Chương 181: Lấy một địch hai (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,295 lượt đọc

Chương 181: Lấy một địch hai (2)

Lúc này, vì có hàn băng luyện kim phù văn gia trì, hàn băng cự kiếm trên tay Lôi Lâm đã có hiệu quả không kém vật phẩm ma hóa cấp thấp bình thường!

“Đọa Tinh Chi Quang! ! !” Hài lòng vung tay cự kiếm, Lôi Lâm lại khởi động một món vật phẩm ma hóa khác trên người.

Bồng! ! ! Một chùm quang ảnh hư ảo từ Đọa Tinh Chi Trụy kích phát ra, bao bọc cả người Lôi Lâm vào trong, hào quang màu bạc tạo thành một bộ áo giáp hư ảo, bảo vệ Lôi Lâm ở bên trong.

Lúc này trên người Lôi Lâm mặc áo giáp ngân quang, trong tay cầm trường kiếm trong suốt, thật giống như kỵ sĩ trong truyền thuyết thần thoại lại hiện ra! ! !

Tiếng nhắc nhở của Chip không ngừng vang lên trước mắt Lôi Lâm: “Hàn Băng phù văn đã gia trì, dự đoán có thể giúp uy năng mỗi lần thập tự kiếm công kích gia tăng 3-5 độ, hơn nữa bổ sung Hàn Băng công kích hiệu quả! Đọa Tinh Chi Trụy toàn bộ khởi động sự phòng ngự, năng lượng dự trữ hạ thấp, dự đoán sau 15 phút sẽ hao hết!”

“Hết cách rồi, liều mạng!”

Tác Luân cùng một nữ học đồ kia liếc nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ tàn nhẫn trong mắt đối phương.

Biểu hiện của Lôi Lâm rõ ràng chính là không tha cho bọn hắn, có cầu khẩn thế nào cũng không có ý nghĩa gì.

Hơn nữa, bọn hắn cũng đều là thiên tài, có sự kiêu ngạo của chính mình, 1 vs 1, có lẽ bọn hắn kém Thác Lôi Tác Tư, nhưng hai người cùng ra tay, cho dù là Thác Lôi Tác Tư, cũng sẽ nhức đầu không thôi.

“Tôi ngăn chặn hắn trước, cô chuẩn bị pháp thuật uy lực lớn cho tốt đi!”

Tác Luân nói với nữ học đồ rồi lập tức đưa tay phải ra.

Lúc này ở trên tay phải của hắn, ngoài làn da màu bạc bắt đầu hóa thành lân phiến, móng tay dài ra, mũi nhọn hiện ra hàn quang, cả bàn tay giống như từ bàn tay nhân loại màu bạc, hoàn toàn biến thành móng vuốt dã thú!

Trong mắt Tác Luân hiện ra vẻ khát máu, chủ động tiến lên, bảo vệ nữ học đồ tóc vàng ở sau lưng.

Mà nữ học đồ tóc vàng không ngừng lấy ra các loại tài liệu trên người, ngâm xướng chú ngữ, thậm chí thỉnh thoảng dùng dao găm cắt da của mình, bôi lên máu tươi lên tài liệu pháp thuật.

Một luồng pháp thuật chấn động cường đại không ngừng tràn ra chung quanh nữ học đồ.

“Thú vị, một cận chiến, một đánh xa, quả nhiên là tổ hợp tốt!”

Lôi Lâm cười một tiếng, trực tiếp nhào tới.

Ầm! ! ! Lôi Lâm có tố chất thân thể cấp bậc kỵ sĩ, Tác Luân chỉ thấy một bóng xám lướt ngang, hắn chỉ có thể duỗi ra móng vuốt sắc bén theo bản năng.

Ầm! ! ! ! Hàn Băng Cự Kiếm cùng móng vuốt sắc bén va chạm vào nhau, một luồng hàn lạnh đến tận xương tuỷ từ trảo bạc lan tràn đến trên người Tác Luân.

“Thật nhanh! ! !” Tác Luân thối lui vài bước, ẩn dấu trảo bạc ở phía sau.

Mượn tay áo che dấu, trên vuốt bạc đang bị một tầng hàn băng bao trùm, hơn nữa không ngừng lan tràn lên phía trên, mãi đến khuỷu tay.

“Ha ha… Tốt! Lại đến!”

Lôi Lâm hô lớn, lần nữa múa thập tự kiếm nhào tới, trên người mang theo khí thế, càng khiến Tác Luân không khỏi có ý muốn nhắm lại hai mắt, quỳ xuống đất thần phục.

“Thập Tự Trảm! ! ! !”

Lôi Lâm quát lớn, Hàn Băng Cự Kiếm trong tay chém ra một đạo Thập tự ánh sáng xinh đẹp, khác với đấu khí hư vô, hiện nay Thập Tự Trảm trên không trung đã hoàn toàn biến thành một thanh Hàn Băng Thập Tự Giá hình lưỡi dao sắc bén, chém tới Tác Luân.

“Ah! ! !” Hai mắt Tác Luân đỏ ngầu, cắn răng, vươn trảo bạc ra chắn trước người, lân phiến trên vuốt bạc nhanh chóng lan tràn, lập tức biến thành một tấm chắn nhỏ, ngăn trước người của hắn.

Xùy~~! ! ! Thập Tự Trảm chém lên bạc thuẫn của Tác Luân tạo ra một rãnh sâu hoắm, hơn nữa không ngừng có băng phiến màu trắng tạo ra, hàn khí không ngừng lan tràn ra.

Phốc! ! ! Tác Luân thu hồi bạc thuẫn, nhưng lúc này trên tay phải màu bạc của hắn đột nhiên có hai vết thương sâu tới xương, một vòng Hàn Băng ngăn chặn ở mặt ngoài.

Cảm giác lạnh như băng không ngừng lan tràn trong thân thể của hắn, Tác Luân hoảng sợ phát hiện, tay phải của hắn đã hoàn toàn mất đi tri giác, hơn nữa, thân thể cũng càng khó di động.

“Giết!”

Lôi Lâm không chút do dự, lần nữa vung kiếm chém tới cổ Tác Luân.

“Không! ! !” Tác Luân rống giận, vung tay trái còn có thể cử động, lúc này tay trái hắn cũng hoàn toàn biến thành màu bạc, đầu ngón tay hơi biến thành màu đen, đâm tới phần bụng Lôi Lâm.

Ở trong học viện, các học đồ đều biết Tác Luân có trình độ biến dị học vượt xa học đồ bình thường, cũng đã hoàn toàn cải tạo tay phải của hắn, biến thành cỗ máy giết người vô cùng sắc bén!

Nhưng tất cả học đồ đều bị Tác Luân lừa gạt, tay trái của hắn mới là át chủ bài hắn ẩn giấu! !

Không chỉ có được bạc trảo công kích dùng biến dị học cải tạo, thậm chí ở mặt trên còn có bóng mờ độc tố mà Tác Luân tốn một cái giá lớn mới mua được, chỉ cần dính một chút vào da của đối phương thì dù có là Phù Thủy chính thức cũng sẽ luống cuống tay chân!

Đứng trước cánh cửa sống chết, Tác Luân quyết đoán áp dụng đấu pháp lưỡng bại câu thương, muốn vì chính mình đoạt được một chút hi vọng sống!

Ầm! ! !

Vẻ mặt Lôi Lâm lãnh khốc , mặc kệ móng vuốt sắc bén mang theo độc tố cào tới trên người mình, Hàn Băng Cự Kiếm không chút lưu tình chém đứt cổ của Tác Luân! ! ! !

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right