Chương 2105: Vặn vẹo (1)
“A. . . Ta rốt cuộc là ai. . . Hy Thụy Khắc . . . vặn vẹo. . .”
Nương theo tiếng rít gào của Hy Thụy Khắc, thần lực hướng khủng bố quét ngang bốn phía, chỉ là dư âm lđã làm Mã Lợi Khắc chết không toàn thây, thân thể bị hòa tan thành hư vô, ngay cả linh hồn đều triệt để dập tắt.
Hoặc có lẽ đối với tín đồ này thì đây cũng là một loại nhân từ, bởi vì không cần nhìn đến một màn tiếp theo.
Hào quang màu đỏ sậm triệt để bao phủ chân thân Hy Thụy Khắc .
Sau đó, sách chân thực hóa thành một điểm sáng, hoàn toàn nhóm lửa thiêu ánh sáng trên người Hy Thụy Khắc, hóa thành ngọn lửa màu đỏ sậm.
Rầm!
Ở trong hỏa diễm, chân thân thần linh của Hy Thụy Khắc bỗng nhiên bị xé rách, một tồn tại khác đi ra.
Nó là một cái bóng vặn vẹo, thân thể tràn ngập các loại hình dạng bất quy tắc, có sự quỷ dị cùng mạnh mẽ của phù thủy: “Ta là Hình Bóng Vặn Vẹo! ! ! ! Thế giới các thần, còn có tên tiểu phù thủy kia! Ta đã trở về! ! ! !”
Làm tồn tại cấp tám cực hạn, Hình Bóng Vặn Vẹo có thể nói là bất tử bất diệt, sao có thể chỉ đánh một đòn bí mật phục sinh.
Trên thực tế, từ lúc Hy Thụy Khắc đánh giết nó, nó đã đánh một điểm sức mạnh bản nguyên của chính mình vào chân thân của Hy Thụy Khắc, làm mồi dẫn cùng cơ hội phục sinh.
Sau đó, tuy rằng bị Lôi Lâm diệt đi một phần ý chí, nhưng mảnh vụn linh hồn tàn dư từ Hình Bóng Vặn Vẹo vẫn thành công mê hoặc giáo hoàng cùng Mã Lợi Khắc, để chúng nó đem sách chân thực giả tới cho Hy Thụy Khắc!
Mà hiện tại, mưu tính khổ tâm chuẩn bị mấy chục ngàn năm, rốt cục có thành quả phong phú!
Hình Bóng Vặn Vẹo sinh ra từ một vị thần linh có thần lực cường đại, trực tiếp cướp đoạt tất cả của kí chủ, hiện tại đã trực tiếp khôi phục thực lực phù thủy cấp tám cực hạn, mặc dù không đủ khả năng so với thời kỳ đỉnh cao, nhưng so với những phù thủy thượng cổ chỉ có ý chí kia thì nó chiếm tiện nghi lớn hơn.
“Lần này. . . Ta sẽ không thất bại nữa!”
Hình Bóng Vặn Vẹo gầm lên, cả người đột nhiên nổ thành bóng ma đầy trời rồi tản ra.
“Sao có thế?”
Thần mưu sát ngã xuống, giáo hoàng nhìn tượng thần đổ nát trước mặt, cả người giống như bị đánh nát xương mà xụi lơ xuống. . .
“Hình Bóng Vặn Vẹo. . . Lại phục sinh từ trên người Hy Thụy Khắc . . .”
Lôi Lâm ở bên trong địa ngục cũng đạt được tin tức này, hầu như là trong nháy mắt khi đối phương phục sinh. Hắn lập tức cảm giác được một luồng ác ý bỗng dưng giáng lâm xuống.
Rất hiển nhiên, đối với phù thủy là hắn đã từng tiêu diệt hết bộ phận ý chí của đối phương rồi lại nhiều lần phá hoại chuyện tốt của nó, Hình Bóng Vặn Vẹo cũng không tính buông tha.
“Ta cũng không muốn buông tha ngươi. . . Một cấp tám cực hạn vừa phục sinh, rất đáng gờm sao?”
Lôi Lâm gảy gảy móng tay.
Vù. . . Toàn bộ thần quốc đột nhiên hiện ra một tầng hào quang màu vàng, không ngừng khuếch tán bốn phía, tình cờ còn có một số bóng ma kêu thảm thiết lui lại.
“Dáng chết. . . Đây là con đường sức mạnh, hắn đã tìm ra con đường thuộc về mình, trở thành tồn tại như chúng ta chỉ là vấn đề thời gian. . .”
Trong hư không vô tận, Hình Bóng Vặn Vẹo truyền ra mấy đạo ý niệm tức đến nổ phổi.
Đồng thời, nó ngưng trọng đánh giá một viên địa tâm dung nham trước mặt mình, một viên minh châu như con ngươi nổi lên ở phía trên.
“Hình Bóng Vặn Vẹo. . . Dường như ngươi có chút không thích một vị tồn tại ở thế giới phù thủy chúng ta. . .”
Âm thanh hùng vĩ của Địa Tâm Chi Mẫu truyền ra ngoài, không gian xung quanh chậm rãi ngưng tụ, tràn ngập một loại uy nghiêm khủng bố.
Đều là phù thủy cấp tám cực hạn, Địa Tâm Chi Mẫu cùng Hình Bóng Vặn Vẹo lẽ ra sẽ không phân cao thấp, nhưng hiện tại Hình Bóng Vặn Vẹo bị phong ấn mấy chục ngàn năm, cho dù dựa vào huyết tế một vị thần linh có thần lực cường đại, khôi phục phần lớn thực lực, nhưng so với Địa Tâm Chi Mẫu thì tự nhiên còn có chênh lệch cực kỳ khổng lồ.
“Hê hê. . . Ta không cần ngươi đến hòa giải. . .”
Bóng đen vặn vẹo rít gào, trực tiếp t nổ tung, Địa Tâm Chi Mẫu phát ra một tiếng thở dài, ngọn lửa màu vàng đất trong nháy mắt đảo qua, quét đi sạch sành sanh bóng ma đầy trời, mà Hình Bóng Vặn Vẹo đã không thấy tung tích.
“Lần này phiền phức rồi. . .”
Phân thân của Địa Tâm Chi Mẫu xẹt qua hư không, đi thẳng tới thần quốc của Lôi Lâm: “Thực sự là một tiểu quỷ làm ta liên tục bất ngờ. . .”
” Địa Tâm Chi Mẫu vĩ đại. . .”
Lôi Lâm sớm đã cảm giác được đối phương đến, bản thể cố ý đi tới trước để đón tiếp.
“Ta biết rõ tất cả mọi chuyện, nhưng đáng tiếc, Hình Bóng Vặn Vẹo cũng không chịu tiếp thu ta hòa giải, uy danh của đối phương ở thời kỳ thượng cổ đã truyền bá toàn bộ tinh giới, là danh từ đại diện cho điên cuồng cùng lãnh huyết. . .”
Một đoạn ý niệm từ phân thân Địa Tâm Chi Mẫu truyền ra ngoài.
Sau đó, đông đảo rễ cây thực vật chậm rãi từ dung nham leo ra, đi vào tầng đất trong thần quốc của Lôi Lâm, giống như là đang hoàn thành giao lưu gì đó.
“Ngươi không sai. . . rất tốt. . .”
Địa Tâm Chi Mẫu liên tục gật đầu, biểu thị phi thường tán thành đối với tiến bộ cuẩ Lôi Lâm: “Không chỉ có thành công phong thần, còn tìm được con đường của chính mình, tương lai trong số những tồn tại chúng ta, tất nhiên sẽ có vị trí của ngươi. . .”
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Địa Tâm Chi Mẫu đồng ý trợ giúp Lôi Lâm. Bất kể nói thế nào, nếu như thế giới phù thủy có thể có thêm một vị phù thủy cấp tám cực hạn thì cũng là chuyện tốt.
“Tất cả sự vật đều là sinh ra theo thời thế, hiện tại ta bắt đầu tin tưởng, Lôi Lâm. . . Sự tồn tại của ngươi sẽ là mấu chốt phân tranh giữa thế giới phù thủy cùng thế giới các thần.