Chương 460: Chuẩn bị (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,316 lượt đọc

Chương 460: Chuẩn bị (1)

Khác với những phù thủy bình thường ở Nam Hải bờ không có phương pháp minh tưởng cao cấp, cũng không biết con đường của chính mình kia, Lôi Lâm vô cùng rõ ràng về con đường thăng cấp của mình.

Phù thủy bình thường sau một thời gian dài dằng dặc, đẩy tinh thần lực và nguyên tố hóa của mình lên tiêu chuẩn thì nhất định phải tìm mô hình vu thuật cấp hai phù hợp với thiên phú vu thuật mà mình khai phá khi còn là phù thủy cấp 1, đồng thời thử nghiệm khắc vào thức hải của mình.

Đây hoàn toàn chính là một chuyện đi tìm vận may, cho dù may mắn thành công, giữa hai mô hình vu thuật cũng sẽ nảy sinh ma sát và hao tổn, làm liên lụy rất lớn tới thực lực của phù thủy cấp hai.

Nhưng Lôi Lâm lại khác, hắn có phương pháp minh tưởng cao cấp! Mỗi lần thăng cấp đều sẽ sinh ra tình huống thiên phú vu thuật hoàn toàn phù hợp với bản thân! Hiện tại hắn cần làm là chính mình tăng cấp độ phương pháp minh tưởng lên, tu luyện Khoa Mạc Âm chi đồng tới tầng thứ hai! Sau đó có thể thuận lợi thăng cấp lên thuật sĩ cấp hai!

Phù thủy tu luyện phương pháp minh tưởng cao cấp chỉ cần tăng cấp độ của phương pháp minh tưởng lên là sẽ tự động thúc đẩy phù thủy thăng cấp theo, tốc độ vượt xa phù thủy bình thường.

” Mình đã đạt đến điều kiện cơ bản để thăng cấp tới Khoa Mạc Âm chi đồng tầng thứ hai! Tiếp đó, chính là tích lũy lực lượng tinh thần, trong nháy mắt đốt cháy ra năng lượng khổng lồ, thúc đẩy Khoa Mạc Âm chi đồng tiến hành đột phá. . .”

Nội dung đột phá tầng thứ hai trong bộ phương pháp minh tưởng cao cấp Khoa Mạc Âm chi đồng này chậm rãi lướt qua trước mắt Lôi Lâm.

“Đây là một quá trình không ngừng tích lũy! Dựa vào trạng thái hiện tại của mình, hẳn là cần hai đến ba năm! Nhưng thông qua một số thủ đoạn đặc thù, ví dụ như đốt cháy lượng lớn lực lượng tinh thần vô chủ, cũng có thể có được hiệu quả xúc tiến. . .”

Hai mắt Lôi Lâm sâu thăm thẳm, tỏa ra một luồng ánh sáng nguy hiểm. . .

Thời gian dần đến buổi tối.

Trên bầu trời giăng đầy mây đen, che kín ánh trăng. Toàn bộ bí cảnh sông Hằng rơi vào bóng tối.

Từng chiếc đèn vu thuật sáng lên, giống trân châu xuyên vào nhau, chiếu sáng cho tổng bộ Hoa Viên Bốn Mùa.

Thế nhưng cho dù sử dụng lượng lớn đèn vu thuật có thuật quang minh, trong phạm vi tổng bộ rộng lớn này vẫn có không ít nơi tối tăm.

Ở bên cạnh một bồn hoa, từng bóng đen không ngừng từ trong bóng tối xông ra.

Những bóng đen này đều mặc áo choàng màu đen hoa văn máu. Mùi máu tanh trên người nồng nặc đến mức hầu như không thể xóa đi, trong đôi mắt không có một chút tình cảm nào thuộc về nhân loại, có chỉ là đơn thuần giết chóc và phát tiết dục vọng! ! !

“Thế nào? Tổng bộ quân đội phù thủy của hắc vu sư không thể kém bạch phù thủy chứ?”

Lôi Lâm cùng Hi Sơn đứng ở một bên, lần này đương nhiên là hai người bọn họ lợi dụng quyền hạn để điều phù thủy tuần tra đi. Đồng thời tự mình mở ra trận linh phòng ngự, tới nơi này tiếp người.

Lúc này Hi Sơn cười hỏi Lôi Lâm.

“Đúng là không kém! Thậm chí càng vượt qua rất nhiều. . .” Lôi Lâm hít một hơi thật sâu.

Hắc vu sư bởi vì hoàn cảnh sinh tồn khắc ngiệt, bởi vậy có rất cao yêu cầu về phương diện sức chiến đấu, trên căn bản, có thể sống đến hiện tại, đều có một thân bản lĩnh và tuyệt chiêu.

Bạch phù thủy đào tạo ra quân đoàn tuy rằng đã trải qua huấn luyện có thể nói là gian khổ và máu tanh, nhưng nhiều nhất chỉ hơn được quân đoàn hắc vu sư ở phương diện đoàn kết hợp tác, nhưng ở phương diện sức chiến đấu thì khẳng định là không bằng được.

“Lần trước tập kích đã qua hai ngày. Nhiều nhất chỉ còn có ba ngày! Đoàn người điều tra từ tổng bộ sẽ đến! Đến lúc đó sẽ rất phiền phức. . .”

Trên mặt Hi Sơn lộ ra vẻ bất mãn: ” Ngõa Đức thì sao? Còn không giải quyết được à?”

“Hắn ẩn nấp rất khá! Ta phái nhân thủ ra đều không phát hiện được hắn!” Lôi Lâm vẫy vẫy tay, biểu hiện ra một vẻ bất đắc dĩ.

“Dù sao khẳng định là hắn trốn không thoát bí cảnh, tin tức cũng không tiết lộ ra được. Đợi hai ngày sau, dù hắn hội hợp cùng đoàn người điều tra cũng không đáng lo!”

“Chỉ hy vọng như thế!” Hi Sơn lạnh lùng nhìn vào Lôi Lâm rất lâu, mới rít ra vài chữ.

Hắn đương nhiên là suy đoán Lôi Lâm chỉ làm bộ thôi, cố ý thả Ngõa Đức một đường sống, nhưng cũng đúng như Lôi Lâm nói, chỉ cần Ngõa Đức không thể truyền tin tức đi thì cũng chỉ là việc nhỏ trước lợi ích toàn thể. Bởi vì có khế ước từ thẩm phán chi nhãn ràng buộc, Hi Sơn tin tưởng Lôi Lâm không đến mức phản bội lợi ích của bọn họ.

Dù sao, hiện tại nếu như sự tình bại lộ, Lôi Lâm cũng hoàn toàn không có cơ hội một lần nữa trở lại Hoa Viên Bốn Mùa có, chỉ có thể bị đối phương truy sát!

“Hiện tại đã điều động nhân thủ, có phải là quá bảo hiểm không, lỡ may bị phát hiện thì sao?”

Lôi Lâm nhìn Hi Sơn đi theo đám hắc vu sư, có chút lo âu hỏi.

Bạch phù thủy ở tổng bộ cũng không phải người ngu, đặc biệt còn có người của quân đoàn Chớp Giật ở đây, việc hắn và Hi Sơn mờ ám làm vốn đã rất đáng giá nghi, nếu như lại bị phát hiện có lui tới cùng hắc vu sư, e là sẽ lập tức bị để ý đến.

“Không có cách nào! Thời gian của chúng ta rất khẩn cấp! Nhiều nhất là ba ngày, ít nhất hai ngày sau, nhất định phải chuyển đủ nhân thủ vào, đồng thời dời đi quyền hạn khống chế pháp trận phòng ngự!”

Vẻ mặt Hi Sơn vô cùng lạnh lùng: “Ta có thể tạm thời sắp xếp bọn hắn đến mấy phòng thí nghiệm cùng trong kho hàng đã bỏ đi, dù sao cũng chỉ đợi một hai ngày, ngay cả thức ăn và nước uống cũng không cần chuẩn bị quá nhiều.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right