Chương 1258: Ngươi Cứ Việc Đánh

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 872 lượt đọc

Chương 1258: Ngươi Cứ Việc Đánh

Từ Giang Nam đánh tới đây, có thể xưng liên chiến liên thắng, dù cho có chút ngáng chân nhưng cũng không tính là gì đối với Lý Hành Tai.

Một đường mở rộng binh lực, hiện nay dưới trướng Lý Hành Tai đã có sáu bảy mươi vạn đại quân, đối ngoại danh xưng trăm vạn.

Đánh nhiều trận chiến như vậy, Nhung tộc từng tàn phá đế quốc đã gần như bị quét sạch, hiện tại chỉ còn lại một nhóm cũng không tính là gì.

Trước mắt, thành Trường An đã là nơi chiếm cứ cuối cùng của Nhung tộc, chỉ cần công phá thành Trường An thì liền có thể tuyến cáo kéo màn che cho trận loạn thế này.

Lúc binh của Lý Hành Tai đến thành Trường An, ba mặt đông môn, bắc môn, nam môn đều bị Giang Nam quân vây quanh. Còn tây môn thì do Trình Đại Lôi phụ trách, tuy nhiên giống như trước đó đã nói xong: Trình Đại Lôi ngăn chặn trận cước còn chuyện công thành là do Lý Hành Tai tới.

Đây là danh vọng độc nhất thiên hạ, Lý Hành Tai không có khả năng nhường cho Trình Đại Lôi.

Mà lúc này, Hoa Mộc Lan đã từ Lăng Xuyên Thành trở lại bản doanh của Giang Nam Quân. Nàng có thật nhiều chuyện phải bẩm báo, sau khi trở về, liền đơn độc đến gặp mặt Lý Hành Tai.

Lần này mang theo nhiệm vụ đến Lăng Xuyên thành, Hoa Mộc Lan kể lại tất cả những chuyện không rõ về Trình Đại Lôi.

Khó tránh khỏi nói tới Trình Đại Lôi trầm mê tửu sắc, tinh thần uể oải suy sụp.

Sau khi nghe xong, Lý Hành Tai cười lạnh ba tiếng, hắn hiểu rõ Trình Đại Lôi, biết người này vô cùng giảo hoạt, lúc ngủ còn hận không thể mở to hai mắt.

Sở dĩ biểu hiện như thế, chỉ là diễn trò mà thôi, hắn muốn cố lộng huyền hư, lừa qua Hoa Mộc Lan, nhưng sao có thể lừa được Lý Hành Tai.

Hoa Mộc Lan không biết Lý Hành Tai vì cái gì bật cười, ngẩng đầu, chỉ nghe Lý Hành Tai hỏi:

“Sau đó thì sao?”

“Về sau lúc thuộc hạ rời đi, gặp phải Nhung tộc, người dẫn quân chính là Lữ Phụng Tiên. May mắn Cáp Mô trại xuất hiện kịp thời, bằng không thuộc hạ đã chết ở trong tay Nhung Tộc. Trình Đại Lôi cùng Lữ Phụng Tiên giao thủ mấy hiệp, hắn quả nhiên là có võ nghệ cao cường, không bị Lữ Phụng Tiên đánh bại, chính xác làm cho người lau mắt mà nhìn.”

“Hắn cùng Lữ Phụng Tiên giao thủ?” Lý Hành Tai cả kinh.

Hoa Mộc Lan gật gật đầu.

“Ngay cả hắn cũng không thể đánh bại Lữ Phụng Tiên.”

Ngữ khí của Lý Hành Tai có chút giật mình, bây giờ Hoa Mộc Lan mới rõ ràng. Lý Hành Tai giật mình không phải vì Lữ Phụng Tiên không đánh bại Trình Đại Lôi mà hoàn toàn ngược lại, hắn giật mình vì Trình Đại Lôi vậy mà không thể đánh bại Lữ Phụng Tiên.

Bản sự của Trình Đại Lôi thật sự mạnh đến mức này sao!

Cho đến bây giờ, Hoa Mộc Lan cũng biết chính mình có chút ngộ phán đối với Trình Đại Lôi. Nhưng không nghĩ tới, trong mặt người khác, sự cường đại của Trình Đại Lôi đã được công nhận, dù người này là Lý Hành Tai.

Đến lúc này, Hoa Mộc Lan đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nói: “Bệ hạ, Trình Đại Lôi gọi thẳng tên bệ hạ, ngôn ngữ cực kỳ vô lễ, sợ là có ý đồ không tốt.”

“Ồ, như vậy sao.” Lý Hành Tai cảm thấy có chút đau đầu, hắn gõ gõ đầu, nói: “Nói như thế, trẫm còn phải cho hắn một phong thư, dặn dò hắn thật tốt.”

Sau một phen trò chuyện, Lý Hành Tai đã có những phán đoán nhất định đối với thái độ của Trình Đại Lôi. Đây cũng không phải là việc cấp bách, việc cấp bách vẫn là làm cách gì để đánh thành Trường An.

Chỉ cần công phá thành Trường An, mình liền trở thành Vương của thiên hạ, đây là điều không thể tranh cãi. Đến lúc đó, cho dù Trình Đại Lôi muốn tranh, cũng không có năng lực đi tranh.

Mà Lý Hành Tai dặn dò Trình Đại Lôi án binh bất động, Trình Đại Lôi cũng vui vẻ xuất công không xuất lực. Tất nhiên Lý Hành Tai muốn đánh, liền để hắn đi đánh. Theo phán đoán của Trình Đại Lôi, thành Trường An không dễ đánh nhứ vậy, Lý Hành Tai tuyệt đối không nên phạm sai lầm khinh địch.

Trình Đại Lôi cả ngày cùng Điêu Thuyền và ca nữ uống rượu làm vui, vô cùng tiêu dao tự tại.

Lúc này một phong thư lại đi đến trước mặt Trình Đại Lôi, trong thư thông báo thời gian tấn công của Giang Nam Quân, mặt khác còn nói mấy chuyện.

Hứa Trình Đại Lôi thấy mặt vua không quỳ, trên điện, Lý Hành Tai nguyện cùng Trình Đại Lôi xưng huynh gọi đệ.

Nói gần nói xa chính là: Chỉ cần Trình Đại Lôi không tranh vị trí kia, những chuyện khác đều rất dễ thương lượng.

Ít nhất bây giờ Lý Hành Tai bày tư thái thấp, không có yêu cầu quá phận. Ai biết sau này hắn có thể trở mặt hay không.

Trình Đại Lôi cũng viết một phong thư hồi đáp, nói Lý Hành Tai cứ việc công thành, Trình Đại Lôi phụ trách áp trận.

Lời ngầm cũng rất rõ ràng: Ngươi cứ việc đi đánh, chờ ngươi không giải quyết được thì để ta tới.

Lý Hành Tai tự nhiên đọc hiểu ý tứ trong thư của Trình Đại Lôi, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh: Trình Đại Lôi thật là cuồng vọng a, làm sao ngươi biết ta không giải quyết được thành Trường An.

Cứ đợi đó, ta sẽ đánh tan thành Trường An cho ngươi xem.

Nắm chặt bố trí, khai chiến trước thời hạn.

Trước khib khai chiến, còn có rất nhiều chuyện rườm rà cần phải xử lý. Tế thiên tế địa, tế bái liệt tổ liệt tông, sau đó gửi chiến thư cho bên phía Nhung tộc.

“Chỉ nghe trong thiên hạ, từ trước đến nay đế quốc vi tôn, không thấy man di làm chủ. Các ngươi thức thời, liền nhanh chóng đầu hàng, tránh lãng phí sức lực.”

Biết rõ không có hiệu quả gì, nhưng vẫn cần làm như vậy. Trải qua một hồi nghi thức rườm rà, Lý Hành Tai liền bắt đầu khai chiến với Nhung tộc.

Đợi đến một ngày kia, ngay cả Trình Đại Lôi cũng đi ra khỏi Lăng Xuyên thành, hắn ngáp một cái, muốn nhìn xem Lý Hành Tai đánh như thế nào với Nhung tộc.

Hoàn tất tập kết tam quân, giữ vững cửa thành tứ phía, chiến trường chính nằm ở cửa nam.

Khi Lý Hành Tai chuẩn bị bày ra thời điểm tiến công, cửa thành bỗng nhiên mở rộng, đại đội Nhung Binh từ trong thành bừng lên.

Nhung Tộc không có ý định thủ thành, mà là đánh một trận giáp lá cà với Lý Hành Tai.

Nhung Tộc giỏi về tấn công, không giỏi phòng thủ, đó là sở trường của họ. Căn cứ thành trì mà phòng thủ, có thể giảm thương vong đến mức tối thiểu.

Nhưng đây là đối với quân đế quốc, còn đối với Nhung Tộc thì bọn hắn không quan tâm nhiều như vậy.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right