Chương 279: Tiên đoán (2)
“Thế thì lên đường thuận lợi! Tạm biệt, tiểu thư xinh đẹp!” Lôi Lâm cười cười, làm lễ thân sĩ chào Trân Na, mà Trân Na lại lộ ra một nụ cười áy náy.
Nhận lấy địa đồ từ tay đại hán, hơi hơi nhìn xuống, Lôi Lâm đi vào thành núi lửa Đặc Lý Quỳnh Tư: Trung tâm giao dịch của Nam Hải bở, được xưng là buổi tối giống như ban ngày.
Chờ đến sau khi thân ảnh Lôi Lâm hoàn toàn biến mất, sắc mặt của đại hán mới chuyển thành nghiêm túc, nhìn về phía nữ phù thuỷ.
“Trân Na, bình thường con rất ít thân cận cùng người xa lạ như thế?”
Trên mặt đại hán nổi lên một tia nghi hoặc.
“Con cũng không biết, chính là từ đáy lòng có một loại dự cảm, làm con muốn thân cận hắn. . .” Con mắt Trân Na có chút mê ly.
“Hay đây chính là vận mệnh chỉ thị!”
“Cũng đúng!” Đại hán sờ sờ đầu, “Con tu luyện phương pháp minh tưởng cao cấp tuy rằng uy lực rất nhỏ, nhưng có lúc đúng là có thể tóm lại một tia dấu vết vận mệnh, giống như phù thủy để con có cảm giác này, có cần chú phái người đi thăm dò hay không. . .”
“Không cần! Con linh cảm rằng nếu như chúng ta làm như thế, nhất định sẽ thu lấy ác cảm củav. . .”
Hai mắt Trân Na đột nhiên biến thành chỉ có tròng trắn, không có một chút màu sắc nào khác.
“Hai lần! Con lại linh cảm đến hắn hai lần!”
Đại hán có vẻ phi thường kinh ngạc: “Sau này phù thủy kia nhất định sẽ có liên hệ với con!”
“Không phải là cùng con, là toàn bộ Nam Hải bờ!”
Con ngươi của nữ phù thuỷ khôi phục, trên mặt xuất hiện từng giọt mồ hôi lạnh hạ xuống, thật giống như toàn bộ tinh lực trong thân thể đều bị móc hết vậy.
“Nhanh đưa con về chỗ bà đi!”
Trong miệng Trân Na nói một câu sau cùng, sau đó hoàn toàn ngất đi.
“Trân Na! Trân Na!” Sắc mặt đại hán nghiêm túc, ôm Trân Na vào trong ngực, nhanh chóng rời đi nơi này. . .
Lúc này Lôi Lâm hoàn toàn không biết gì về chuyện này, bây giờ hắn đang tò mò đi dạo trong Bất Dạ Thành.
Vừa tiến vào Bất Dạ Thành, ấn tượng đầu tiên của Lôi Lâm là số lượng người ở đây!
Đám người đông đúc tụ tập cùng nhau, xung quanh cũng có không ít cửa hang và tiệm hang vỉa hè, tiếng mặc cả, tiếng thét to không ngừng chui vào lỗ tai.
Phù thủy hoặc là học đồ mặc đủ loại trang phục, đang cùng chủ của hàng thương lượng làm cho chủ cửa hàng mặt đỏ tới mang tai.
Cảnh tượng này khiến Lôi Lâm suýt chút nữa nghĩ chính mình trở lại chợ kiếp trước.
Nhưng bên trong đám người đủ loại kỳ dị nhân chủng, vẫn khiến hắn triệt để phục hồi lại tinh thần.
Có hải tộc trên mặt có vảy, có bán thú nhân trên người có lông thú và hình xăm, còn có người khổng lồ thân cao hơn năm mét và cả người tí hon trên lưng mọc ra một đôi cánh trong suốt, bay lượn ở giữa không trung, toàn thân màu xanh lục.
Các loại sinh vật kỳ dị trong phù thủy thế giới ở đây dùng các loại ngôn ngữ thông dụng để trò chuyện.
Ở trong đám người, thậm chí Lôi Lâm còn nhìn thấy người bình thường trên người không có một chút sóng năng lượng nào, cũng đường hoàng mua thương phẩm trên đường phố.
“Vị đại nhân này là lần đầu tiên đến Bất Dạ Thành sao?”
Vẻ mặt hiếu kỳ của Lôi Lâm tự nhiên hấp dẫn không ít người, một người đàn ông gày như cây gậy trúc đi tới trước mặt Lôi Lâm khom mình hành lễ, trên mặt mang theo nụ cười nịnh nọt.
“Có cần một hướng dẫn viên du lịch hoặc là dẫn đường hay không? Giá cả của tiểu nhân nhất định là rẻ nhất, đồng thời, nhà tiểu nhân ở ngay Bất Dạ Thành, quen thuộc mỗi một tấc đất ở nơi này!”
“Anh là “Lỗ tai” ở nơi này sao?”
Lôi Lâm hiểu rõ hỏi.
“Đương nhiên, nếu như ngài cần tin tức gì, tiểu nhân cũng có thể hỗ trợ tìm hiểu. . .”
“Anh tên là gì?” Lôi Lâm hỏi.
“Tịch Ân! Đại nhân có thể gọi tiểu nhân là Tịch Ân” Người đang ông gầy như cây gậy trúc vui vẻ, tình huống như thế này thì cuộc trao đổi này có thể thành.
“Rất tốt, đầu tiên ta muốn trường trú ở chỗ này, mang ta đi tới chõ có thể thuê nhà trọ, đồ đạc trong phòng cần đầy đủ hết!”
“Nếu như muốn trường trú, đến trung tâm công cộng thuê nhà trọ ở Bất Dạ Thành là có lời nhất!” Tịch Ân không cần nghĩ đã trả lời.
Giống như là sợ Lôi Lâm không hiểu, Tịch Ân lại nhanh chóng giải thích: ” Trung tâm công cộng là do mấy thế lực lớn sau Bất Dạ Thành liên thủ quản lý, có cho thuê các loại loại nhà trọ, phương diện an toàn và tính riêng tư càng không có vấn đề. . .”
“Rất tốt, chính là nơi đó!”
Lôi Lâm gật gù, trên mặt vui vẻ đầy Tịch Ân, nhanh chóng dẫn đường ở mặt trước.
Chen giữa đám người nhộn nhịp, lại đi thêm nửa giờ, Tịch Ân mang theo Lôi Lâm tới trước một cánh cửa nhỏ.
“Bất Dạ Thành tổng cộng chia làm năm tầng, tầng ngoài cùng là để những người bình thường và học đồ ở lại, quản lý hỗn loạn nhất, chỉ cần có một tín vật lâm thời vào thành là có thể tùy ý ra vào.”
“Mà tầng thứ hai là dung cho người cần xử lý công việc trong thời gian dài mới có thể tiến vào, đương nhiên, phù thủy chính thức cũng có thể!” Tịch Ân mang theo Lôi Lâm đi tới cạnh cửa xếp hàng, vừa giới thiệu cho Lôi Lâm.
“Đến ở tầng thứ ba và tầng thứ tư, là nơi ở của phù thủy chính thức, còn có sàn giao dịch chuyên môn cung cấp cho phù thủy chính thức, được dựng ở bên kia.”
“Cuối cùng là tầng thứ năm, là nơi ở của các thế lực lớn phân bộ ở đây, bình thường không mở cho người ngoài, nếu như không có gia nhập thì không cho phép tiến vào!”
Tịch Ân giới thiệu cho Lôi Lâm.