Chương 375: Hẻm núi Mã Lạp

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,439 lượt đọc

Chương 375: Hẻm núi Mã Lạp

Hẻm núi Mã Lạp ở cuối hành lang quả lê.

Bình thường nơi này chỉ là một hẻm núi cằn cỗi, địa vực và kinh tế vô cùng khó khăn, ngoại trừ mấy kẻ khốn cùng không chỗ nương tựa thì sẽ không có những người khác quan tâm tới nơi này.

Nhưng hiện tại, một lối vào bí cảnh đã thay đổi tất cả những thứ này.

Từ khi một lối vào bí cảnh sông Hằng bị phát hiện ở đây, phù thủy đến từ bốn phương tám hướng, lập tức triển khai từng trận huyết chiến ở đây.

Cuối cùng, tổ săn giết cùng tổ chiến đấu đến từ Hoa Viên Bốn Mùa liên thủ, sau khi được liên minh bạch phù thủy trợ giúp, mới miễn cưỡng đánh đuổi được đám hắc vu sư tiến công, biến nơi này thuộc danh nghĩa của chính mình.

Sau đó đám phù thủy nhàn tản và bọn học đồ cuồn cuộn không ngừng kéo đến đây, dần dần lập thành một chợ phù thủy ở gần lối vào bí cảnh.

Cao tầng của Hoa Viên Bốn Mùa biết rõ lấp không bằng mở, lập tức phái nhân thủ ra, lấy chợ làm phù thủy này trung tâm, tạo ra một trấn nhỏ, nghênh tiếp tất cả các phù thủy ngoài hắc vu sư đến đây.

Lôi Lâm vừa đi vào trấn nhỏ này, cảm giác đầu tiên chính là tình huống náo nhiệt này.

“Cầu đội viên! Toàn viên đều là học đồ cấp ba! Có Trị Liệu Sư!”

“Địa đồ bí cảnh mới nhất, chỉ cần năm trăm ma thạch!”

“Địa hành long chi hoa! Mới vừa hái ra từ bí cảnh sông Hằng, sáu ngàn ma thạch! Bán phá giá đây!”

“Bản thân cầu tổ đội! Học đồ cấp ba, có thể công có thể phòng! Còn ghi chép ba phép thuật cấp 0 loại trị liệu…”

Bắt đầu từ lối vào trấn nhỏ, đủ loại hàng rong, đội mạo hiểm, còn có phù thủy chính thức đều chen chúc, thỉnh thoảng vì một vật nào đó mà tranh chấp tới mức mặt đỏ tía tai.

Ở đây, tất cả mọi người đều là phù thủy học đồ trở lên, người bình thường đã không thấy một người nào.

Toàn bộ trấn nhỏ giống như một chợ bán thức ăn náo nhiệt.

Lôi Lâm bỏ ra công phu thật lớn, mới tới được nơi làm việc của Hoa Viên Bốn Mùa ở trung tâm tiểu trấn.

So với náo động bên ngoài, vừa tiến vào nơi trung tâm tiểu trấn có phù thủy thuộc tổ chiến đấu cùng tổ săn giết canh gác, cảnh vật chung quanh nhất thời yên tĩnh lại.

Lôi Lâm không khỏi nghĩ đến hai phù thủy chính thức vừa nãy hắn nhìn thấy đang làm việc ở nơi lối vào.

Dùng hai phù thủy chính thức gác, quả nhiên mang đến áp lực thực lớn cho các phù thủy hoặc là học đồ tới nơi này.

Từng phù thủy nhẹ giọng trò chuyện, thỉnh thoảng đi qua từ trước mặt Lôi Lâm, đều là dáng vẻ vội vã.

“Chào ngài! Xin hỏi là đến làm thủ tục tiến vào sao? Trước tiên chứng minh ngài không phải hắc vu sư, sau đó nộp lên năm trăm khối ma thạch, là có thể thu được một cơ hội tiến vào!”

Lôi Lâm đi tới trước một cửa sổ, nhân viên nơi này nhìn thấy Lôi Lâm thì lập tức dùng giọng điệu công thức hóa, thật lại chuyện giống đang bán vẻ vào cửa vậy.

Trên thực tế, đám cao tầng Hoa Viên Bốn Mùa đúng là coi việc bán tư cách tiến vào lối vào bí cảnh như vé vào cửa.

“Ta không phải phù thủy ngoài, ta thuộc tổ thuốc của Hoa Viên Bốn Mùa, nhận được điều lệnh nên tới nơi đây!”

Lôi Lâm lấy ra chứng minh thân phận của chính mình đưa vào trong cửa sổ.

“A… Xin lỗi, Lôi Lâm phù thủy đại nhân!”

Nhân viên chỉ nhìn lướt qua dấu ấn và tên trên thẻ thì lập tức đứng dậy hành lễ.

“Không sao!” Lôi Lâm nhìn mấy đội ngũ thật dài trước cửa sổ, lạnh nhạt hỏi thăm: “Gần đây có rất nhiều phù thủy đi vào sao?”

“Phi thường nhiều! Từ khi chỗ chúng ta cho phép phù thủy ngoại lai tiến vào, phù thủy và học đồ đến đây báo danh hầu như đã chen đổ nơi này…Thậm chí chúng ta không thể không mời mấy vị phù thủy đại nhân thuộc tổ săn giết tới đây tọa trấn, mới có thể miễn cưỡng duy trì trật tự!”

Nhân viên cười khổ nói.

Lôi Lâm cũng biết về chuyện này.

Trước khi hắn tới nơi này, còn đi quanh trên tiểu trấn, cũng thu được không ít tin tức.

Tuy rằng lối vào nơi này bị Hoa Viên Bốn Mùa khống chế, nhưng mỗi ngày phù thủy học đồ tới nơi này đều không phải một con số nhỏ. Nếu như vẫn chiếm lấy lối vào, nhất định sẽ khiến những người khác bất mãn.

Học đồ thì không sao, nhưng khi đông đảo phù thủy chính thức du đãng cũng ẩn giấu ở trong thì tình huống sẽ không dễ xử lí.

Nếu như còn bị đám bọn hắc vu sư có ý định xúi giục, chuyện này sẽ chính là một tai nạn!

Bởi vậy, liên minh bạch phù thủy sau khi bàn bạc sơ qua đã quyết định sẽ mở ra lối vào bí cảnh cho công chúng!

Mỗi tổ chức bạch phù thủy khống chế lối vào đều sẽ tuyên bố quy định, tất cả phù thủy ngoại trừ hắc vu sư ra, chỉ cần giao nộp năm trăm khối ma thạch, là có thể thu được tư cách tiến vào bí cảnh!

Đương nhiên, dưới hình thức này, học đồ nhất định phải nộp lên năm phần thu hoạch mà bọn hắn kiếm được trong bí cảnh cho thế lực bạch phù thủy ở lối vào, mà cho dù là phù thủy chính thức, cũng sẽ bị lấy đi một phần lợi nhuận!

Nhưng cho dù là như vậy, những phù thủy nhàn tản và bọn học đồ kia vẫn đổ xô tới.

Bọn họ cuồn cuộn không ngừng tràn vào bí cảnh, không màng sống chết mà thám hiểm, đồng thời cũng có người may mắn có thể sống sót rời khỏi từ bên trong, đồng thời mang ra lượng lớn tài nguyên, đúng nghĩa là phất nhanh trong một đêm, cũng hấp dẫn càng nhiều học đồ tiến vào bí cảnh mạo hiểm.

Có sức lao động miễn phí này mà lại không sợ tử vong, Hoa Viên Bốn Mùa quyết định trốn ở hậu trường, thành công giữ lại một phần thu hoạch của bọn hắn, bởi vậy mà kiếm được đầy bồn đầy bát, đồng thời, thông qua không ngừng việc thu mua cùng cưỡng bức, hiện tại đã ghi chép ra một địa đồ tầm một triệu mẫu trong bí cảnh sông Hằng, thu được tư liệu trực tiếp quý giá.

Đối với các thế lực bạch phù thủy cỡ lớn như Hoa Viên Bốn Mù, tài nguyên trong bí cảnh chỉ là chuyện nhỏ! Bọn họ chân chính coi trọng là toàn bộ bí cảnh và tài nguyên cuồn cuộn không ngừng sau này!

Bởi vậy, dùng tài nguyên trong bí cảnh để mê hoặc, hấp dẫn các phù thủy khác thay bọn họ mạo hiểm, từ đó thu được các tư liệu quý giá như địa hình và khí hậu hay thảm thực vật.

Mà các phù thủy khác cho dù biết được điểm ấy nhưng chỉ cần vẫn muốn tiếp tục đi trên con đường phù thủy này thì đều không thể không chui vào cái bao mà đám bạch phù thủy bố trí, có thể nói là một người muốn đánh một người muốn chịu.

Loại thủ đoạn này, cho dù là Lôi Lâm cũng không thể không thán phục.

“Ta còn có hai người hầu là đại kỵ sĩ, bọn hắn đã tới trước ta một bước rồi, hiện tại đã đến rồi chứ?”

Lôi Lâm lại lập tức hỏi.

“Xin chờ một chút, ta sẽ giup ngài kiểm tra!” Nhân viên lập tức nhanh chóng tìm kiếm trên quyển số ghi chép dày đặc.

“Tìm được rồi, chính là ngày hôm qua! Hai đại kỵ sĩ nô lệ của ngài mang theo vật cưỡi và hành lý của ngài, đã đến nơi này, sau khi đưa ra tín vật của ngài đã được sắp xếp đến tòa 23 khu d—9 !”

Nhân viên cúi thấp người hành lễ.

“Ta sẽ mau chóng thông báo tin tức ngài đến lên trên, còn việc sắp xếp công việc cho ngài, đến thời điểm sẽ có nhân viên cụ thể đến đây liên hệ với ngài!”

“Ừm! Được!” Lôi Lâm gật gù, sau khi lưu lại một dấu ấn để chứng minh là hắn đến thì lập tức rời đi nơi này, từ cửa sau đi ra.

Phía sau trung tâm làm việc, một loạt phòng ốc làm bằng gỗ được dựng thẳng đường thẳng lối.

Những nhà gỗ này nhìn vô cùng đơn giản, đường nét cũng rất thô, giống như chỉ vừa hoàn thành.

Mà trong những nhà gỗ này, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy mấy phù thủy và học đồ mặc trang phục của Hoa Viên Bốn Mùa.

Giưã những kiến trúc này, một cánh cửa lớn cao tới mấy chục mét màu vàng óng, giống núi cao ngạo nghễ đứng thẳng.

Nó lẳng lặng đứng sừng sững ở đó, giống như đã tồn tại từ thời cổ, trên cửa lớn bạch kim này còn có rất nhiều phù văn, có một số phù văn giống sống vậy, không ngừng bơi lội trên khung cửa.

Chỉ là khí tức từ cửa lớn bí cảnh này toát ra đã khiến Lôi Lâm có cảm giác hô hấp không thông.

“Đây chính là lối vào bí cảnh sông Hằng sao?” Lôi Lâm ngước đầu nhìn lên cửa lớn giống như đâm thẳng vào bầu trời này, trong đôi mắt hiện ra vẻ thán phục có không nói ra được.

Một bí cảnh quý giá thế nào, có thể nhìn ra từ lối vào.

Như lối vào bí cảnh Đồ Hồn Giáo kia, lối vào ngay cả Lôi Lâm cũng có thể tùy ý phá hủy, mà con Cách Cách Vu tương đương với phù thủy cấp hai kia, càng có thực lực khủng bố có thể đánh vỡ bí cảnh!

Nhưng nếu như đến nơi này, e rằng con Cách Cách Vu kia còn không phá được một góc của cánh cửa lớn vào bí cảnh này!

Bí cảnh có diện tích vượt qua 10 triệu mẫu, hàng phòng ngự bên trong cũng nhất định sẽ kiên cố đến mức không thể tưởng tượng nổi, cho dù là phù thủy cấp hai, cấp ba ở bên trong đại chiến không ngừng, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với toàn bộ bí cảnh.

Thậm chí, Lôi Lâm suy đoán, ngay cả phù thủy cấp bốn, muốn phá hoại cửa lớn bạch kim là lối vào bí cảnh này cũng không dễ dàng.

Bí cảnh như vậy hoàn toàn có thể nói là trọng khí của một quốc gia! Là một cơ sở để tổ chức i phù thủy cỡ lớn trưởng thành, thậm chí độc bá thiên hạ!

Sau khi nhìn thấy bí cảnh sông Hằng, Lôi Lâm cũng rốt cục hiểu rõ tại sao nơi này hầu như hấp dẫn toàn bộ phù thủy ở Nam Hải bờ, hơn nữa có thể gợi ra phù thủy đại chiến.

“Đáng tiếc, hiện tại bất luận thế lực phù thủy nào ở Nam Hải bờ, cũng không có thể độc chiếm toàn bộ bí cảnh sông Hằng, cuối cùng ắt phải là bị chia cắt…”

Lôi Lâm thở dài một tiếng, lập tức đưa mắt chuyển tới dưới cửa lớn .

Dưới cửa lớn màu vàng óng, hơn hai mươi phù thủy mặc trang phục của Hoa Viên Bốn Mùa giống binh sĩ đang tuần tra cảnh giới ở xung quanh.

Trên người những phù thủy này, gợn sóng năng lượng nguyên tố cường đại tùy ý tiết ra ngoài, mỗi một người ít nhất đều là phù thủy bán nguyên tố hóa trở lên!

Đồng thời, mùi máu tanh trên người bọn họ cũng rất nồng, rõ ràng không phải đám người dùng tài nguyên đập ra, mà là phù thủy chiến sĩ chân chính thân kinh bách chiến!

Trong mắt Lôi Lâm lóe lên huỳnh quang màu xanh lam, chíp trong nháy mắt liền quét hình đến mấy vu thuật trận pháp bố trí trên cửa lớn bí cảnh, những trận pháp này có tính chất phòng ngự, cũng có tính chất đơn thuần cảnh báo.

Lấy loại phòng ngự nghiêm mật này, dù là Lôi Lâm hiện tại muốn mạo muội lẻn vào, cũng chỉ có một chữ “chết”.

“Những thứ nà e rằng chỉ là mặt ngoài, ở trong bóng tối, ít nhất còn có thể có một phù thủy cấp hai tọa trấn!”

Dù là ở ngoài bí cảnh bốn mùa cũng có một phù thủy cấp hai thời khắc tọa trấn bảo vệ, Lôi Lâm không nghĩ rằng đối với bí cảnh sông Hằng vượt xa bí cảnh bốn mùa thờ, Hoa Viên Bốn Mùa còn có thể keo kiệt được.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right