xoáy con ngươi hỗn loạn mà quỷ dị.
Trên lòng bàn tay phù thủy này, còn mơ hồ có thể nhìn thấy bóng người âm u quân vương đang xông khắp trái phải.
“Thế nào? L nào ngươi muốn tìm mẹ ngươi tới cứu ngươi sao?”
Nhìn âm u quân chủ đã bị vây nhốt, trên mặt phù thủy hiện ra vẻ hài hước, âm thanh cũng đột nhiên biến thành dáng vẻ nữ nhân, “Đáng tiếc. . . Vị kia lập chí thành ác ma chi mẫu, đã có một gã phù thủy khác đi thu thập. . . Tuy rằng ta cảm thấy dù Thương Dạ không bị công kích, cũng không thể tới cứu ngươi. . .”
. . .
Ngay khi chủ hỗn loạn lên tiếng.
Ầm!
Một tầng xung kích khủng bố, mang theo gợn sóng nguyên lực truyền khắp toàn bộ vực sâu không đáy.
“Là lĩnh vực 600 tầng mê cung. . . Ở cốt bảo của Thương Dạ lãnh chúa. . .”
Đông đảo lãnh chúa ác ma lại dồn dập chuyển sự chú ý đến nơi đó, sau đó, chúng nó lập tức nhìn thấy một cảnh tượng khủng bố, cực kỳ buồn nôn ô uế, mang theo tất cả dơ bẩn cùng tanh tưởi ở thế gian, giống như biển rộng mãnh liệt, trong nháy mắt đã nhấn chìm vô tận mê cung.
Ở trung tâm 600 tầng, Cốt Bảo dựa vào vô số trận pháp cùng chú văn để chống đỡ lại, bên trên dường như hiện ra bóng người một vị nữ ác ma, nhưng lại giống như một bọt sóng nhỏ trước biển rộng sóng lớn, trong nháy mắt bị tiêu diệt xuống.
“Ô uế tà nhãn. . . Đồ vật thực sự là buồn nôn đến cực điểm, một khi dính phải mùi vị của nóm, dù mấy chục ngàn năm đều rửa không sạch. . .”
Chủ hỗn loạn nhìn lĩnh vực 600 tầng đã bị ô uế triệt để ô nhiễm, trên mặt hiện ra vẻ chán ghét rõ ràng.
“Uc ục. . . Chít chít. . .”
Mà ngược lại với nó là, tầng biển ô uế kia tràn ngập toàn bộ 600 tầng lĩnh vực xong lại phát ra tiếng gầm rú không rõ ý nghĩa, tràn ngập mùi vị vui sướng.
“Ta biết. . . Thâm uyên hỗn loạn nhất định sẽ hấp dẫn đến ô uế tà nhãn. . . Coi như ta xui xẻo. . .”
Chủ hỗn loạn lộ ra sắc mặt rất kém, trên tay hơi dùng sức.
Oành!
Một đoàn hỗn độn nổ tung, mà vị đại quân ác ma thống trị ba tầng thâm uyên kia- Âm u quân chủ Cách Lạp Tư Đặc cứ thế hóa thành hư vô vô tận. . .
. . .
“Thần chủ. . . mời ngài tỉnh lại đi, tín đồ mê man của ngài giống như cừu con mất đi con đường, cần ngài chỉ dẫn. . .”
Bên trong thần điện một bóng ma to lớn nào đó, giáo hoàng thần mưu sát quỳ sát trước mặt tượng thần cầu khẩn.
Đáng tiếc, Hy Thụy Khắcđã càng lúc càng điên cuồng, đến hiện tại, cho dù là giáo hoàng câu thông, cũng bị hắn triệt để mặc kệ.
Mà một tầng sức mạnh màu đỏ sậm đã hoàn toàn bao phủ toàn bộ tượng thần, khiến Hy Thụy Khắc vốn không có hình tượng gì tốt lại có vẻ càng dữ tợn.
Xem tới đây, tâm tình giáo hoàng không khỏi càng ngày càng cấp thiết.
Làm mục sư cấp độ truyền kỳ, đối với biến hóa xảy ra ở khắp cả thế giới, ông ta cũng có cảm ứng, đặc biệt các thần điện khác. Dù là trận doanh thiện lương hay tà ác đều chuẩn bị như gặp đại địch, làm ông ta hoàn toàn rơi vào hoảng loạn
“Mã Lợi Khắc. . . Hi vọng ngươi không phụ kỳ vọng của ta. . .”
Hhai tay giáo hoàng nắm chặt tay áo bào, bắt đầu thành kính cầu khẩn.
Lúc này, vị diện bóng ma.
Sau khi trải qua một phen gian nan hiểm trở hầu như cửu tử nhất sinh, Mã Lợi Khắc rốt cuộc tìm được tung tích chân thân Hy Thụy Khắc, đồng thời thuận lợi mà đưa sách chân thực tới.
“Cũng không biết vì sao thần chủ lại vứt bỏ thần quốc, một mình tới nơi này. . .”
Trước kia Mã Lợi Khắc là thương nhân, hiện nay là bóng ma đạo tặc đang xử lý vết thương khủng bố trên người, trong lòng còn đang bí ẩn mưu tính.
Căn cứ vào tình báo của hắn và cả giáo hoàng tiết lộ, Mã Lợi Khắc đã có thể khẳng định, nguyên nhân gần đây khiến thần mưu sát Hy Thụy Khắc mà hắn tín ngưỡng có một loạt cử động khác thường chính là sách Hy Thụy Khắc!
Mà hiện tại một khi chân thần xem sách chân thực kia, thì chắc chắn sẽ biết được sai lầm của chính mình, đồng thời hăng hái tiến lên chứ?
Loại quang cứu vớt chân thần này vinh, còn có thần ân có thể ban xuống, đủ để hắn thăng cấp thành thánh đồ rồi!
Mã Lợi Khắc không khỏi ngóng trông đối với cuộc sống tốt đẹp sau này.
Sau đó, hắn không khỏi đưa mắt nhìn kỹ đến bóng người đen kịt ở trung tâm đang đọc sách chân thực kia.
“Thần chủ a. . . tỉnh lại, ban cho ta vô thượng vinh quang đi. . .”
Mã Lợi Khắc âm thầm cầu khẩn lên.
“Đây là. . . Đây là. . . a. . .”
Nhưng tình huống phát triển hiển nhiên nằm ngoài dự liệu của Mã Lợi Khắc, sau khi đọc sách chân thực, sắc mặt Hy Thụy Khắc trở nên càng thêm điên cuồng, ngay cả ánh sáng thần linh trên người cũng bắt đầu lấp loé không yên lên.
“Sao. . . Tại sao lại như vậy?”
Mã Lợi Khắc hầu như muốn tan vỡ, hai mắt trừng lớn, dáng vẻ không thể tin tưởng.