Chương 413: Làm Ăn Với Nhung Tộc

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 716 lượt đọc

Chương 413: Làm Ăn Với Nhung Tộc

Trình Đại Lôi suy nghĩ một hồi, người khác không dám đi, nhưng chưa hẳn hắn đi không được, không có thương nghiệp, thì dựa vào cái gì để phồn vinh. Hắn nhìn Tây Môn Xuân Trường, tiểu tử này là một nhân tài nha, trên phương diện làm ăn, lời nói rất rõ ràng, muốn can đảm cũng có can đảm, mặc dù có chút háo sắc... Nhưng đối với một người nam nhân mà nói, háo sắc có thể tình là bệnh à.

Trình Đại Lôi hơi nghiêng thân thể, chăm chú hỏi: "Ngươi...có muốn làm sơn tặc không?”

Tây Môn Xuân Trường phù phù một tiếng quỳ xuống, rập đầu lạy như giã tỏi.

"Trình đương gia, ngài tha cho ta đi, ta trên có già dưới có trẻ, còn có hài nhi trong bụng mẹ, mong ngài giơ cao đánh khẽ, tha cho ta một mạng."

Trình Đại Lôi rời khỏi cửa hàng dược liệu, tiếp tục đi lên phía trước, quẹo vào một hậu viện của tửu lâu.

"Đại đương gia, Đại đương gia..." Đầu bếp chưởng quỹ đều vây quanh.

Chưởng quỹ của nơi này họ Vương, tên là Khâm Châu, bởi vì biết tính toán cẩn thận, nên được Trình Đại Lôi phái đến hỗ trợ tửu lâu.

"Được rồi, cứ làm việc của mình đi." Trình Đại Lôi phất phất tay: "Người đều đến rồi à?"

"Vừa mới đến không lâu, tất cả đều chờ ở bên trong." Vương Khâm Châu nói.

Trình Đại Lôi được dẫn vào hậu viện nhà chính, Vương Khâm Châu mở cửa sau, chỉ có ba người Trình Đại Lôi, Từ Thần Cơ, Trương Phì đi vào.

Trong phòng cũng có ba người, đồng thời đứng lên, thần sắc trên mặt biến ảo, tựa hồ không biết phải đối mặt như thế nào với Trình Đại Lôi.

"Ngồi, ngồi, câu nệ làm gì, cũng không phải không quen biết.”

Ba người này theo thứ tự là Vân Trung Long, Kiều Hạc, Du Cửu Lâu, Vân Trung Long cùng Trình Đại Lôi đã gặp qua, thậm chí xem như quen thuộc, nhưng hai người khác là lần đầu tiên gặp gỡ Trình Đại Lôi, tuy nhiên trước đó bọn họ đều bị Trình Đại Lôi đánh bại, chính là một trong mười tám nhà thủ lĩnh.

"Mạc Minh Mễ đem các ngươi chia cho ta, có biết không?" Trình Đại Lôi hỏi.

Ba người đồng thời gật gật đầu.

"Chỗ tốt là, các ngươi về sau không cần giao nôp phí bảo hộ cho Mạc lão đại, chỗ xấu là, hắn cũng sẽ không bảo vệ các ngươi." Trình Đại Lôi nói: "Giờ chẳng qua chỉ là việc nhỏ, cái gì cũng phải nhìn hai mặt của nó, các ngươi có thể lựa chọn về sau cùng ta lăn lộn, hôm nay gọi các ngươi đến, chính là để nói chuyện này."

Vô luận như thế nào, Trình Đại Lôi cùng Mạc Minh Mễ bảo trì mặt ngoài hòa bình, song phương không xâm phạm lẫn nhau. Mọi người đều biết, hòa bình sẽ không duy trì quá lâu, tranh thủ lúc này, Trình Đại Lôi giành giật từng giây, vội vã nâng cấp lên căn cứ chính.

Ngoài trừ yêu cầu không xâm phạm lẫn nhau, Trình Đại Lôi còn hướng Mạc Minh Mễ muốn một con đường thương lộ. Vân Trung Long, Kiều Hạc, Du Cửu Lâu chính là người phụ trách của con đường này, so ra mà nói, ba người này có thế lực hơi yếu bên trong mười tám nhà thủ lĩnh. Vốn dĩ Vân Trung Long còn có thể được coi là mạnh, nhưng chuyện mới xảy ra gần đây đã khiến hắn hao tổn không ít quân số.

Ba người thì xấu hổ, nhưng Trình Đại Lôi ngược lại rất thản nhiên.

"Làm tặc, đơn giản chỉ muốn phát tài mà thôi, nếu nguyện ý theo ta lăn lộn, thời gian này nhất định sẽ tốt hơn trước kia, tuyệt đối không thể kém. Còn nếu như không nguyện ý theo ta lăn lộn...các ngươi cũng không có lựa chọn nào khác."

Ba người đưa mắt nhìn nhau, sau cùng quyết định để Vân Trung Long mở miệng, dù sao hắn cùng Trình Đại Lôi xem như quen thuộc.

"Trình lão đại, chúng ta đều nguyện ý theo ngài. Chỉ là, như vậy bọn ta sẽ đứng ở thế đối lập với Mạc lão đại, cũng xem như coi Mạc lão đại là địch.”

"Xem Mạc lão đại là địch thì có sao?" Trình Đại Lôi hỏi.

"Cầm Xuyên này đều do Mạc lão đại cầm đầu?" Kiều Hạc nói.

"Trước kia là hắn, nhưng bây giờ ta tới, các ngươi vẫn cảm thấy hắn còn có thể đứng đầu à." Trình Đại Lôi hơi nhíu lông mày.

Nhìn bộ dáng thấp thỏm của ba người, hẳn là chưa hạ quyết tâm, nguyên nhân chính là bị ảnh hưởng quá nhiều từ Mạc lão đại, cho nên trong lòng vẫn rất sợ đối phương.

Trình Đại Lôi cũng biết, không có khả năng bằng dăm ba câu liền để bọn hắn cúi đầu, người trên giang hồ vẫn phải để cho người ta ăn cơm no, sau đó mới có thể nói chuyện nghĩa khí. Hắn gật gật đầu: "Cứ thử một lần, ta cũng sẽ không bạc đãi các ngươi, trước tiên các ngươi thử làm mấy ngày, vừa đi vừa nhìn."

"Trình đương gia muốn chúng ta làm cái gì?"

"Mở thương lộ, cùng Nhung Tộc làm ăn."

"Trình đương gia, cái này, cái kia..."

"Có chuyện nói thẳng, ấp a ấp úng làm cái gì?" Trình Đại Lôi bổ sung một lời: "Ta rất dân chủ."

"Con đường này rất khó làm ăn, chỉ có bốn nhà chúng ta phụ trách, lại có rất nhiều đường không thể đi được, nếu đi qua khu vực của người khác nhất định phải làm theo quy củ. Mà Nhung Tộc bên kia cũng không dễ làm." Vân Trung Long.

"Tại sao?"

"Từ Cầm Xuyên đến quan ngoại, chỉ có một con đường đi, chính là Cầm Xuyên quan, hiện tại con đường này do Mạc lão đại trông coi."

"Đường buôn lậu ở đâu, đừng có nói với ta là không có.”

"Đương nhiên là có, tất cả đều là đường núi, mười phần hung hiểm, mà do từng có chuyện, nên Nhung Tộc không chịu làm ăn với chúng ta nữa?”

"Chuyện gì?"

"Lúc trước, Mạc lão đại từng lấy danh nghĩa buôn bán, đem Nhung Tộc tập hợp một chỗ, sau đó cho người ta đến một mẻ hốt gọn. Dựa vào chuyện này, Mạc lão đại được triều đình thưởng công, sau đó Nhung Tộc cũng không chịu tin chúng ta nữa."

"Cái này...Thật là vô sĩ." Trình Đại Lôi chợt có cảm giác ngươi đi trước đào hầm, người đi sau như mình phải lấp.

"Vì vậy con đường này quả thật không dễ đi, lúc trước cũng có người đánh chủ ý, sau cùng lại chết trong tay của Nhung Tộc." Vân Trung Long nói: "Ta khuyên Trình đương gia không nên làm chuyện này, mà chuyện cướp bóc của chúng ta không phải lợi nhiền hơn hại à?”

"Cướp bóc chỉ là thấy lợi trước mắt, thỉnh thoảng làm một lần thì được, ngày nào cũng đoạt, sẽ khiến nơi này phá sản mất.”

Ba người bên Vân Trung Long không nói gì nhưng trong lòng lại nghĩ: Trước đó vài ngày không phải ngươi phái người đi cướp của bọn ta à.

"Được rồi, chính vì khó đi nên chúng ta mới phải đi, nếu không làm có thể khẳng định độc quyền.” Trình Đại Lôi nói: "Ta đã nghĩ kỹ, trước tiên lấy ba loại hàng hóa dược liệu, muối ăn, lá trà, về phần dược liệu ta sẽ phụ trách, còn lại hai thứ kia ba người các ngươi cứ nhìn mà xử lý.”

"Ta sẽ đảm đương muối lậu." Vân Trung Long trước đây là người buôn muối lậu cho nên hắn cũng không có gì lạ lẫm.

"Còn ta sẽ chịu trách nhiệm lá trà." Kiều Hạc nói.

"Nếu như có thể đem ngọc thạch, da thú của Nhung Tộc chở tới đây, ta cũng có nguồn tiêu thụ, chỉ là con đường này thật sự có thể đi thông à?" Du Cửu Lâu không xác định nói.

"Thế gian vốn dĩ không có đường, chính là vì người đi nhiều nên mới có đường." Trình Đại Lôi nói: "Chuẩn bị hàng đi, nhóm hàng đầu tiên ta sẽ tự mình đi, nhưng nhất định phải cẩn thận không được hành động lỗ mãng.”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right