Chương 538: Sừng dê địa hành long
“Mục tiêu của cậu là đại kỵ sĩ! Là ngôi sao xa xôi!”
Trong giọng nói của Lôi Lâm bao hàm cảm xúc mãnh liệt, Duy Lâm nghe mà nhiệt huyết sôi trào.
“Tuy rằng huấn luyện kỵ sĩ của cậu xuất phát từ tôi, hiệu dụng coi như là hàng đầu trong cấp bậc đại kỵ sĩ, nhưng cậu thiếu một điểm quan trọng nhất của cường giả!”
“Cường giả? Điểm quan trọng nhất?” Vẻ mặt Duy Lâm trở nên mờ mịt.
“Không sai! Đó là huyết chiến cùng tự tin! Những kỵ sĩ không có phương pháp huấn luyện tốt như cậu đều chỉ thông qua không ngừng chiến đấu, trong huyết đấu mới bồi dưỡng được sự vô địch tự tin của chính mình, mới có thể thuận lợi kích phát sinh mệnh năng lượng, trở thành kỵ sĩ! Mà cậu lại không trải qua quá trình này…”
“Bởi vậy, cậu nhất định phải tiếp nhận nhiệm vụ có độ khó cao, để kích thích tiềm lực của mình!”
Lôi Lâm tỏ vẻ tôi là muốn tốt cho cậu: “Thế nào? Biết tôi dụng tâm lương khổ chưa?”
“Tuy rằng không phải hiểu lắm, nhưng có vẻ rất lợi hại!” Duy Lâm nắm chặt nắm đấm, “Tôi sẽ cố gắng, đại nhân!”
Lập tức, tiểu tử bị lời nói của Lôi Lâm làm cho choáng váng, thật sự bắt đầu chuẩn bị vì hành trình mạo hiểm sắp tới.
Nhìn dáng vẻ hắn bận bịu khí thế ngất trời như vậy, Lôi Lâm mỉm cười lắc lắc đầu.
“Người tuổi trẻ! Dễ quên cũng là thuộc tính cơ bản nhất, nhanh thế đã bị lừa dối đến choáng váng, thực sự là…”
Chẳng qua, vì muốn cùng đám Giản Ny tiến vào đô thành, Lôi Lâm cũng không ngại giúp bọn hắn một chút.
“Kiếm của cậu!” Lôi Lâm lấy trường kiếm tinh cương trong tay Duy Lâm, tinh cương trải qua thiên luyện bách rèn vẫn lóe hàn quang như cũ, nhưng trên lưỡi kiếm đã xuất hiện chỗ hổng to nhỏ.
Loại lỗ hổng này chỉ xuất hiện khi kỵ sĩ toàn lực bạo phát, không ngừng chém ra, bởi vậy cũng có thể thấy lần này Duy Lâm đi vào trong cánh đồng hoang vu Ô Đề gặp được nguy cơ không chỉ có đàn sói Bạo Viêm kia.
“Làm sao thế! Đại nhân?” Trên mặt Duy Lâm mang theo vẻ mờ mịt.
“Thanh kiếm này quá cũ kỹ, không thích hợp để cậu chinh chiến lần thứ hai. Tôi đổi một thanh kiếm mới cho cậu!” Lôi Lâm nở nụ cười.
“Cảm ơn! Cảm ơn ngài! Đại nhân!” Duy Lâm đã kích động đến mức nói năng lộn xộn.
Sau một lần chiến đấu này, hắn rốt cuộc đã biết tại sao kỵ sĩ khó có thể bồi dưỡng được như thế, phương pháp hô hấp bảo mật chỉ là một mặt. Mà một mặt khác chính là phí dụng huấn luyện và trang bị kếch xù!
Loại vũ khí cấp Đại sư này ít nhất có giá trị hơn trăm kim tệ, nhưng trải qua mấy lần hắn toàn lực vận dụng sinh mệnh linh bạo phát đã xuất hiện chỗ hổng.
Thế chẳng phải vũ khí bình thường sẽ trực tiếp gãy lìa?
Mà kỵ sĩ đều sinh ra trong chiến đấu, e là còn không biết phải cần bao nhiêu loại vũ khí này.
Duy Lâm vốn định bảo dưỡng thanh trường kiếm này rồi tiếp tục sử dụng, dù sao hắn vẫn mang suy nghĩ của người nghèo như trước đây, có chút không nỡ lãng phí, nhưng không ngờ Lôi Lâm lại trực tiếp đổi cho hắn một cái!
“Không sao! Sau đó tôi sẽ chuyển khoản nợ này cho vị Giản Ny tiểu thư kia!”
Lôi Lâm nói mấy câu này lập tức khiến cảm động trong lòng Duy Lâm vỡ nát tan, “Dù sao người ta cũng là con gái hầu tước, có chính là kim tệ, thêm một chút cũng không đáng kể, có đúng hay không?”
Lôi Lâm ném một trường kiếm mới tinh cho Duy Lâm.
“Ồ! Đại nhân! Ngài không thể để tôi cảm động lâu một chút sao?”
Duy Lâm oán thán kêu lên, nhưng trên tay không chậm chút nào, trực tiếp bắt trường kiếm vào trong tay.
Cheng! Duy Lâm vuốt ve trường kiếm, trên mũi kiếm màu xanh lam còn có đoạn hoa văn tỉ mỉ phức tạp, mơ hồ có hàn khí từ trên thân kiếm bắn ra.
Dựa vào cảm giác làm ở đây làm nhiều năm như vậy, Duy Lâm biết chuôi kiếm này tuyệt đối là đồ tốt nhất trong cửa hàng.
Nhưng hắn không phát hiện chính là trước khi hắn kêu lên, bàn tay Lôi Lâm trong nháy mắt chạm lên thân kiếm, lưu lại một dấu ấn màu đỏ nhạt.
Ấn ký này trực tiếp khắc vào trên thân kiếm, lại rất nhanh biến mất xuống, không bị Duy Lâm phát hiện.
...
Giản Ny tiểu đội chỉ nghỉ ngơi ở trên tiểu trấn Bá Đặc rồi lại tiếp tục xuất phát.
Tuy rằng lần trước người mạo hiểm và lính đánh thuê đi theo cô ta ra ngoài đều tử thương hơn nửa, nhưng ở đây chính là không bao giờ thiếu đám người mạo hiểm vì nghèo mà đỏ mắt, muốn kiếm chút tiền tiêu.
Giản Ny chỉ cần tung một số lớn kim tệ lớn đã lại triệu tập được đầy đủ nhân số, đương nhiên, thực lực cụ thể như thế nào thì phi thường khó nói.
Cô ta cũng không thể không làm như thế. Sừng dê địa hành long ở Ám Cực Vực là một loại vật năng lượng cao phi thường hiếm thấy sinh, gần đây cũng chỉ có cánh đồng hoang vu Ô Đề mới có người phát hiện tung tích của nó.
Nếu như từ bỏ lần này, lần sau lại muốn đụng tới thì thật sự không biết phải đợi tới lúc nào.
Dù Giản Ny có thể đợi. Nhưng Áo Cổ Tư hầu tước vẫn đang bị kịch độc dằn vặt kia tuyệt đối không chờ được lâu như vậy.
“Duy Lâm! Đến đây!” Trong đội ngũ này còn có thêm một người, đúng là Duy Lâm mặc áo giáp mới tinh, bộ giáp này vẫn là hắn suốt đêm bảo dưỡng lại, mới có thể miễn cưỡng tiếp tục sử dụng, trên lưng Duy Lâm lại đeo cõng trường kiếm mà Lôi Lâm từng khắc dấu ấn lên, xem ra gia tăng cho hắn không ít khí thế oai hùng.
Nhưng hiện tại, Giản Ny thoáng gọi một câu, đã để Duy Lâm có chút lâng lâng.
Cảm thụ ánh mắt kính sợ của đám người mạo hiểm hai bên, còn có thiếu nữ quý tộc tha thiết khẩn cầu, Duy Lâm giống như vừa uống mấy bình rượu mạnh, đầu óc cũng bắt đầu ngất ngất ngây ngây.
“Không ngờ Duy Lâm mình vẫn còn có thời điểm phong quang như thế!” Duy Lâm gật gù, nhìn Giản Ny, trong đôi mắt lộ ra vẻ ngưỡng mộ: “Yên tâm! Tôi nhất định sẽ lấy được búp hoa máu rồng!”
“Ai! Tiểu tử đáng thương!”
Nhìn thấy Duy Lâm bị tiểu thư nhà mình mê hoặc đến mức không tìm được phương hướng, Kiệt Mạc Tư không khỏi thầm thở dài.
Dù là đại kỵ sĩ thì thế nào? Với thế lực của Áo Cổ Tư gia tộc, hoàn toàn có thể hiệu triệu ra! Trên thực tế bọn hắn chân chính coi trọng là Lôi Lâm tiên sinh sau lưng Duy Lâm! ! !
Ở Ám Cực Vực, cũng chỉ có phù thủy đại nhân thần bí mới có thể làm cho tiểu thư nhà mình hạ mình cúi đầu.
“Huống chi, tiểu thư của chúng ta cũng là một vị phù thủy học đồ ! Tuy rằng đẳng cấp tương đối thấp, nhưng cũng không phải người bình thường có thể tranh giành…”
Kiệt Mạc Tư thở dài.
Tư chất phù thủy là một vật vô cùng thần bí, nhưng trải qua nhiều năm nghiên cứu như vậy, các phù thủy đã phát hiện nếu như cha mẹ có một người là phù thủy, thì xác xuất đời sau xuất hiện người có tư chất sẽ tăng cao rất nhiều, mà nếu như cha mẹ đều là phù thủy, trong đời sau xác suất xuất hiện có tư chất học đồ, thậm chí có thể đạt đến một phần ba!
Đồng thời, trong các học đồ này, khả năng xuất hiện tư chất ưu dị cũng sẽ lớn hơn một chút.
Chính vì như thế, trừ phi trường hợp đặc biệt, trong gia đình đại quý tộc, bất kỳ cô gái có tư chất phù thủy đều sẽ không cho phép gả ra ngoài, vận mệnh duy nhất của bọn họ chính là kết hợp với họ hàng gần, để sinh ra hạt giống đời kế tiếp có tư chất phù thủy càng cao hơn!
Áo Cổ Tư gia tộc có thể sẽ rất cao hứng cưới vào một cô gái bình dân có tư chất phù thủy, nhưng tuyệt đối không thể cho phép phù thủy gia tộc mình chảy ra ngoài! Cho dù chỉ là một học đồ!
Đương nhiên, vào lúc này Duy Lâm và Giản Ny đều không cân nhắc quá nhiều như thế.
Cho dù là Duy Lâm, sau khi tiến vào cánh đồng hoang vu Ô Đề, thì trong nháy mắt đã tiến vào trạng thái, mỗi ngày đều chạy đi, bảo tồn thể lực.
Hắn lớn lên ở trấn nhỏ Bá Đặc, tự nhiên biết nơi này khủng bố, rất nhiều nơi nhìn như an toàn, đều sẽ vô thanh vô tức lấy đi mạng nhỏ của người mạo hiểm!
Hắn là Duy Lâm, sau này còn muốn trở thành đại kỵ sĩ! Làm sao có thể chết ở chỗ này?
“Phía trước có phát hiện!”
Đột nhiên, phía trước đội ngũ kêu lên, Duy Lâm lập tức chú ý, đi lên phía trước.
“Chúng ta phát hiện cái này! Cậu tới xem một chút!”
Lúc này Giản Ny cũng đổi sang mặc trang phục thợ săn, nhìn càng thêm già giặn, cô ta chỉ vào địa vết chân to lớn phía trước, thật giống như nhìn thấy trân bảo vậy.
Duy Lâm ngồi xổm xuống, ở trước mặt hắn là có một vết chân dài đến 1 mét.
Chủ nhân vết chân này lưu lại trên đất dấu ấn sâu sắc, chỉ có bốn vuốt là càng lún sâu dưới nền đất.
“Ngón giữa có năm khớp xương! Khí tức cùng mùi vị cũng đúng! Không sai! Đây là dấu vết của một con sừng dê địa hành long!”
Kiệt Mạc Tư cũng đi tới nơi này, lại dùng một số đồ vật kỳ kỳ quái quái trong tay để đo lường qua một lần, rất là khẳng định nói với Giản Ny.
“Vậy chúng ta còn chờ cái gì?”
Trên mặt Giản Ny mang theo ý cười, tuy rằng mục tiêu đang ở trước mắt, nhưng cô ta không có xúc động đi tới.
“Ngày hôm nay chúng ta tìm một nơi cắm trại trước! Toàn bộ thám báo đi ra ngoài, lần theo vết chân này, cần phải tìm ra sào huyệt của sừng dê địa hành long!”
Lần này Giản Ny đi ra là vì được búp hoa máu rồng, loại thực vậ kỳ dị này chỉ phối hợp cùng sừng dê địa hành long, bởi vậy nhất định phải tìm được sào huyệt sừng dê địa hành long.
“Nếu ai có thể tìm ra sào huyệt của địa hành long, tôi sẽ thưởng một trăm kim tệ!”
Vì mau chóng tìm được búp hoa máu rồng, Giản Ny cũng không tiếc đưa ra trọng thưởng, lập tức đưa tới một mảnh gào thét.
Rất nhiều người mạo hiểmvốn không phải thám báo cũng trực tiếp đi ra ngoài, hi vọng thử vận may, nếu như được bút tiền thưởng này, cộng thêm tích trữ trước đó, bọn họ thậm chí cũng có thể trực tiếp về hưu.
“Bọn họ…” Duy Lâm nhìn những người mạo hiểm đi ra ngoài này, trên mặt có chút không đành lòng.
Hắn không phải người ngu, ngược lại còn rất thông minh, tự nhiên biết dụng ý Giản Ny như thế làm.
Những người mạo hiểm này vừa không có thực lực, cũng không có bản lĩnh đặc thù, tác dụng duy nhất của bọn hắn chỉ sợ cũng chỉ là làm bia đỡ đạn cùng mồi nhử!
Hiện tại đã tiến vào phạm vi hoạt động của sừng dê địa hành long, hơn nữa nhiều người mạo hiểm chạy loạn như vậy, e là sẽ lập tức khiến cho sừng dê địa hành long chú ý!
Mà bọn hắn chỉ cần thông qua kêu thảm thiết hoặc là nơi phát ra mùi máu tanh là có thể trực tiếp tìm tới sừng dê địa hành long.
“Tooi cũng là không có cách nào! Duy Lâm!” Giản Ny cười khổ: “Sau này tôi nhất định sẽ trợ cấp người nhà của bọn hắn…”
...
Trong ngày ngủ ngoài trời này đã có ba người chưa có trở về.
Mà Giản Ny lại vui mừng đi về phía phương hướng ba người mất tích kia.
“Ở đây!” Duy Lâm nhặt lên một tảng đá trên mặt đất, nhìn vết máu và quần áo tả tơi, vẻ mặt phi thường phức tạp.