Chương 599: Tam Thánh Tề Tụ. Gia Chủ Trở Về?

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,639 lượt đọc

Chương 599: Tam Thánh Tề Tụ. Gia Chủ Trở Về?

Bạch Lan Chi nói.

- Ý của ngươi là, gia chủ trở về?

Vẻ mặt Hồ Sang cũng tràn đầy chấn kinh và không thể tin, ai cũng biết, Diệp Tùy Phong đã biến mất từ mấy chục năm trước, từ đó đến này cũng không xuất hiện nữa.

Thiên giới dốc toàn bộ lực lượng, tìm khắp mỗi một góc của thế giới cũng không thể tìm được dấu vết Diệp Tùy Phong để lại.

Mà bây giờ, ngài ấy lại một lần nữa trở về?

- Vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn xác định là ngài ấy.

Bạch Lan Chi lắc đầu nói:

- Nhưng trừ ngài ấy ra, ta cũng không nghĩ ra người nào khác có thể làm ra loại chuyện giả mạo Thần Võ Đạo Tôn.

Nói xong, Bạch Lan Chi nói toàn bộ chuyện xảy ra ở Thanh Lan Tông cho bọn hắn.

Sau khi nghe xong, trong lương đình lâm vào yên lặng thật lâu.

Bỗng nhiên, Nhạc Tiểu Chiêu bỗng nhiên nhảy lên, vẻ mặt đầy vẻ kinh hoảng.

- Xong, xong, xong!

Nàng kêu lớn:

- Nếu như bị Diệp đại thúc biết ta không quản lý tốt một ít tộc Yêu Linh, thúc ấy chắc chắn sẽ răn dạy ta, nói không chừng còn thu hồi Vạn Vật Sinh Linh Quyết của ta nữa.

- Không được, ta phải lập tức đi ban bố mệnh lệnh, dùng thủ đoạn nghiêm khắc nhất để trừng phạt những gia hỏa không tuân quy củ kia mới được!

- Xong đời, thúc ấy đã trở về, chắc chắn là không còn kịp rồi.

- Mẹ nó, ta sắp chết rồi!

Lúc này, Nhạc Tiểu Chiêu giống như một con kiến bò trên chảo nóng, gấp đến độ xoay quanh.

Nhưng một bên khác, Hồ Sang lại là phát ra tiếng cười vô cùng cởi mở.

- Ha ha ha.

- Gia chủ quả nhiên không chết, ta đã biết ngài ấy là tuyệt đối sẽ không dễ dàng biến mất như vậy!

Nhạc Tiểu Chiêu sững sờ, sau đó nhào vào trước mặt Hồ Sang, hai con mắt nhìn hắn chằm chằm, hô to:

- Ngươi còn có thể cười à?

- Đừng quên, dưới mông ngươi cũng có một đống lớn chuyện chưa lau sạch sẽ, đến lúc đó tuyệt đối phải bị!

Hồ Sang không chút phật lòng.

- Gia chủ có ơn tri ngộ, càng có ân tái tạo đối với ta!

- Chỉ cần ngài ấy không sao thì cho dù ta thịt nát xương tan thì thế nào?

- Ha ha.

Hắn lần nữa cười to.

Nhạc Tiểu Chiêu khổ xụ mặt xuống.

- Ta thật ra cũng không sợ bị đánh, ta chỉ là lo lắng, sau khi đại thúc nhìn thấy những chuyện đó sẽ cảm thấy thất vọng đối với ta.

Nàng vô cùng xoắn xuýt.

Một mặt là lần nữa nhìn thấy vui vẻ của Diệp Tùy Phong, một mặt khác lại là lo lắng đối với chuyện mình không làm tốt, hai loại ý nghĩ quấn quýt lấy nhau, viết tại trên mặt của nàng.

Bạch Lan Chi nhìn phản ứng của hai người, nhịn không được lắc đầu.

- Các ngươi đừng vội.

- Còn chưa thật sự xác định có phải là ngài ấy hay không?!

- Căn cứ theo tin tức phía dưới, hình như bây giờ cảnh giới của ngài ấy mới là Hiển Thánh.

Nhạc Tiểu Chiêu miết miệng.

- Không cần xác định, tuyệt đối chính là Diệp đại thúc.

- Ta quá quen thuộc với ánh mắt của ngài ấy, vô cùng ôn hòa, lại khiến người ta không sinh ra chút tâm tư ngỗ nghịch nào.

Hồ Sang cũng cười nói:

- Lan Chi, thời gian ngươi tiếp xúc với gia chủ vẫn là quá ít.

- Khí chất trên người ngài ấy là có một không hai trên đời.

- Cho dù cảnh giới bây giờ của ngài ấy là gì thì cũng đều là gia chủ Diệp gia.

Bạch Lan Chi ngạc nhiên.

Hoàn toàn chính xác, nàng và Diệp Tùy Phong cũng chỉ ở chung mấy ngày mà thôi, nàng đương nhiên không thể hiểu hơn hai người này được.

Nàng không xác định không có nghĩa là những người khác sẽ không thể xác định.

- Đã như vậy, vậy chúng ta có nên đi gặp thúc ấy hay không?

- Hiện tại, ngài ấy đang bế quan tu luyện trong bí cảnh tu luyện của Thanh Lan Tông.

Bạch Lan Chi nói.

- Gặp!

- Đương nhiên phải gặp!

Hai người trăm miệng một lời.

- Ta muốn đi cho thúc ấy xem ta đã tu luyện Vạn Vật Sinh Linh Quyết đến đại thành, hơn nữa còn cải tạo Vân Tiêu giới thành một nơi gần như thiên giới.

- Thúc ấy nhất định sẽ khen ta, hắc hắc.

Nhạc Tiểu Chiêu vừa rồi còn lo lắng cái lo lắng này cái kia, hiện tại lại vẻ mặt tràn đầy vui sướng và chờ mong.

- Ta cũng muốn nghe một chút, ngài ấy đánh giá đối với Vân Hạ Thiên Cung Các như thế nào.

Trên mặt Hồ Sang nở nụ cười, càng không ngừng vuốt chòm râu của mình.

Bạch Lan Chi nhẹ gật đầu.

- Được rồi, vậy chúng ta cùng đi Thanh Lan Tông, cùng nhau đợi Diệp Chủ xuất quan.

Hai người đều biểu thị đồng ý, sau đó Nhạc Tiểu Chiêu còn biểu thị mình sẽ trở về trị những gia hỏa không an phận kia, để tránh Diệp Tùy Phong nhìn thấy mắt phiền.

Nói xong, bọn hắn đang định rời khỏi.

Nhưng, Bạch Lan Chi lại ngăn cản bọn hắn.

- Không cần phải gấp, ngài ấy mới vừa tiến vào bí cảnh, khoảng cách xuất quan còn một khoản thời gian nữa.

- Chúng ta tốt nhất nên thương nghị một chút nên đối mặt với ngài ấy như thế nào đi.

Nàng nghiêm túc nói.

Nhạc Tiểu Chiêu ngẩn người, nói:

- Ngươi lo lắng hắn bởi vì giữa chúng ta có mâu thuẫn mà không cao hứng à?

- Không có chuyện gì, đại thúc đã từng nói, có lỗi thì phải nhận, bị đánh mới nghiêm.

- Chúng ta cam tâm bị phạt, cũng không có gì lớn.

Hồ Sang cũng nói:

- Sẽ không có chuyện gì.

- Chúng ta tuy có xung đột, nhưng vẫn đều làm việc trong phạm vi quy tắc của Vân Tiêu, ngài ấy sẽ không trách tội quá nặng.

Hắn ở Diệp gia rất lâu nên hiểu rất rõ tính cách của Diệp Tùy Phong, chỉ cần trái phải rõ ràng, không phạm sai lầm nghiêm trọng thì sẽ không có gì đáng ngại.

Bạch Lan Chi lắc đầu, thở ra một hơi thật dài.

- Các ngươi đây là hưng phấn quá mức.

- Chẳng lẽ ngươi quên tại sao chúng ta lại tới giới Thái Ly à?

Vừa nghe lời này ra, hai người Nhạc Tiểu Chiêu và Hồ Sang lập tức yên lặng xuống.

Vừa rồi chỉ lo vui mừng, lại quên đi chuyện quan trọng nhất kia.

Nói đến đây, ba người không hẹn mà cùng nhìn về phía chân trời xa xôi, nơi đó hắc khí ngập trời, quy tắc tổn hại, khắp nơi đều là lực lượng hủy diệt đáng sợ.

- Thúc ấy … Chắc phải biết…

Nhạc Tiểu Chiêu nhỏ giọng nói.

Bạch Lan Chi lắc đầu:

- Nếu ngài ấy biết thì ngài ấy sẽ tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra, phải biết, đây chính là tà.

- Con gái của ngài ấy.

Hồ Sang ngưng trọng gật đầu:

- Ta đồng ý với Lan Chi.

- Gia chủ xuất hiện quá đột ngột, chắc chắn đã xảy ra một số chuyện mà chúng ta không biết.

Nhạc Tiểu Chiêu nháy nháy mắt.

- Vậy chúng ta sẽ nói chuyện này cho thúc ấy biết à?

Mấy người yên lặng một hồi, đều có chút không quyết định chắc chắn được.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right