Chương 345: Tỉnh lại (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 653 lượt đọc

Chương 345: Tỉnh lại (2)

. .”

Bên trong vòng sáng màu đen, giọng nói của Kiệt Y lạnh nhạt truyền đến, nhưng ánh mắt cô ta rõ ràng không có bao nhiêu vui sướng, cũng không thèm nhìn về phía Lâm Lôi, trái lại là có chút bận tâm nhìn về phía mụ phù thủy, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ phức tạp, có chờ mong, có vui sướng, cũng có. . . Nghĩ mà sợ!

Tấm giấy bằng da dê màu vàng nhạt rách nát sau khi tiếp xúc với tế đàn thì bắt đầu bùng lên hỏa diễm.

Ngọn lửa này là màu vàng nhạt, phi thường tinh khiết, lúc đầu chỉ là một điểm to bằng hạt đậu tương, sau đó từ từ lan ra cả trang giấy, hỏa diễm cũng đã biến thành màu lam nhạt.

Cùng lúc đó, cả tòa tế đàn giống như sống lại, bắt đầu run rẩy.

Đồng thời. Từ trong khe hở của bạch cốt đã bắt đầu chảy ra máu đỏ tươi, trong lỗ mắt của không ít xương đầu bắt đầu bốc lên ánh sáng ngăm đen.

“Mụ phù thủy! Ta khuyên bà tốt nhất yên lặng một chút. . . Trong tế đàn này rõ ràng giam giữ một sinh vật phi thường mạnh mẽ và tà ác, ta mặc kệ trước đó bà và nó có thỏa thuận gì, nhưng sư tử sẽ không bàn bạc với thỏ rừng bất cứ giao dịch gì. . .”

Ở bên ngoài vu trận, Lâm Lôi nhớ tới hiểu biết trước đó, nhanh chóng hô lên.

“Tao đương nhiên biết trong này là cái gì! Từ 157 năm trước đã biết rồi, nếu không phải kỳ ngủ say của nó quá dài, điều kiện triêu hoán lại phi thường hà khắc. Tao sớm đãgọi nó ra rồi. . . Chỉ cần có nó là được rồi. . .”

Bắp thịt trên mặt mụ phù thủy không ngừng vặn vẹo, vẻ mặt điên cuồng, khua tay múa chân nói ra.

Từ lời này cũng có thể thấy bà ta và tòa di tích này có mối liên hệ phi thường mật thiết.

“Bà cần nghĩ kĩ, đây chính là thể tiến hóa từ oán linh căm hận sinh ra. Càng tà ác và điên cuồng hơn, bà hoàn toàn không thể điều động. . .”

Lâm Lôi vừa khuyên bảo, vừa rời đi vị trí trước kia, đi tới nơi trước khi lên núi, một vòng hạt năng lượng căn bản màu đen quanh quẩn dưới hai chân.

“Nó tà ác! Tao còn biết rõ hơn mày, tuy rằng tao không không chế được nó, thế nhưng hiểu rõ quy trình chế tạo ra nó, chỉ cần dâng lên đầy đủ tế phẩm, mượn sức mạnh cả tòa linh hồn tế đàn này là tao hoàn toàn có thể. . .”

Ánh mắt mụ phù thủy đầy điên cuồng, mở hai tay ra la lớn: “Đi ra đi! Oán niệm t thể, người quản lý linh hồn cùng thân thể! Cách Cách Vu bệ hạ chí cao!”

“Cách Cách Vu? !” Lâm Lôi cả kinh.

Trước khi tới nơi này, hắn đã xem qua rất nhiều điển tịch có liên quan đến Đồ Hồn Giáo, tự nhiên biết Cách Cách Vu là một loại được Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ tôn thờ.

Bọn họ cho rằng, linh thể là nơi quy tụ của tất cả sinh vật trên thế gian, mà Cách Cách Vu chính là người trông coi tất cả linh thể!

Rất hiển nhiên, ở đây có một con Cách Cách Vu do Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ bồi dưỡng ra! Thế nhưng không biết bởi nguyên nhân gì. Cách Cách Vu này cuối cùng lại bị phù thủy của Đồ Hồn Giáo phong ấn tại nơi này.

Mà mụ phù thủy rõ rang đoạt được một chút truyền thừa từ Đồ Hồn Giáo, trong bí cảnh này thu được không ít chỗ tốt, đồng thời vẫn đang nỗ lực giải phong Cách Cách Vu.

Hiện tại Lâm Lôi có cảm giác mình đã gần như hiểu hết được mọi chuyện đã xảy ra rồi.

Cùng lúc đó, hào quang màu đen dưới chân hắn lóe lên, có hạt năng lượng căn bản bao vây, thân ảnh nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt đã biến mất trên đỉnh ngọn núi.

Tuy rằng không biết tại sao mụ phù thủy muốn lừa hắn và Khuyên Đồng tới nơi này, nhưng khẳng định không phải chuyện tốt đẹp gì!

Lâm Lôi cảm thấy, chính mình vẫn nên mau chóng lui lại thì tốt hơn.

Chỉ cần ra khỏi tòa bí cảnh này, cho dù mụ phù thủy cùng Kiệt Y kia cùng tiến lên, Lâm Lôi đều chắc chắn có thể giải quyết các nàng.

“Cử động rất thông minh, nhưng đã quá trễ rồi. . .” Kiệt Y bên cạnh khẽ thở dài một tiếng.

Mà vào lúc này, tấm giấy bằng da dê trên tế đàn đã bị đốt sạch, theo tiếng kêu của mụ phù thủy, từng tia khói màu đen không ngừng từ trong khe hở tế đàn bạch cốt xông ra.

Ong ong! ! !

Giống như một đại ma đầu thời viễn cổ một lần nữa tỉnh lại.

Một tia khí tức viễn cổ làm người ta sợ hãi bỗng bao phủ cả ngọn núi xương.

Lạnh lẽo, tà ác! ! !

Lâm Lôi cảm giác mình giống như trở lại tuổi ấu thơ, khi tay trói gà không chặt bị một bầy thực hủ lang hoàn toàn vây quanh.

Loại cảm giác sinh mệnh có thể bị người khác lấy đi bất cứ lúc nào này, thực sự là khiến hắn hết sức chán ghét.

Mà khi tia khí tức kia lộ ra, cả tòa bí cảnh đều hơi chấn động.

Rất nhiều hắc khí tụ hợp lại một nơi, chậm rãi dung hợp lại, biến thành một bóng mờ to lớn nửa trong suốt.

Mà đầu lâu ma quỷ trên tế đàn trước đó bị bóng mờ đeo lên trên mặt, thật giống như một bộ mặt nạ như, mà bóng đen dùng đôi mắt đỏ bừng, trực tiếp đảo các phù thủy ở đây giống như đang nhìn giun dế.

Trong đầu Lâm Lôi trống rỗng, cả người đều có chút vô lực.

“Tức! ! !” Bóng đen đột nhiên điên cuồng gào thét.

Trong sóng âm to lớn, phòng ngự vu thuật trận pháp màu đen ngăn cản Lâm Lôi khi nãy trong nháy mắt tan vỡ, khí lưu khổng lồ đẩy mụ phù thủy và Kiệt Y sang một bên.

Phốc! ! !

Khi mụ phù thủy bay ngược lại, từng ngụm máu tươi giống nước suối không ngừng nôn ra.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right