Chương 1301: Trở Lại Chốn Cũ

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 4,393 lượt đọc

Chương 1301: Trở Lại Chốn Cũ

Ngày hôm qua Vương Hòe không phải là không muốn động thủ đối với Trình Đại Lôi, chẳng qua là bởi vì mấy vị khác còn chưa đến đông đủ, hắn lo lắng không làm gì được Trình Đại Lôi. Cho nên mới cùng Trình Đại Lôi lá mặt lá trái, nếu ngày hôm nay Trình Đại Lôi rời đi cũng coi như thôi. Thật không nghĩ đến Trình Đại Lôi cũng thật giảo hoạt, hắn không những đi, mà còn mang theo Vương Hòe làm con tin.

Ba người kia sau khi nhận được tin tức, đã ra roi thúc ngựa đuổi theo. Nhất là Ngạ Tử quỷ Chu Cương, trong lòng rất lo lắng.

Hắn vừa đến thành Lạc Diệp, còn không tới kịp lấy hơi, đã hỏi: "Trình Đại Lôi ở nơi nào, Trình Đại Lôi ở nơi nào?"

Thủ hạ trong Thành Lạc Diệp của Vương Hòe kể lại chuyện đã xảy ra hôm nay, Chu Cương biết được sau hô to một tiếng: "Tại sao lại để cho hắn đi, đại ca cũng quá không cẩn thận."

Hoàng Mi quỷ Tôn Tín nói: "Nhị ca cùng Trình Đại Lôi có gặp qua?"

Chu Cương thở dài, nói: "Không lừa dối các vị huynh đệ, trước đây ta vào dãy Ưng Chuỷ làm lâm tặc, một nhà chín huynh đệ toàn bộ chết ở trong tay Trình Đại Lôi, chỉ có một mình ta trốn thoát. Vốn tưởng rằng đại thù kiếp này khó báo, thế nhưng không nghĩ tới hắn sẽ đến đây. Đáng tiếc, hết lần này tới lần khác lại để cho hắn đi."

Trình Đại Lôi trên đường đi Đông Hải, gặp được Lưu Phát Tài, đồng thời cũng gặp phải Hắc Hà Cửu Quỷ ở dãy Ưng Chuỷ, Chu Cương này chính là một trong số đó.

Cũng chẳng ai nghĩ tới, Chu Cương lại lưu lạc tới nơi đây, mà hai người còn có cơ hội gặp phải.

"Ta cùng với Trình Đại Lôi không phải thù một ngày hai mà, mối hận cao hơn núi này, không giết hắn ta thực sự không cam lòng. "

Tôn Tín và Lỗ Hưng đồng thời nói: "Nhị ca yên tâm, hắn không tới chỗ này còn may, hắn dám đến nơi đây, chính là tới chịu chết. Chúng ta lập tức kêu gọi huynh đệ, vừa là vì báo thù cho nhị ca, hai là cứu Vương đại ca trở về, mặc cho hắn có bao nhiêu bản lĩnh, lần này cũng khó mà trốn thoát."

Chu Cương đứng lên: "Được, chúng ta lập tức đuổi theo Trình Đại Lôi."

Thủ hạ của Chu Cương có hai, ba trăm người, cộng thêm thủ hạ của Tôn Tín và Lỗ Hưng, cùng với thủ hạ trong thành Lạc Diệp của Vương Hòe, gộp đủ một nghìn người.

Lập tức ra roi thúc ngựa, đuổi theo về phía núi Thanh Ngưu.

Trình Đại Lôi mang theo Vương Hòe, còn có một chiếc xe ngựa, tốc độ tự nhiên không nhanh. Mới vừa tiến vào núi Thanh Ngưu, đã thấy phía sau bụi bay ngút trời.

Nhân số có khoảng ngàn người, đằng đằng sát khí.

Trình Đại Lôi hít vào một ngụm khí lạnh, đập Vương Hòe nói: "Vương đương gia, ngươi không thành thật, ta cùng lắm mang ngươi đi ngắm phong cảnh, ngươi nghĩ như thế nào lại hại ta."

Hiện tại Vương Hòe cũng có suy nghĩ muốn đập đầu tự tử, hắn rất muốn chỉ tay vào mũi Trình Đại Lôi, hét lớn một tiếng: Ta chưa từng thấy qua người vô liêm sỉ như vậy.

Rõ ràng là trói mình làm con tin, lại thản nhiên nói mang mình đi ngắm phong cảnh.

Truy binh phía sau dường như mạnh mẽ lao tới, càng đuổi càng gần, chỉ lát nữa là sẽ đuổi tới trước mắt.

Vương Hòe hít sâu một hơi, nói: "Trình đương gia hiểu lầm, chuyện này nhất định có hiểu lầm gì đó. Ngài thả ta về, ta nhất định nói rõ với bọn hắn."

Lúc này hắn bị Trình Đại Lôi gù ở trên lưng Hắc Ngưu, tư thế vô cùng khó chịu. Thấy sau khi mình nói xong, Trình Đại Lôi mắt điếc tai ngơ, hình như vốn không có nghe.

Vương Hòe cắn răng, uy hiếp nói: "Trình đương gia, các huynh đệ của ta cũng khó bảo, nếu bọn họ đến, sợ nói không kịp."

Trình Đại Lôi cười ha ha một tiếng, nói: "Ngươi có biết đây là nơi nào?"

"Núi Thanh Ngưu, làm sao vậy?" Vương Hòe kỳ quái nói.

"Nếu biết nơi này là núi Thanh Ngưu, vấn đề này sẽ không nên có. Trước đây bản đương gia có thể lấy năm người đánh tan thành Hắc Thạch một nghìn tinh binh, nói gì hiện tại."

Dứt lời, Trình Đại Lôi đập Ngân Mâu nói một tiếng: "Làm cho bọn họ chậm lại."

Ngân Mâu gật đầu xem như là đã nghe, xách búa lớn của Trình Đại Lôi quay đầu xung phong liều chết. Tư thế nhanh như gió, rất nhanh đã chạm mặt nhân mã của Bắc Hải ngũ quỷ. Sức của Ngân Mâu vô cùng lớn, lại theo Trình Đại Lôi đánh qua trận đánh ác liệt, đám ô hợp thủ hạ của Bắc Hải Ngũ Quỷ hoàn toàn không có thể cùng nàng đánh một trận chiến hết sức.

Lúc này xung phong liều chết quay lại, không ai có thể ngăn được móng ngựa của nàng xông đến, chém giết một phen, chém đứt mấy cái đầu, lại quay đầu ngựa trở lại.

Nhân mã của Bắc Hải Ngũ Quỷ đã bị dọa cho vỡ mật, không thể không đi chậm lại, không dám đuổi nhanh giống như vừa rồi. Lúc bọn hắn nghĩ đến, hung hăng đuổi theo, có thể giết Trình Đại Lôi. Nhưng biểu hiện của Ngân Mâu lại chứng minh, suy nghĩ và sự thật còn có chênh lệch nhất định.

Vương Hòe giờ mới hiểu được sự tự tin của Trình Đại Lôi đến từ nơi nào, Trình Đại Lôi là kiểu kinh nghiệm phong phú, vào Nam ra Bắc trải qua vô số giết chóc. Nói như thế, mình lựa chọn đối nghịch với hắn thật sự không phải là một lựa chọn chính xác.

Lại nói, mình cũng không muốn đối nghịch với hắn đâu. Chỉ là Trình Đại Lôi muốn lấy mình làm con tin, huynh đệ mình phía sau chỉ có đuổi tới.

Ai, đều do các huynh đệ quá nghĩa khí.

Truy binh sau lưng bảo trì khoảng cách không gần không xa với Trình Đại Lôi, bọn họ không dám đánh tới, nhưng cũng không muốn cứ như vậy thả Trình Đại Lôi đi.

Trình Đại Lôi cũng không có lo lắng chạy trốn, hay là thoát khỏi truy binh sau lưng. Chỉ là không nhanh không chậm đi trên đường, giả vờ như không thấy truy binh sau lưng.

Trước đây Trình Đại Lôi chính là lập nghiệp ở núi Thanh Ngưu, sau lăn lộn một phen lại có thể rung chuyển gia nghiệp đế quốc. Bây giờ trở lại chốn cũ, trong lòng tự nhiên bùi ngùi xúc động rất nhiều.

Đi không lâu lắm, đã tiến vào bên trong núi Thanh Ngưu, đi tới phía dưới Cáp Mô lĩnh.

Trình Đại Lôi lựa chọn lên núi.

Cáp Mô trại ở núi Thanh Ngưu có hai di chỉ, một ở trên Cáp Mô lĩnh, hai chính là ở trong sơn cốc. Nhưng mà trong sơn cốc chôn mười vạn binh lính Nhung tộc, bây giờ sợ là oan hồn chưa tán, cho nên tuy nói là trở lại chốn cũ, Trình Đại Lôi cũng không có tâm tình gặp mặt với mười vạn vong hồn.

Trước đây vì chống lại Nhung Tộc, dời toàn bộ Cáp Mô trại vào trong sơn cốc, ngay cả phòng ở đều tháo dỡ sạch. Nhưng mà khác với trong tưởng tượng của Trình Đại Lôi, trên Cáp Mô lĩnh cũng không phải là một mảnh vắng vẻ.

Phòng ốc ngay ngắn, bên ngoài cũng có thiết kế phòng ngự.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right