Chương 424: Đón Tô Anh

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,710 lượt đọc

Chương 424: Đón Tô Anh

"Chúng ta đều biết bản lĩnh của Đại đương gia." Lưu Bi nói: "Nhưng sơn trại trước mắt còn đang phát triển, hơn nữa kẻ địch bao vây xung quanh, nếu như Đại đương gia rời đi lúc này sẽ khiến cho lòng người rối loạn.”

"Ta sẽ nhanh chóng trở lại, nhiều nhất cũng chỉ tầm một tháng."

"Đại đương gia cứ để cho người khác đi, bọn Trương Phì, Tử Long đều được, với bản lĩnh của bản hắn, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì.”

Nếu như để cho người khác đi, bản thân lại không thể yên tâm. Nhưng Lưu Bị nói không sai, trước mắt mình không thể rời khỏi sơn trại.

Hắn chán nản ngồi xuống ghế dựa, cười khổ một tiếng, hóa ra bọn thủ hạ càng nhiều, việc mình có thể làm lại càng ngày càng ít.

Sau cùng, Trình Đại Lôi phái Tần Man, Cao Phi Báo, Quan Ngư, Trương Phì đi đến Giang Nam, một hơi phái ra bốn viên đại tướng, đủ thấy Trình Đại Lôi đối với chuyện này rất coi trọng.

Về phần Triệu Tử Long, tuyệt đối không cho phép đi, vạn nhất ép Tô Anh nhảy giếng thì phải làm sao bây giờ.

Trước mắt sơn trại đã đi vào quỹ đạo, về việc làm ăn với Nhung tộc cũng rất suôn sẻ, cứ 10 ngày sẽ mang hàng đi giao dịch một lần. Dùng vải lụa của Đế Quốc, đồ sắt, đồ sứ, thảo dược, lá trà, thóc gạo đổi lấy da thú, tuấn mã, đá mỹ ngọc các loại của Nhung Tộc

Trước mắt đã có con đường thuận tiện, hàng hóa vận chuyện cũng sẽ sớm đổi thành lương thực.

Có qua có lại, mang đến lợi ích kếch xù cho trại Cáp Mô, dựa vào thương đội, bọn họ có thể an tâm xây dựng sơn trại.

Không chỉ có trại Cáp Mô, bốn nhà Lạc Ngọc Trại, Vân Trung Long, Kiều Hạc, Du Cửu Lâu cũng ăn đến bụng căng mập mạp. Chí ít bọn họ hiện tại đã biết rõ, đi theo trại Cáp Mô thì có tiền đồ hay không. Trình Đại Lôi không giống Mạc Minh Mễ, hắn duy trì nguyên tắc lợi ích hưởng đồng đều, người người đều có phần.

Trừ kinh doanh thương đội, xây dựng sơn trại, thì Trình Đại Lôi cũng buông xuống việc huấn luyện đội ngũ, bình thường chảy nhiều mồ hôi, đến lúc chiến đấu sẽ ít đổ máu, đạo lý này Trình Đại Lôi hiểu rõ hơn ai hết.

Sau khi Tần Man, Quan Ngư, Trương Phì cùng Cao Phi Báo rời đi, đội ngũ huấn luyện do Triệu Tử Long phụ trách. Bây giờ, Lưu Bi phụ trách xây dựng sơn trại , Lý Hành Tai phụ trách thương đội, Triệu Tử Long phụ trách huấn luyện, Trình Đại Lôi phụ trách mọi thứ khác và trở thành Chưởng Quỹ.

Từ khi mấy người Tần Man rời đi, trái tim của Trình Đại Lôi cũng liền nắm chặt. Tây Bắc cách Giang Nam rất xa, hơn nữa còn có Chính Nghĩa Giáo nổi dậy, cho nên cũng không đoán chắc sẽ có gì phát sinh ngoài ý muốn hay không.

Trình Đại Lôi để tửu lâu đi thu thập thông tin liên quan tới Chính Nghĩa Giáo, thông tin được truyền tay mỗi ngày chồng chất như bông tuyết trước vụ án của Trình Đại Lôi. Trình Đại Lôi muốn sử dụng thông tin này để suy đoán về những bí mất và sóng gió đứng đằng sau nó.

Hôm nay, Trình Đại Lôi ngồi sau án thư, trong tay cầm một trang giấy, đây là tin tức hôm qua tửu lâu vừa đưa tới.

Đối diện án thư là hai chiếc ghế dựa, Từ Thần Cơ và Lý Uyển Nhi đang ngồi trên đó, đây là hai người hiếm hoi biết đọc sách và có đầu óc trong trại Cáp Mô. Nói về Từ Thần Cơ…thôi thì cũng miễn cưỡng xem như thế đi.

Trên bàn sách đang đốt một lư hương, hương đàn hương cuộn tròn bốc lên, Ngân Mâu đứng sau lưng Trình Đại Lôi, giống như một tác phẩm điêu khắc bằng băng lặng lẽ. Chỉ khi tà trong cốc của Trình Đại Lôi cạn kiệt, cô mới bước tới đổ đầy trà vào cốc.

Rầm.

Từ Thần Cơ đem chén trà của Trình Đại Lôi bưng lên, uống một hơi cạn sạch, trong miệng cảm khái nói: "Quả nhiên là không tra không biết, tra một cái liền giật mình, Chính Nghĩa Giáo hóa ra đã có thế lực như vậy, tin tức của bọn họ cũng nhanh chóng lan truyền đến nơi này.”

Trình Đại Lôi im lặng liếc hắn một cái, muốn nói cái gì, sau cùng lại lắc đầu, ra hiệu Ngân Mâu đem cái chén đổi đi.

"Đại đương gia, ngài nhìn cái chữ này đọc như thế nào?" Từ Thần Cơ dùng nước bọt liếm láp trang sách, đem trang giấy trong tay đưa tới trước mặt Trình Đại Lôi.

Trình Đại Lôi tay vịn huyệt Thái Dương, cảm thấy đầu lại bắt đầu đau nhức.

"Quân Sư, ngươi ngay cả ký tự cũng không đọc ra, chỉ mới một trang giấy đã có hơn mười chữ không biết, bình thường ngươi không đọc thêm sách sao?”

"Này, ta dựa vào đầu để ăn cơm, chữ đủ là được, không muốn lãng phí thời gian vào mấy chuyện không quan trọng."

Trình Đại Lôi im lặng, vừa mới phát giác được bộ não của Từ Thần Cơ có vấn đề rất lớn, hắn khoát khoát tay: "Quân Sư, ngươi trước cứ ra bên ngoài đi loanh quanh, hít thở không khí rồi hẳn trở lại."

"Sao vậy, cứ để ta giúp Đại đương gia bày mưu tính kế..."

"Không cần, không cần, mời ngài, mời ngài."

Từ Thần Cơ ngồi trên ghế mà cảm giác mình đang ngồi trên chông, cho nên nghe Trình Đại Lôi buông tha cho mình, ông ta liền nhanh chóng rút lui

Trình Đại Lôi nhìn Lý Uyển Nhi lúng túng mỉm cười, Lý Uyển Nhi cũng mỉm cười đáp lại.

"Từ quân sư, thật là một người kỳ lạ." Lý Uyển Nhi từ đáy lòng tán thưởng.

Trình Đại Lôi lần nữa im lặng, cũng không biết tại sao Lý Uyển Nhi lại cho rằng như vậy, chẳng lẽ ở lâu với Từ Thần Cơ cho nên IQ cũng bị kéo xuống. Thuộc tính ẩn của Từ Thần Cơ còn bổ sung thêm một vần hào quang thiểu năng.

Sự tồn tại của Từ Thần Cơ, sẽ giúp bộc lộ ra một số vấn đề cho trại Cáp Mô, mà trình độ văn hóa của huỵnh đệ ở trại Cáp Mô cũng không cao, dĩ nhiên thật nếu có đọc qua Sách Thánh Hiền, cũng rất ít người chịu vào rừng làm cướp. Nếu như có thời gian, vẫn nên cho bọn hắn một khóa bồi bổ văn hóa, có rất ít người nguyện ý vào rừng làm cướp. Như có thời gian, cho cho bọn hắn bồi bổ khóa, phải nắm được phẩm chất chiến đấu của người lính, còn không được buông lỏng phẩm chất văn hóa của người chỉ huy.

Không thể không nói, sau khi Từ Thần Cơ rời đi, không khí trong phòng nhất thời tươi mát lên. Trước mặt là công chúa công chúa Đế Quốc, sau lưng lại có tiểu cô nương dị vực lạnh lùng, trên thư án có mùi thơm ngát lượn lờ, ngoài cửa sổ thỉnh thoảng có vài tiếng chim hót.

Trách không được nghe người ta nói, nam nhân là bùn, nữ nhân là nước, tay áo đỏ tạo thêm hương thơm cho việc đọc sách. Đây tất cả đều là kinh nghiệm sống được truyền lại.

Mơ hồ, Trình Đại Lôi cảm thấy mình thật giống như một đại nhân vật.

Không có Từ Thần Cơ quấy rối, tiến độ công tác lập tức được đẩy nhanh. Trình Đại Lôi trải qua mấy ngày nay, một mực nghiên cứu tình huống của Chính Nghĩa Giáo, mà bây giờ hắn cũng biết một ít tin tức của Chính Nghĩa Giáo.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right