Chương 290: Tìm kiếm gia nhập (2)
. .”
“Những tổ chức nhỏ kia chỉ là treo danh, số lượng tài nguyên phân phối phi thường ít ỏi, hầu như có thể bỏ qua, có tổ chức hoàn toàn chính là mấy phù thủy cùng chung chí hướng cùng làm thí nghiệm, lâu dần tạo thành lưu phái, căn bản không có nguồn gốc gì, nhớ kỹ là không thể gia nhập!”
Khắc Lý tốt bụng nhắc nhở.
“Còn việc muốn gia nhập? Chỉ cần đi nơi tiếp đón ở trung tâm công cộng, gửi một phần đơn xin là có thể, chỉ cần thông qua sát hạch thì cậu có thể được phép gia nhập!”
“Đó là đương nhiên, không biết trong Cửu Hoàn Bạch Tháp có phúc lợi và hạn chế gì. . .”
Lâm Lôi đến chỗ Khắc Lý không phải là vì những vấn đề ngoài lề này, hắn còn muốn biết càng nhiều tin tức liên quan tới các tổ chức lớn ở Bất Dạ Thành, những tin tức này, cũng chỉ có lão phù thủy lớn tuổi như Khắc Lý từng ở Bất Dạ Thành rất lâu mới hiểu được.
Khắc Lý đương nhiên cũng hiểu rõ chuyện này, sau đó ông ta cũng tiết lộ ra một ít tin tức quan trọng để Lâm Lôi có hiểu biết sơ qua đối với các tổ chức phù thủy lớn.
Mấy tiếng sau, Lâm Lôi tươi cười tạm biệt Khắc Lý, trở lại biệt thự của chính mình.
Trong thư phòng, một thuật ánh sáng tạo ra quả bóng màu trắng trôi nổi giữa không trung, chiếu xuống tia sáng sáng sủa mà không chói mắt, soi sáng cả thư phòng giống như ban ngày.
Lâm Lôi ngồi dựa trên ghế, trong tay cầm một cái bút lông ngỗng cứng, giống như đang cúi đầu trầm tư.
Mà trên bàn có trải một tấm giấy bằng da dê, trên đó viết vài hàng chữ viết màu đen.
Dòng trên cùng là Cửu Hoàn Bạch Tháp, Mỹ Tác Bất Đạt đại học, giữa là Hoa Viên Bốn Mùa, Phân Khắc chi thủ, phía dưới còn có sư thân nhân diện chi nhãn, Đồng Tế Hội.
Rất hiển nhiên, đây đều chân chính là thế lực phù thủy cỡ lớn, chúa tể chân chính phía sau Bất Dạ Thành.
“Cửu Hoàn Bạch Tháp, Mỹ Tác Bất Đạt đại học đều có tính chất học viện, yêu cầu đối với phù thủy bên ngoài đến gia nhập là nghiêm khắc nhất, thậm chí yêu cầu phù thủy giao ra một tia linh hồn, hạ lời thề không gì phá nổi! Tuy rằng đãi ngộ tốt nhất, nhưng tuyệt đối không thể tham gia!”
Lâm Lôi vừa bắt đầu đã gạch Cửu Hoàn Bạch Tháp và Mỹ Tác Bất Đạt đại học trên giấy da dê.
“Còn Phân Khắc chi thủ và sư thân nhân diện chi nhãn, đều là thế lực phù thủy do dị tộc tạo thành, nhân loại thuần chủng chiếm tỉ lệ rất ít, nghe nói còn có chút kỳ thị, cũng không thể đi!”
Bút lông ngỗng màu đen vạch một đường, Lâm Lôi lại loại bỏ hai tổ chức này đi.
“Còn Đồng Tế Hội, bọn họ khá thiên hướng sử dụng vu thuật tính chất năng lượng chính, là tổ chức bạch phù thủy nổi danh trị liệu, hoàn toàn không hợp với mình. . .”
Lâm Lôi lại gach hàng chữ Đồng Tế Hội đi.
Lúc này, trên giấy da dê, chỉ còn dư lại một lựa chọn.
“Hoa Viên Bốn Mùa, chỉ có thể chọn nó sao. . .”
Lâm Lôi khẽ cười khổ, căn cứ vào tin tức nghe được từ chỗ Khắc Lý, Lâm Lôi có hiểu một chút đối với tổ chức phù thủy phía sau Bất Dạ Thành.
Nhưng đều không phù hợp với nhu cầu trong lòng hắn.
Hắn muốn dùng hình thức ngoại tịch giáo sư hoặc là khách khanh để gia nhập, mà rất nhiều tổ chức đều yêu cầu tuyệt đối trung thành.
Một số tổ chức có điều kiện rộng rãi thì phương hướng lại không hợp với sở học của Lâm Lôi, có gia nhập cũng không học được gì.
Suy đi nghĩ lại, cũng chỉ có một lựa chọn là Hoa Viên Bốn Mùa.
Hoa Viên Bốn Mùa là một tổ chức phù thủy cỡ lớn, nghe nói lúc đầu là thế lực do một dược tề sư mạnh mẽ sáng lập, đến hiện tại, Hoa Viên Bốn Mùa cũng nổi danh về đào tạo thực vật và luyện thuốc.
Tổ chức này và sở học của Lâm Lôi cũng có trùng hợp nhất định.
Đồng thời, thế lực này cũng tương đối rộng rãi, đối với phù thủy chân chính có thiên phú luyện thuốc, đãi ngộ càng phi thường không tệ.
Lâm Lôi có trình độ nhất định về dược tề học, hơn nữa có chíp phụ trợ, hiện tại gần như có thể sánh với đạo sư Quả Pháp Đặc của hắn, chỉ cần triển lộ ra một chút thì tuyệt đối có thể được Hoa Viên Bốn Mùa thu được coi trọng.
Hoa Viên Bốn Mùa là tổ chức phù thủy nổi danh vì luyện chế thuốc, bên trong nhất định thu gom rất nhiều phương pháp phối chế thuốc, thậm chí ngay cả phương pháp phối chế thuốc thời thượng cổ cũng sẽ có.
Đồng thời, bên trong thu thập lượng lớn tư liệu sách báo, đối với việc thu thập cơ sở dữ liệu của chíp cũng được bổ sung.
Lâm Lôi thoáng suy nghĩ, ánh mắt lóe lên vẻ mong đợi.
Ngày thứ hai, Lâm Lôi đổi một bộ da giáp, bên hông đeo một thanh thập tự kiếm ngân sa sao, đi tới trung tâm công cộng tầng thứ hai Bất Dạ Thành.
Kiến trúc giống một bàn tay lớn vẫn nhộn nhịp như trước, mỗi thời mỗi khắc đều có rất nhiều phù thủy ra vào, chẳng khác nào kiến hôi.
Lần này Lâm Lôi tiến vào đường tương ứng với ngón tay cái.
Phù thủy đi vào nơi này, đại thể là cấp độ cấp một, trên người còn có một tầng hàn khí người sống chớ gần.
“Những người này e rằng đều là phù thủy ngoại lai du đãng, muốn đến tìm kiếm cơ hội!”
Trong lúc lơ đãng Lâm Lôi liếc vài lần, nhìn thấy mấy phù thủy trang điểm vô cùng kỳ dị, chỉ là trên người tản ra gợn sóng khiến trong lòng Lâm Lôi có một cảm giác nguy hiểm, vừa nhìn đã biết không phải nhân vật tốt lành gì
Cuối lối đi cũng là một đại sảnh, mà ở ngay phía trước đại sảnh, còn có mấy quầy hàng cách cửa sổ thủy tinh, mấy phù thủy ở nơi đó đang đăng ký cái gì.