Chương 614: Quỷ Linh! Quỷ Hồn! Hồn Thạch.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,129 lượt đọc

Chương 614: Quỷ Linh! Quỷ Hồn! Hồn Thạch.

Hai người nhất thời ngơ ngác, không phải bọn hắn chính là giả bộ một chút thôi à, sao lại ném cả bản thân mình vào trong đó rồi?

Bạch Lan Chi thì cười tươi như hoa, tiếp tục giả bộ nữa đi?

Hành trình kế tiếp, hai Đại Thánh chủ Hồ Sang và Nhạc Tiểu Chiêu bắt đầu bận bịu tứ phía, tiến hành cải tạo từ đầu đến đuôi đối với chiến thuyền.

Mà Diệp Tùy Phong thì thoải mái nhàn nhã, ngẫu nhiên đi xuống thuyền, đi đến trong thành trì cái nào dạo phố, vô cùng nhàn nhã.

Rất nhanh, thời gian nửa tháng đã lặng yên trôi qua.

Sau khi trải qua một đoạn thâm sơn không người dài dằng dặc, một thành trì khổng lồ hùng cứ trên mặt đất.

- Diệp chủ, chúng ta đã đến rồi.

Bạch Lan Chi nói.

Mắt của Diệp Tùy Phong nhìn phía trước, ở phía sau thành trì này là một mảnh thiên địa đen nghịt.

Mặc dù có trận pháp cường đại bao phủ nhưng cũng có thể cảm giác được khí tức hỗn loạn, tà ác, ô uế trong đó.

Khó trách, mọi người lại gọi Diệp Hoàng là “Tà Hoàng”.

- Đi thôi.

Chiến thuyền dần dần giảm tốc độ, cuối cùng ngừng lại ở ngoài Hùng Phong Quan.

Bọn hắn cũng không bại lộ thân phận, cho nên phải thông qua quá trình thông qua bình thường tiến vào Hùng Phong quan.

Người tụ tập ở đây gần như có một nửa đều là tu sĩ Địa Tiên trở lên.

Nghe Bạch Lan Chi nói, bọn hắn trên cơ bản đều đến đây để rèn luyện hoặc tìm kiếm cơ duyên.

Mặc dù quy tắc của vùng đất Hỗn Loạn bị tổn hại, tà uế (tà túy: thứ tàn ác, xấu xa nhất) khắp nơi, nhưng tương tự cũng có rất nhiều cơ duyên.

Địa thế đặc biệt luôn có thể dựng dục ra một số tồn tại không giống bình thường, Quỷ Loại và Hồn Thạch chính là hai loại tài nguyên tu luyện quý giá đặc hữu ở đây, có trợ giúp hết sức rõ ràng đối với việc tu luyện.

Mà vùng đất Hỗn Loạn cũng có một xưng hô đặc biệt.

- Tử Vực?

Diệp Tùy Phong lặp lại một cái tên này, trong mắt như suy nghĩ điều gì.

- Đúng vậy.

Bạch Lan Chi nói:

- Nơi này sinh ra vô tận tử vật và tà uế, là cấm khu sinh mệnh.

- Thậm chí, còn có Quỷ Linh tồn tại.

Diệp Tùy Phong khẽ nhíu mày.

- Quỷ à?

Trên thế giới này không có quỷ.

Sau khi sinh linh tử vong, linh hồn sẽ tự mình phóng thích giữa thiên địa, sau đó theo thời gian trôi qua, dần dần tiêu tán ở trong thế giới, hoà vào trong vạn vật.

Tu sĩ có thực lực càng mạnh thì thời gian tiêu tán sẽ càng lâu.

Lúc trước, lúc hắn phục sinh Đồ Chính chính là thu thập lại linh hồn vẫn còn chưa tản mất của hắn, mới làm được khởi tử hồi sinh đúng nghĩa.

Nhưng nếu như thời gian quá dài, Diệp Tùy Phong cũng chỉ có thể thông qua thủ đoạn khác để khôi phục linh hồn và ký ức của Đồ Chính.

Nhưng nếu làm như vậy, mặc dù từ ở bề ngoài không nhìn ra cái gì, nhưng linh hồn sau khi phục sinh đã không phải là linh hồn lúc đầu của Đồ Chính, cần phải tốn hao thời gian dài và tinh lực để đền bù loại không tương xứng trời sinh này.

Nói tóm lại chính là quy tắc của thế giới này không tồn tại điều kiện linh hồn hóa thành quỷ hồn.

- Ngươi xác định là Quỷ Hồn chân chính à?

Diệp Tùy Phong hỏi.

Nếu thật là Quỷ Hồn, như vậy mảnh Tử Vực này sẽ cực kỳ đáng để hắn cân nhắc.

- Cũng không quá xác định.

Nhưng Bạch Lan Chi đem phủ định.

- Ta từng bắt qua mấy Quỷ Linh, bọn chúng thật là linh hồn của tu sĩ biến thành, nhưng không đủ thuần túy, lại quá hỗn tạp và hỗn loạn.

- Thật ra bản chất của bọn chúng càng giống với tà uế hơn, chỉ có điều có một chút đặc chất của Quỷ Hồn mà thôi.

- Quỷ Loại chính là lấy được từ trên người chúng, có hiệu quả tăng lên hết sức rõ ràng đối với linh hồn của tu sĩ.

Diệp Tùy Phong hiểu rõ, thì ra là như vậy.

Một ít chỗ đặc thù đúng là sẽ dựng dục ra một chút vật liệu giống như quỷ tà, một kiếm kia của Diệp Hoàng tạo thành ảnh hưởng, cũng dưới cơ duyên xảo hợp mới tạo thành loại nơi này.

Chỉ có điều phạm vi một kiếm kia quá lớn, cho nên mới tạo thành loại sản phẩm khan hiếm này.

- Quỷ Linh vẫn tương đối thần kỳ.

Lúc này, Nhạc Tiểu Chiêu bỗng nhiên xông ra.

- Trước đó, ta còn từ trên người một Quỷ Linh tìm được một chút mảnh vỡ kí ức của tu sĩ đã chết nào đó.

- Kém chút hù ta sợ chết, còn tưởng rằng thật gặp quỷ.

Diệp Tùy Phong nhếch miệng.

- Ngươi là một Thiên Đế mà còn sợ quỷ à?

- Cải tạo chiến thuyền xong rồi à?

Cơ thể Nhạc Tiểu Chiêu lập tức căng cứng:

- Cũng không kém nhiều lắm.

- Hay ngài kiểm tra một chút đi?

Diệp Tùy Phong hừ một tiếng.

Không có gì cần kiểm nghiệm, sở dĩ để hai người bọn hắn bận rộn cũng chỉ vì bọn hắn nói quá nhiều, loại mao bệnh này cần phải trị liệu thật tốt mới được.

Sau một lát, đám người đã thông qua cửa chính tiến vào trong Hùng Phong Quan.

Trong quan, số lượng tu sĩ càng nhiều, rộn ràng trên đường cái, khắp nơi đều là một cảnh tượng náo nhiệt.

Trừ cái đó ra, khí tức tà uế cũng càng dày đặc hơn, nếu như khí tức hữu hình thì có lẽ cảnh tượng nơi này đều sẽ là một mảnh khói đen mịt mù.

Đây còn là dưới tình huống có trận pháp phòng hộ, bởi vậy có thể thấy được, tà khí trong Tử Vực chắc chắn đã đạt đến một trình độ đáng sợ, khó trách sẽ sinh sôi ra loại vật liệu Quỷ Linh đặc thù này.

Diệp Tùy Phong nhìn trong chốc lát, đi vào một nhà bán bảo vật.

Nhưng lần này, hắn lại không giống lúc trước, mua sạch đồ trong cửa hàng người ta.

Hắn tới đây chủ yếu là muốn xem cái gọi là Quỷ Loại và Hồn thạch một chút, xem chúng như thế nào.

Không có gợn sóng gì xảy ra, Diệp Tùy Phong mua sắm thành công.

Đương nhiên, người trả tiền chính là ba vị Đại Thánh chủ.

Vật tới tay, rất nhanh Diệp Tùy Phong đã nhìn thấu bản chất của bọn chúng.

Cái gọi là quỷ loại thật ra chính là lực lượng linh hồn tương đối thuần túy, có thể trực tiếp tăng lên cường độ linh hồn của tu sĩ.

Trừ cái đó ra, trong một ít quỷ loại đặc thù còn bảo lưu lại một chút ký ức, hoặc cảm ngộ đạo pháp của tu sĩ trước khi tử vong.

Loại quỷ đặc biệt này cực kỳ hiếm gặp, với lại giá trị cũng cực cao.

Mà Hồn Thạch thì là một chủng loại giống như linh thạch hình thành trong hoàn cảnh đặc thù của Tử Vực, vẫn như cũ có tác dụng hỗ trợ tu luyện thần hồn.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right