Chương 461: Chuẩn bị (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,398 lượt đọc

Chương 461: Chuẩn bị (2)

. .”

“Các người đi tới nhà kho ở khu Tây rồi ẩn núp! Tuần tra và trạm gác trên đường đi ta đã cố gắng giảm thiếu, đây là thuật thức địa đồ bọn hắn thay quân cùng báo động trước!”

Hi Sơn phân phó một hắc vu sư phía sau, rồi đưa một tấm giấy bằng da dê cho đối phương.

Hắc vu sư cầm đầu lẳng lặng nhận lấy, rồi lập tức vung áo bào, cả người đều hóa thành một làn khói đen, cùng đám hắc vu sư phía sau rời khỏi nơi này.

Toàn bộ quá trình vẫn lặng yên không một tiếng động, cho thấy những hắc vu sư này đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Lôi Lâm hiểu rõ trong thời gian mấy ngày này, hắn và Hi Sơn lợi dụng quyền hạn của chính mình đã đưa vào tổng bộ Hoa Viên Bốn Mùa ở nơi này mấy nhóm hắc vu sư mai phục.

Bởi vì sau vụ tập kích khiến nhân sự hỗn loạn, lại có hắn cùng Hi Sơn là gián điệp hỗ trợ yểm hộ, đến bây giờ vẫn không bị bất kỳ một vị phù thủy nào phát hiện.

Chờ đến lúc quyền hạn về pháp trận phòng ngự bị dời đi, những hắc vu sư này phối hợp với người bên ngoài để nội ứng ngoài hợp, cho dù tất cả phù thủy chính thức của Hoa Viên Bốn Mùa tụ tập ở bí cảnh sông Hằng này, và cả quân đoàn Chớp Giật nữa cũng không thể ngăn cản được!

Lôi Lâm thở dài, nhắm hai mắt lại, hắn đã có thể tưởng tượng ra vẻ mặt không hiểu rõ cùng nghi hoặc của những phù thủy này khi tử vong.

“Ngày mai cậu và ta cùng đi giải phong thể ý thức chủ bí cảnh! Từ khi tập kích qua đi, lúc trước Lôi Tư Mạn lại phong ấn thêm một tầng, nếu như quyền hạn không đủ, trong nháy mắt sẽ bị trận linh phản kích!”

Sắc mặt Hi Sơn trở nên nghiêm túc.

Trong trận chiến dịch tranh cướp cánh cửa bí cảnh này, điểm quan trọng nhất chính là phải bắt được thể ý thức chủ của cánh cửa vào bí cảnh, chỉ khi khống chế được thể ý thức trong lòng bàn tay thì bọn hắn mới có thể khống chế cửa lớn kim loại thực thể bên ngoài, hạn chế bạch phù thủy bên ngoài tiến vào.

Có thể nói, then chốt tranh cướp bí cảnh chính là ở thể ý thức chủ.

Sau khi Lôi Tư Mạn gia cố phong ấn trận pháp, chỉ dựa vào quyền hạn của riêng Lôi Lâm và Hi Sơn thì không đủ để mở ra trận pháp phong ấn để lấy ra thể ý thức, chỉ khi hai người bọn họ liên thủ mới có đủ quyền hạn làm chuyện này.

Đây cũng là lý do tại sao Hi Sơn vẫn nhẫn nại đối với Lôi Lâm.

“Yên tâm! Chuyện này đã viết rõ rang trên điều ước, ta cũng không thể chơi xấu. . .”

Lôi Lâm quay đầu nhìn về phía Hi Sơn.

“Còn vật mà ta yêu cầu trước đó! Các người chuẩn bị thế nào rồi?”

Lúc trước khi Lôi Lâm ký kết khế ước thẩm phán chi nhãn với hắc vu sư cấp hai kia, cũng không phải không kiếm được chỗ tốt gì.

Chí ít, hắn yêu cầu có lượng lớn tài nguyên chỉ có ở Hắc Vu vực, tri thức ngành học cao đẳng, tư liệu nghiên cứu, thậm chí còn có một lời hứa có thể tiến vào Hắc Dạ Đăng Tháp!

Hắc Dạ Đăng Tháp!

Đây cũng là Thánh địa của hắc vu sư, có hắc vu sư đạt đến cấp ba tọa trấn, uy danh lan xa, nguyên thủ lúc trước, thậm chí dựa vào sức một người, chỉ cần một chiêu đã đánh tan đám phù thủy cấp hai liên thủ như viện trưởng Tư Lai của học viện Hắc Cốt Lâm!

Yêu cầu này của Lôi Lâm thậm chí khiến hắc vu sư cấp hai cảm thấy có chút khó giải quyết.

Tuy rằng ông ta cũng là đại biểu cho liên minh hắc vu sư, nhưng muốn đẩy một người vào Hắc Dạ Đăng Tháp, cũng cần tiêu hao không ít tài nguyên và ân tình.

Đến ở tài liệu và tri thức ngành học lại càng phải xuất huyết thêm một lần.

Nhưng lúc đó Lôi Lâm một mực chắc chắn nhất định phải như vậy, hắc vu sư cũng chỉ có thể bất đắc dĩ viết điều này vào khế ước.

Hiện tại vừa nhắc tới điều này, sắc mặt Hi Sơn lập tức đen đi, lồng ngực bắt đầu kịch liệt phập phồng, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu nặng nề.

“Cậu yên tâm! Mấy loại tài nguyên như mỏ máu đen, hoa nhân cốt kia, ta đã cho người đưa đến phòng cậu , còn lời hứa tiến vào Hắc Dạ Đăng Tháp kia, đợi sau khi chúng ta ở nơi này thành công, cậu sẽ nhận được nó. . .”

“Rất tốt!” Lôi Lâm gật đầu, thân thể lập tức biến mất trong bóng tối.

“Đùng!” Ở phía sau hắn, lập tức truyền đến tiếng vật thể vỡ nát.

. . .

Hai ngày sau, cũng chính là trước một ngày đoàn điều tra đến.

Hiện tại là buổi trưa, mặt trời thiêu đốt hừng hực chiếu trên đất, sóng nhiệt mơ hồ dâng lên.

Tổng bộ Hoa Viên Bốn Mùa ở bí cảnh sông Hằng lúc này đã khôi phục sức sống như trước kia, rất nhiều bạch phù thủy ra ra vào vào trong đại sảnh giao dịch điểm công huân, hoàn thành các loại nhiệm vụ.

Mà phù thủy cùng học đồ trung lập bên ngoài không ngừng đi ra ngoài thu thập tất cả tài nguyên, lại tới chợ do Hoa Viên Bốn Mùa thiết lập để bán thành tiền, thu được đủ ma thạch để mua thuốc và tư liệu ngành học cao đẳng có ích đối với mình.

Tất cả nhìn có vẻ ngay ngắn có thứ tự như vậy.

Dưới sự quản lý của Hi Sơn và Lôi Lâm, tổng bộ đã khôi phục sự phồn vinh và ổn định như dĩ vãng. Đương nhiên, đây chỉ là biểu hiện mặt ngoài.

Trong bóng tối, ít nhất đã có hơn năm mươi hắc vu sư trà trộn vào, đồng thời mấy chỗ pháp trận phòng ngự quan trọng cũng rơi xuống trên tay hắc vu sư.

Các bạch phù thủy đang bận bịu tuyệt đối không biết trong lúc bất tri bất giác, cả tổng bộ ở tòa bí cảnh này đã đổi chủ.

“Thế nào? Nhìn tổng bộ một tay mình trùng kiến lại sắp bị hủy bởi chiến hỏa, có cảm giác gì?”

Từ sau lưng Lôi Lâm truyền tới một âm thanh.

Lôi Lâm không cảm xúc quay đầu lại, nói với Hi Sơn: “Chả có cảm giác gì cả!”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right