Chương 510: Truy kích (2)
. .”
Ông ta lầm bầm nói nhỏ, lập tức móc ra một cái cái tẩu bên ngoài nạm trang sức màu vàng, bắt đầu phun ra nuốt vào, từ đầu cái tẩu bay ra một vòng lại một vòng khói trắng.
Nhưng ngay khi ông ta đang nhớ lại quá khứ, mặt đất lại nhẹ nhàng chấn động.
“Ồ? Đây là?” Lão phù thủy lập tức dập tắt tẩu thuốc, loại tình huống bất thường này lập tức thu hút sự chú ý của ông ta.
Ngay vài giây sau, chấn động càng lúc càng lớn, cuối cùng thậm chí ngay cả khu vực rộng lớn ở đây cũng bắt đầu mức rung động.
Từ phía chân trời xa xôi đột nhiên xuất hiện một đoàn sinh vật kỳ dị, cự lang có hai đầu, còn có con nai có tứ chi cao lớn, các loại sinh vật năng lượng cao, sinh vật phổ thông, động vật ăn thịt, động vật ăn cỏ tụ lại cùng nhau, tạo thành thuỷ triều động vật chạy nạn.
Mà ở phía trước thuỷ triều, lão phù thủy thậm chí phát hiện mấy con cự thú có thể mơ hồ uy hiếp được ông ta!
“Tập hợp! Tập trung lại đây!” Lão phù thủy lớn tiếng kêu gọi, bởi quá mức căng thẳng mà ông ta có vẻ hơi khàn giọng.
“Thấy quỷ! Đây là chuyện gì đây?”
Học đồ quý tộc tên Lợi Duy kia ngẩng đầu lên, có chút kinh ngạc mà nhìn tình cảnh này, lập tức, hắn bị một đám bọ cánh cứng răng cưa từ trong bụi huyết văn thảo bay ra nhấn chìm, thiếu nữ đứng cùng hắn kia cũng không thể may mắn thoát khỏi, tiếng gặm nhấm huyết nhục không ngừng truyền ra.
Đám bọ cánh cứng giống bụi từ huyết văn thảo không ngừng bay lên, tụ thành một đám mây đen, cũng gia nhập vào thú triều.
“Chuyện gì thế này? Mùa này sao lại có động vật chạy nạn? Lẽ nào là có sinh vật nguy hiểm đang xua đuổi bọn chúng?”
Lão phù thủy tự lẩm bẩm, ngay cả A Nặc chật vật chạy đến bên chân ông ta cũng không kịp liếc mắt nhìn.
Phì!
Một bóng người dùng tốc độ cực nhanh cắt ra bầu trời, hai tia sóng khí trong hư không mang theo sóng gợn thật dài.
“Mày chạy không thoát đâu! ! !”
Một tiếng quát lớn từ bóng đen phía sau truyền đến, mà theo âm thanh, một vầng sáng lớn màu trắng trong nháy mắt đã chặn trước bóng đen kia, biến thành một tấm khiên lớn.
“Tiếp xúc nóng rực!” Bóng đen vung tay lên, hai tia sáng màu đỏ bắn ra, bắn lên tấm khiên khiến nó vị thủng hai lỗ lớn, nhưng có ánh sáng màu trắng không ngừng lấp loé, tấm khiên lại rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu.
Bị tấm khiên ngăn cả, bóng đen ngừng lại, thân ảnh một phù thủy trẻ tuổi lộ ra, mái tóc màu đen, khuôn mặt anh tuấn mà tà dị.
Mà ở phía sau hắn, một vệt tia sáng màu trắng mang theo áp lực khổng lồ kia bắn mạnh tới.
Vù! Một kết giới năng lượng vô hình dùng tia sáng kia làm trung tâm lan ra bốn phía, một ảo cảnh tràn ngập quang minh và đẹp đẽ đột nhiên xuất hiện ở vùng đất này.
“Đây là. . . Lĩnh vực của phù thủy cao đẳng! ! ! Là phù thủy cấp ba! ! !”
Lão phù thủy há hốc miệng, con ngươi cũng đã sắp trợn trừng rơi ra: “Rối cuộc vị đại nhân này đang truy đuổi người nào? Lẽ nào cũng là đại nhân cấp ba!”
Tia sáng tản đi, thân ảnh một phù thủy có mái tóc màu vàng óng lộ ra.
“Kịch độc Lôi Lâm! Mày lại dám sát hại huyết mạch của tao! Tuy rằng Ước Kiều Nạp cũng là tên rác rưởi! Nhưng vinh dự của gia tộc chúng ta không cho phép mày sỉ nhục!”
Trên người ông ta bốc lên vô số tia sáng, tạo thành lượng lớn trường thương.
“Thánh đường chi thương! ! !” Trường thương dày đặc giống hạt mưa đâm tới Lôi Lâm.
“Gan kịch độc!” Lôi Lâm mở hai tay ra, một sóng gợn lớn ăn mòn lan tràn về phía đám trường thương, xì xì! Khói trắng không ngừng bốc lên, từ trường thương do thánh quang ngưng tụ kia truyền ra tiếng ăn mòn, mà thân thương cũng biến thành loang loang lổ lổ.
Trường thương to lớn tuy rằng đã yếu bớt không ít thế nhưng vẫn đâm tới tới Lôi Lâm.
“Khoa Mạc Âm chi lân!” Ngoài thân thể Lôi Lâm hiện lên một lớp vảy màu đen bên ngoài có phù văn không trọn vẹn, trên vảy màu đen lóe ra vầng sáng, ở trước mặt hắn tạo thành một mặt tấm khiên phòng ngự lớn.
Răng rắc! Răng rắc!
Trường thương đâm thủng phá tấm khiên phù văn màu đen, sau đó cùng đâm tới trên thân Lôi Lâm, bắn ra từng đốm lửa!
Trên mặt Lôi Lâm hiện ra ửng hồng không bình thường, cả người bay ngược về đằng sau, trong lúc bay ngược này, hắn đột nhiên vẫy tay.
“Tiềm ảnh Hỏa Cầu!”
Lượng lớn ngọn lửa màu đen bao vây tấm khiên quang minh phía trước, hùng hùng bốc cháy lên.
Tấm khiên quang minh vốn đã có vẻ hơi mỏng manh sau khi bị tia sáng từ tiếp xúc nóng rực công kích, hiện tại lại bị tiềm ảnh hỏa cầu công kích, tia sáng màu trắng không ngừng lấp loé, cuối cùng hoàn toàn nổ tung, biến thành từng điểm sáng màu trắng, bị ngọn lửa màu đen quấn quanh, đốt cháy hầu như không còn.
“Quang minh chi vực!” Phù thủy có mái tóc màu vàng óng cấp ba kia đột nhiên mở ra hai tay, làm ra một động tác ôm ấp.
Oành! Quang minh kết giới không ngừng tăng vọt, bao vây Lôi Lâm vào trong.
Một lực hút lớn từ trên người bạch phù thủy phát ra, thân thể Lôi Lâm bắt đầu không ngừng tới gần bạch phù thủy kia.
“Không hổ là phù thủy cấp ba! Tuy rằng quang minh lĩnh vực này chỉ là mô phỏng, nhưng cũng có thể mơ hồ khắc chế năng lực của mình!” Cảm thụ hạt năng lượng căn bản hệ quang minh trong không khí tăng lên cực lớn, mà hạt năng lượng căn bản hệ âm u lại giảm mạnh, sắc mặt Lôi Lâm càng thêm nghiêm nghị.
“Chết đi!”
Bạch phù thủy cấp ba bắn ra một chùm sáng màu trắng mang theo lực phá hoại khủng bố về phía Lôi Lâm.