Chương 466: Báo tin (1)
Khế ước dưới thẩm phán chi nhãn cũng không phải khó giải, chí ít, lần trước Thiên Diệp Thủ giao cho Lôi Lâm dung dịch lông chim ô uế điểu là có thể phá hoại hiệu lực một phương.
Càng khiến Lôi Lâm bất an chính là loại dung dịch này còn xuất từ tay vị phù thủy cấp hai Khoa Bản trước mặt này!
Tuy rằng ở Nam Hải bờ không thể tìm được phần lông chim ô uế điểu thứ hai, nhưng đối với đám phù thủy thì bọn hắn có rất nhiều biện pháp để có hiệu quả tương tự.
Dù sao, phía sau Thiên Diệp Thủ là toàn bộ liên minh hắc vu sư! Ít nhất cũng có hắc vu sư cấp ba mạnh mẽ tọa trấn!
Nếu như Lôi Lâm còn tin tưởng khế ước này thì hắn chính là kẻ ngu!
Hi Sơn trước mắt chính là một ví dụ rất tốt! Hắn là phù thủy của Hoa Viên Bốn Mùa, rất được tín nhiệm, lực lượng khế ước trên người khẳng định càng nghiêm khắc, nhưng hắn ta vẫn không chút do dự mà phản Hoa Viên Bốn Mùa như vậy, tuyệt đối là lợi dụng biện pháp gì đó để thoát khỏi ảnh hưởng từ khế ước.
Bởi vậy, tuy rằng lúc trước trong khế ước có ký kết điều khoản không thể công kích lẫn nhau, Lôi Lâm vẫn không để ý.
Quả nhiên, sau khi tên hắc vu sư cấp hai này chiếm được thứ ông ta mong muốn thì đã lập tức hung hăng ra tay, không hề để ý tới khế ước, hiển nhiên là đã đơn phương giải trừ hiệu quả khế ước.
Cũng may Lôi Lâm từ đầu đã không hề tin tưởng vị phù thủy cấp hai này, thực lực của hắn sau khi hoàn thành cải tạo tim lại tăng lên cực lớn, mới có thể đỡ được chiêu tấn công kia.
“Mày. . . Sao mày có thể đỡ được? Sao mày có thể thoát khỏi khế ước ảnh hưởng?”
Sự khiếp sợ của Khoa Bản đối với thực lực của Lôi Lâm tạm bỏ qua, trái lại ông ta hỏi vấn đề này trước.
Khế ước dưới thẩm phán chi nhãn không phải là hàng hóa gì trên đại lục. Không thì sẽ không phổ biến ở Nam Hải bờ, ngoại trừ này tử địch là ô uế điểu, có rất ít biện pháp có thể giải trừ loại khế ước ràng buộc này.
Ngay cả chính ông ta cũng phải thông qua vị đại lão phù thủy cấp ba sau lưng liên minh hắc vu sư chỉ điểm cùng trợ giúp, lại trả một cái giá cực lớn mới có thể xóa bỏ ảnh hưởng từ khế ước thẩm phán chi nhãn, đơn phương giải trừ khế ước.
Gọi là đơn phương giải trừ khế ước chính là hiệu quả của thẩm phán chi nhãn đối với ông ta đã biến mất nhưng vẫn tồn tại trên người Lôi Lâm.
Nói cụ thể chính là ông ta có thể ra tay công kích Lôi Lâm. Nhưng Lôi Lâm không thể hoàn thủ, một khi hoàn thủ thì hắn sẽ lập tức bị thẩm phán chi nhãn trừng phạt!
Cũng vì điểm ấy, ông ta mới có thể không chút sợ hãi ra tay muốn tiêu diệt nhân tố không ổn định là Lôi Lâm trước!
Nhưng hiện tại, hiệu quả cường đại của thẩm phán chi nhãn lại không hề tác dụng lên người Lôi Lâm. Chuyện này sao ông ta có thể không kinh sợ được?
“Lẽ nào Lôi Lâm cũng tu tập một loại phép thuật nào đó tương tự ‘Tam Linh Nhất Thể’?” Khoa Bản phát hiện chính mình đã không nhìn thấu phù thủy trẻ tuổi trước mặtnày.
Con trai Hi Sơn của ông ta chính là lợi dụng hiệu quả đặc biệt của tam linh nhất thể, dù Hi Sơn làm trái minh ước với Hoa Viên Bốn Mùa, đã chết đi một lần, sau khi để hiệu lực của thẩm phán chi nhãn hoàn toàn phát tác, mới một lần nữa phục sinh để trốn tránh uy lực của khế ước này.
Khoa Bản cũng không thấy phía sau Lôi Lâm có phù thủy cấp ba giúp đỡ, chỉ có thể là tu luyện loại thượng cổ bí thuật này!
“Điếc không sợ súng!”
Khoa Bản lạnh lùng nhìn quét một vòng, không khỏi hừ lạnh một tiếng. Bởi vì uy lực chiến đấu trước đó quá lớn. Khiến hiện tại bọn chúng hoàn toàn bại lộ trước mặt bạch phù thủy, đã có bạch phù thủy muốn tới kiểm tra tình huống.
Mà chung quanh đã biến thành một vùng đất hoang, chỉ có vị trí phong ấn ý thức chủ trước đó còn có một màng ánh sáng năng lượng đen kịt bảo vệ.
Mấy phù thủy mặc trang phục của quân đoàn Chớp Giật đã bắt đầu chạy tới nơi này, phù thủy cầm đầu Lôi Lâm thấy rất quen mắt, đó là phó Quân đoàn trưởng mà Lôi Tư Mạn lưu lại, cũng là một nhân vật mạnh mẽ cấp một đỉnh cao!
“Quân đoàn Chớp Giật? Đúng là một đám chướng mắt!”
Khoa Bản gầm nhẹ, giống như có thù oán gì với quân đoàn Chớp Giật này, chỉ thấy hai tay ông ta đẩy về trước một cái:
“Khô héo thở dài!”
Một luồng khí màu xám bạc xuất hiện trên hai tay ông ta, giống lốc xoáy cuốn về phía quân đoàn Chớp Giật.
Trong luồng khí màu xám bạc này dường như có hiệu quả ăn mòn cực kỳ mãnh liệt. Trên đất lập tức xuất hiện vài dấu vết rất sâu, hầu như trong nháy mắt đã đi tới trước mặt những phù thủy này.
Xì xì!
Từng luồng khói bắn thẳng tới một phù thủy của quân đoàn Chớp Giật, trên mặt hắn lập tức xuất hiện vẻ quỷ dị, cả người đột nhiên bắt đầu trực tiếp khô quắt lại.
Hầu như chỉ trong nháy mắt, vị phù thủy mạnh mẽ kia đã biến thành một thây khô ngã trên mặt đất.
“Hê hê!” Khoa Bản há miệng cười làm người nghe sởn cả tóc gáy, cơn lốc màu xám bạc bị ông ta khống chế đầu tiên là hành hạ từng phù thủy của quân đoàn Chớp Giật đến chết, cuối cùng mới bay tới vị phó Quân đoàn trưởng đang tuyệt vọng kia.
“Phù thủy cấp hai, tử vong Khoa Bản! ! ! ! Cơn giận chớp giật! ! !”
Vị phó Quân đoàn trưởng của Quân đoàn Chớp Giật này rõ ràng nhận ra thân phận của Khoa Bản, hắn lớn tiếng gầm lên, giơ nắm đấm thép lên đánh tới cơn bão giữa không trung kia!
Theo quyền của hắn, hai tia chớp hình cầu lớn màu xanh lam trong chớp mắt đã xuất hiện.
Nắm đấm chớp giật lớn mang theo lôi hỏa và phẫn nộ vô tận, gào thét đánh về phía lốc xoáy màu xám bạc giữa không trung.