Chương 615: Lăng Vân Bị Người Thánh Địa Bách Linh Bắt Đi.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,888 lượt đọc

Chương 615: Lăng Vân Bị Người Thánh Địa Bách Linh Bắt Đi.

Sau khi làm rõ ràng hai thứ này, Diệp Tùy Phong rời khỏi cửa hàng bảo vật, trực tiếp tiến về nơi trú đóng của Thanh Lan Tông.

Hắn muốn đi xem thử Lăng Vân có tìm được người kia hay không.

Nhưng sau khi tại đi vào nơi đóng quân, Diệp Tùy Phong lại đạt được một tin tức ngoài ý muốn.

- Lăng Vân đã rời khỏi Thanh Lan Tông, bị thánh địa Bách Linh đáng giận bắt đi!

Mặt trên trưởng lão Thanh Lan Tông rất tức giận.

- Cái gì?

Nhạc Tiểu Chiêu lập tức ngạc nhiên.

…….

- Thánh địa Bách Linh? Đáng giận?

Nhạc Tiểu Chiêu trừng hai tròng mắt, nhìn chằm chằm lên vị trưởng lão Thanh Lan Tông trước mặt này.

Trưởng lão Thanh Lan Tông chỉ nhận biết đại chấp sự Diêu Bân, cũng không biết tiểu nha đầu trước mặt này là thân phận gì, nộ khí không giảm chút nào.

- Đúng vậy, không sai!

- Hai tháng trước, Lăng Vân không cẩn thận hiển lộ ra huyết mạch Kỳ Lân của mình.

- Sau đó, nàng bị người của thánh địa Bách Linh biết, bọn hắn đã dùng thủ đoạn uy hiếp, cưỡng ép bức bách nàng rời khỏi Thanh Lan Tông, thay đổi danh phận.

- Thật sự chính là hèn hạ!

Cảm xúc của trưởng lão càng ngày càng kích động, hiển nhiên lúc ấy chắc chắn huyên náo rất không thoải mái.

- Bọn hắn. Thật sự là làm như thế à?

Sau khi Nhạc Tiểu Chiêu nghe xong thì có chút yếu ớt hỏi.

- Ha ha, tiểu cô nương, ngươi căn bản vốn không nên hoài nghi độ ti tiện của thánh địa Bách Linh!

- Hùng Phong Quan này vốn là do thánh địa Thanh Lan chấp chưởng, nhưng bọn hắn nhiều lần cố ý phá hư quy tắc, tùy ý làm bậy, đã sớm làm cho các tu sĩ Hùng Phong Quan khổ không thể tả!

- Với lại để ta nói cho ngươi, bọn hắn còn…

Sau đó, trưởng lão phun ra một đống chuyện cặn bã mà thánh địa Bách Linh đã làm cho Nhạc Tiểu Chiêu nghe, nàng nghe xong thì đại não cũng sắp muốn đứng máy.

Vốn nàng còn muốn tìm một cơ hội lưu lại chút ấn tượng tốt với Diệp Tùy Phong, bây giờ nàng hoàn toàn xong đời rồi.

Nhạc Tiểu Chiêu len lén liếc Diệp Tùy Phong một chút, quả nhiên, mặt của hắn không cảm xúc, nhìn qua cũng không có gì không cao hứng.

Đợi đến khi trưởng lão chửi đậu đen rau muống xong, Diệp Tùy Phong cũng mở miệng nói chuyện.

- Bây giờ nàng ấy đang ở đâu?

Trưởng lão nghĩ đi nghĩ lại nói:

- Chắc là đang ở trong tổng bộ của thánh địa Bách Linh ở Hùng Phong Quan.

- Nghe những người kia nói, đại thống lĩnh Kỳ Lân Đại Thánh của bọn hắn cảm thấy vô cùng hứng thú đối với Lăng Vân, còn nói từ giờ nàng ấy sẽ bay trên đầu cành, biến thành Phượng Hoàng.

Nhạc Tiểu Chiêu nghe được câu này, con mắt của nàng tối đen, kém chút ngất đi.

Lúc trên đường tới, nàng đã nghe Phương Tiểu Nhân nói, Lăng Vân kia là người tình nhỏ của Diệp Tùy Phong!

Người tình nhỏ bị cưỡng ép cướp đi?

Nàng không dám tưởng tượng Diệp Tùy Phong sẽ sinh ra lửa giận kinh khủng bực nào.

- Đại thúc.

Yết hầu của Nhạc Tiểu Chiêu hơi khô khốc, muốn nói cái gì.

- Được rồi, đi tổng bộ.

Nhưng Diệp Tùy Phong cũng không cho nàng cơ hội này, hắn chỉ thản nhiên nói một tiếng, sau đó trực tiếp quay người rời khỏi.

Trên đường đi, đám người không nói gì.

Mà Nhạc Tiểu Chiêu thì đi tận phía sau cùng của đội ngũ, cúi thấp đầu, vẻ mặt tràn đầy uể oải.

Thân phận của thành viên trong Thánh địa Bách Linh rất phức tạp, tính cách của các loại tộc quần Yêu Linh càng đã hình thành từ lúc sinh ra, cho nên thường xuyên sẽ sinh ra một chút chuyện xung đột.

Có chút tộc đàn trời sinh đã không hợp với Nhân tộc, liên tục tranh đấu.

Những chuyện này, nàng đều biết, chỉ có điều xuất phát từ cân nhắc cân bằng duy trì từng tộc đàn, cho nên cũng không quấy nhiễu quá nhiều.

Nhưng nàng không ngờ đã thất thố nghiêm trọng đến loại trình độ này.

Dưới ban ngày ban mặt, trắng trợn cướp đoạt dân nữ, cho dù đặt ở thời đại nào cũng đều là chuyện cực kỳ ác liệt.

Nhạc Tiểu Chiêu càng nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định chủ động thừa nhận sai lầm với Diệp Tùy Phong.

Sau đó, nàng đi lên phía trước nhất, nói nhỏ ra:

- Diệp đại thúc.

- Ta sai rồi.

Diệp Tùy Phong kỳ quái nhìn nàng.

- Ngươi sai cái gì?

Nhạc Tiểu Chiêu ngẩng đầu:

- Ta bỏ bê quản lý đối với thánh địa Bách Linh, không ngờ lại xảy ra chuyện ác liệt như vậy.

- Sau khi trở về, ta nhất định sẽ quản lý chặt chẽ những tộc đàn đó.

Diệp Tùy Phong ồ một tiếng.

- Chuyện này à?!

- Ngươi xem đó mà làm là được, ít nhất trên vấn đề phải rõ ràng, đừng gây ra rủi ro cho bọn hắn.

- Quản lý vạn tộc là một chuyện rất khó, không được thì đi thỉnh giáo Huyền Chủ hoặc Thần Phủ Bắc Yêu một chút, bọn hắn đều rất có kinh nghiệm ở phương diện này.

Nhạc Tiểu Chiêu liên tục gật đầu.

Nhưng để nàng cảm thấy có chút kinh ngạc là, hình như Diệp Tùy Phong cũng không nổi giận như trong tưởng tượng của nàng.

- Có phải ngài rất tức giận hay không?

Nàng nhịn không được hỏi.

Diệp Tùy Phong nhìn nàng, nói:

- Có một chút.

- Thành trì lớn như vậy mà ngay cả một quán bán đậu hủ cũng không có.

Lúc này, Bạch Lan Chi cười nói:

- Sau này, ta sẽ bảo bọn hắn sắp xếp nhiều mỹ thực trong thành một chút.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, dặn dò:

- Nhớ kỹ ngọt mặn đều phải có.

Nhạc Tiểu Chiêu nhìn hai người nói chuyện với nhau nhẹ nhõm, trong nhất thời có chút ngơ ngác.

Sao lại không giống trong tưởng tượng của nàng lắm vậy?

- Ngài tức giận vì chuyện này à?

Nàng gãi trán của mình mà.

- Không phải chứ?

Diệp Tùy Phong lắc đầu nói:

- Các ngươi đều đã là Đại Thánh chủ, mỗi người thống lĩnh thế lực khổng lồ như vậy, ta cũng không thể chen chân vào mọi việc được. Lãnh đạo không uỷ quyền thì không phải lãnh đạo tốt.

Cho dù phía dưới có chút sai lầm, nhưng chỉ cần phương hướng chính không sai thì vẫn là không cần mù lẫn vào thì tốt hơn, bằng không người phía dưới cũng không biết nên làm như thế nào.

Huống hồ, hắn vung tay làm chưởng quỹ không sướng hơn à?

Nhạc Tiểu Chiêu nghiêng đầu:

- Thế nhưng, vậy thì Lăng Vân không phải người tình nhỏ của ngươi à?

- Cái gì?

Vẻ mặt của Diệp Tùy Phong nhất thời tối sầm lại, nhìn về phía Phương Tiểu Nhân đang ở bên cạnh gặm kẹo đường.

Phương Tiểu Nhân thấy tình thế không ổn, vội vàng muốn chạy trốn, đáng tiếc các vị ở đây đều có thực lực mạnh hơn nàng nhiều, không ngoài suy đoán, nàng bị Diệp Tùy Phong bắt trở về gọt một trận, liên tục đáp lời mới coi như thôi.

- Lăng Vân sẽ không sao đâu, có thể là nàng ấy cố ý bại lộ huyết mạch mình.

Diệp Tùy Phong nói.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right