Chương 1289: Tự Tìm Đường Chết
Tiền Thạch Minh gật đầu thật mạnh, trong mắt tràn ngập sát ý, ánh mắt phụ tử hai người giống nhau, đồng dạng quyết tâm, tối nay đã chuẩn bị muốn giết người phóng hỏa.
Chính lúc này, bỗng nhiên mái ngói trên đỉnh đầu có động tĩnh, Tiền Vi Mệnh ngẩng đầu theo bản năng, Tiền Vi Hùng phản ứng càng mau hơn, duỗi tay lấy binh khí.
Khí hậu Giang Nam với Bắc Địa khác nhau, kết cấu phòng ốc cũng khác nhau, ngói trên nóc mỏng hơn một tầng.
Giờ phút này hai mảnh ngói bị di chuyển, hai mũi tiễn từ nóc nhà bắn vào trong phòng, không nghiêng không lệch, vừa lúc đánh trúng yết hầu cha con Tiền Vi Hùng.
Cha con hai người thình thịch một tiếng ngã xuống đất, chưa kịp phát ra bất cứ âm thanh gì, sát ý đáy mắt đã ảm đạm.
Người giàu thường tiếc mạng, nói như thế nào Trình Đại Lôi hiện giờ cũng là người có thân phận, dám một mình rời kinh, sao lại không có nhân thủ âm thầm bảo hộ.
Đây là nhân mã đội Hỉ Tự, Trình Đại Lôi âm thầm dạy dỗ nhân tài lang bạt. Lý Hành Tai tiếp nhận lượng lớn người trong giang hồ lập thành Ngư Long Vệ, nhưng Trình Đại Lôi cũng không nhàn rỗi, thật lâu trước đây hắn đã làm xong chuyện này, dù sao Trình Đại Lôi cũng có danh vọng trên giang hồ.
Một đường rời kinh, Trình Đại Lôi ở ngoài sáng, Ngư Long Vệ ở trong tối, đội Hỉ Tự lại ở nơi càng tối.
Cho nên phụ tử Tiền Vi Hùng không động sát tâm thì thôi, một khi động sát tâm, đó là tự tìm đường chết.
Sau khi giết người, hai thành viên hỉ tự đội cầm nỏ ngắn trong tay, rời đi lặng yên không một tiếng động, không kinh động bất kì kẻ nào.
Thi thể phụ tử Tiền Vi Hùng ngã trên mặt đất, máu chảy đầy đất, không còn có cách nào phát ra dấu hiệu sự sống.
Tiền Vi Hùng không hổ là người do Lý Hành Tai phong làm quan tiên phong, có câu nói nói không sai: Có những thứ hắn không đụng được, chạm vào chính là một con đường chết.
Hiện tại quả nhiên chết sạch, xong hết mọi chuyện.
Lúc này Trình Đại Lôi mới lên giường tạm nghỉ. Tuy rằng tửu lượng hắn có hạn, nhưng cũng không đến mức tối nay say. Đây là địa bàn người khác, rồng mắc cạn thua giun đất, mặc dù Trình Đại Lôi có bản lĩnh rất lớn, nhưng ở địa bàn của người khác cũng phải thu mình.
Điêu Thuyền pha cho hắn một chén trà nóng, lại hầu hạ Trình Đại Lôi cởi ủng rửa chân, như thế, Trình Đại Lôi cũng coi như hoàn toàn tỉnh rượu.
Điêu Thuyền trái lại có chút chưa đủ vui, nói: “Chẳng lẽ chuyện này cứ bỏ qua như thế?”
“Không như vậy thì còn làm gì?” Trình Đại Lôi day mi tâm, hôm nay giày vò một phen khiến hắn cũng có chút mỏi mệt.
“Cha con Tiền gia một tay che trời thành Cửu Giang, ức hiếp bá tánh, chúng ta vừa đi, bọn họ sẽ tiếp tục làm xằng làm bậy ở nơi đây. Chẳng lẽ chúng ta cùng bọn họ uống một hồi rượu, thì việc lớn biến nhỏ, việc nhỏ biến không, không nên hung hăng trừng phạt bọn họ?”
“Ngươi thế mà lại có một tấm lòng chính nghĩa.” Trình Đại Lôi thở dài nói: “Đế quốc có mười ba châu một trăm lẻ tám thành, chúng ta chỉ nhìn thấy một thành Cửu Giang, các châu các thành khác sợ cũng không kém là bao. Lý Hành Tai vừa mới chiếm được giang sơn, có thể ngồi vững thiên hạ này hay không còn nói không chắc được. Loại chuyện này hắn muốn quản cũng chưa chắc quản được. Có suy nghĩ bất bình là tốt, nhưng thiên hạ quá nhiều chỗ bất công, không phải dựa vào một người hai người có thể giải quyết sạch sẽ.”
Điêu Thuyền suy nghĩ theo ý nói của Trình Đại Lôi, mơ hồ cảm thấy có chút đau đầu, thiên hạ đại thế, rút dây động rừng, loại chuyện phức tạp này thật sự không phải đầu óc của một nữ nhân có thể nghĩ kỹ được, đặc biệt là Điêu Thuyền.
Nàng suy tư nhìn Trình Đại Lôi, trong lòng lại không thể hiểu được, bề ngoài Trình Đại Lôi tục tằng, lại có tâm tư tinh tế như thế. Xem ra hắn có thể tạo nên được gia nghiệp cũng không do may mắn và ngẫu nhiên.
“Triều đại thay đổi, loại chuyện này càng ngày càng nhiều, bổn đương gia là một phàm phu, xuất thân cướp cạn.” Trình Đại Lôi duỗi tay ôm eo thon nhỏ của Điêu Thuyền, nói: “Chỉ biết sáng nay có rượu sáng nay say, quốc gia đại sự không liên quan đến ta.”
Điêu Thuyền kêu lên một tiếng, ngả vào ngực Trình Đại Lôi. Thiên hạ đại sự không liên quan đến Trình Đại Lôi, lại muốn dây dưa với một nữ nhân. Hai người nằm kề nhau, nhẹ nhàng cởi bỏ y phục, rất nhanh đã điên loan đảo phượng tại chỗ.
Bình minh ngày tiếp theo, sau khi mặt trời cao ba sào, Trình Đại Lôi mới tỉnh dậy. Có Điêu Thuyền hầu hạ hắn thay quần áo rửa mặt, chuẩn bị từ sớm, chờ Trình Đại Lôi chuẩn bị xong xuôi, khôi phục tinh thần, vừa đẩy cửa ra đã hết hồn.
Chỉ thấy quan văn võ tướng thành Cửu Giang quỳ gối trong viện, quỳ thành một hàng trước mặt hắn.
Tôn Ban Đầu dập đầu xuống đất, nói: “Trình Vương gia, xin ngài làm chủ cho thành Cửu Giang chúng ta?”
Trình Đại Lôi không hiểu ra sao, nói: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Buổi tối hôm qua, thành chủ và công tử đều bị giết ở trong phòng.”
“Hả!”
Trình Đại Lôi cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, đêm qua mở tiệc vui vẻ một hồi, chỉ là muốn khiến phụ tử Tiền gia lơ là. Đương nhiên, Trình Đại Lôi cũng không có khả năng hoàn toàn yên tâm, đêm qua đã bí mật phái Lưu Phát Tài theo dõi, cho nên đêm qua gió êm sóng lặng cũng khiến trong lòng Trình Đại Lôi cảm thấy kỳ quái.
Lại không nghĩ tới, hôm qua phụ tử Tiền gia đã bị giết.
Thật sự là một cái chết khiến người khác vui mừng.
Trình Đại Lôi khẽ thở dài, nói: “Chư vị tạm thời đừng nóng nảy, bổn vương gia phụng chỉ rời kinh, thay bệ hạ tuần tra thiên hạ, nếu đi vào Cửu Giang thành, tất thanh tẩy thành Cửu Giang.”
“Thỉnh Vương gia làm chủ cho thành Cửu Giang.” Mọi người đồng thời quỳ gối.
Trình Đại Lôi gật đầu, nói: “Hiện tại để ta xem di thể thành chủ trước đi.”
Di thể Tiền gia phụ tử đã được trùm kín, Trình Đại Lôi vừa nhìn đã biết là do người Cáp Mô trại làm.
Một chiêu mất mạng, vũ khí dùng lại là nỏ ngắn, ra tay sạch sẽ như thế, thần không biết quỷ không hay, chỉ có thể là đội Hỉ Tự Cáp Mô trại.
Trong lòng Trình Đại Lôi khẽ thở dài, dù sao cũng là thành chủ, sao có thể nói giết là giết được, ngay cả hắn mà cũng không báo lại.
May mắn là làm tốt, không lưu lại bất kì dấu vết gì.
Nhóm phụ nữ vây quanh quan tài khóc sướt mướt đều là goá phụ của phụ tử Tiền gia, nhìn thấy Trình Đại Lôi cuống quít quỳ xuống, cầu xin nói: “Trình Vương gia nhất định phải làm chủ cho chúng ta.”
Trình Đại Lôi dùng tay đỡ lên, nói: “Chư vị phu nhân yên tâm, chuyện này bổn vương sẽ xử lý, nhất định không để hung thủ ung dung ngoài vòng pháp luật.”