Chương 518: Cứu trợ (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,728 lượt đọc

Chương 518: Cứu trợ (1)

Tài liệu liên quan đến thế giới dưới nền đất thế này, trước đó Lôi Lâm từng đọc được trên một quyển sách cổ.

Trong truyền thuyết, thế giới phù thủy ở thời đại thượng cổ, mặt đất chỉ là một phần nhỏ, mà trước khi đám phù thủy thời thượng cổ chưa chuyển mắt đến dị thế giới, mục tiêu của bọn hắn chính lòng đất!

Phù thủy thời thượng cổ nắm giữ sức mạnh to lớn, thậm chí ngay cả mặt trời hay mặt trăng ở trước mặt bọn hắn đều sẽ ảm đạm phai mờ, rất nhiều người dân dưới nền đất bị chinh phục, phù thủy khai phá một tầng lại một tầng thế giới dưới lòng đất, thu được tài nguyên và của cải vô tận!

Mà lúc đó có ghi chép rằng thế giới dưới nền đất bị thượng cổ phù thủy khai phá tổng cộng bảy tầng!

Có người nói càng đi xuống dưới sẽ xuất hiện chủng tộc dưới nền đất càng mạnh, cuối cùng thậm chí còn có nhân vật khủng bố cực đoan như địa tâm chi mẫu!

Nhưng những thứ này đều không ngăn cản được bước chân của đám phù thủy thời thượng cổ, cuối cùng, toàn bộ sinh vật dưới nền đất đều thần phục dưới chân phù thủy thượng cổ, trở thành một phần vinh quang của phù thủy thượng cổ!

Sau đó phù thủy thượng cổ còn không vừa lòng lại chuyển sự chú ý sang dị thế giới, từng vị diện và thế giới mới thần phục trước mặt bọn họ, mãi đến khi gặp phải dị thế giới cực đoan mạnh mẽ kia!

Sau khi cuộc chiến được xưng là chung kết kia, tuy rằng nghe đồn rằng thế giới của đối phương cũng không thu được chỗ tốt gì, nhưng thế giới phù thủy cũng suy yếu đi, thậm chí ngay cả đường nối thông xuống dưới nền đất cũng bị đại chiến phá hủy toàn bộ, từ đây, thế giới dưới nền đất đã trở thành truyền thuyết.

Chí ít, ở toàn bộ Nam Hải bờ, Lôi Lâm chưa từng nhìn thấy chủng tộc dưới nền đất hay đường hầm gì đó.

“Từ tin tức thu thập trước đó và những cảnh tượng mà mình nhìn thấy này thì nơi này hẳn là thế giới dưới nền đất thế giới, chỉ không biết đây là tầng mấy! Chẳng qua từ độ nguy hiểm của các sinh vật ở đây thì chắc không phải là ba tầng bên dưới cùng của thế giới dưới nền đất, nếu không thì mình đã sớm gặp phải rất nhiều sinh vật năng lượng cao nguy hiểm, nơi này có lẽ là tầng một hoặc tầng hai…”

Lôi Lâm không ngừng suy nghĩ.

Mặc dù có chút lo lắng nơi này là một mảnh hoang mạc tử vong. Nhưng Lôi Lâm vẫn tiếp tục tiến bước, bụi bì trư vừa xuất hiện đã cho hắn tự tin rất lớn.

Một đường đi tơi đây, Lôi Lâm cũng ghi chép một chút đối với hoàn cảnh chung quanh.

Vị trí thượng cổ vu trận cũng chính là nơi bị Lôi Lâm gọi là đồi núi đá tảng, dấu hiệu sinh mệnh kém nhất, hầu như ngoại trừ rêu và một số côn trùng ra thì không thấy được bất kỳ thứ gì.

Mà theo bước chân của Lôi Lâm không ngừng đi xa, dấu hiệu sinh mệnh trên đường đi cũng bắt đầu dần dần tăng lên, xuất hiện mấy loại sinh vật tương tự loài chim.

Đến nơi này lại thỉnh thoảng có thể nhìn thấy bụi bì trư, đồng thời càng đi về phía ngoài, loại tỷ lệ này sẽ trở nên càng lúc càng lớn.

Bởi vậy, Lôi Lâm rất khẳng định, chính mình đã đi ra khỏi khu vực sinh mệnh cấm địa, tới đến bên ngoài.

“Keng! Phát hiện sóng năng lượng! Dự đoán là dư âm từ phép thuật cấp 0 phóng ra! Phương hướng: 15 độ Phía Đông; khoảng cách: 3213 mét!”

Vào lúc này, chíp đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.

“Hả?” Lôi Lâm cảm thấy phấn chấn: “Rốt cục đã có dấu vết sinh vật năng lượng hoạt động!”

Hắn nhanh chóng thu dọn một chút, lập tức chạy về nơi phát ra sóng năng lượng kia.

Tuy rằng hiện tại trên người hắn vẫn có thương thế nghiêm trọng, thức hải bởi cố hóa lượng lớn lực lượng tinh thần nên chỉ có thể phát huy ra thực lực cấp độ phù thủy cấp 1, nhưng chút khoảng cách này vẫn không thể ngăn cản được hắn, chỉ chốc lát sau, hắn đã chạy tới hiện trường.

Mà xuất hiện trong tầm nhìn của Lôi Lâm là cảnh ba nam hai nữ đang chiến đầu cùng một con sinh vật năng lượng cao.

Năm nhân loại dưới nền đất này tạo thành tiểu đội tiêu chuẩn. Hai thanh niên mặc giáp da chắn ở phía trước làm khiên thịt, thiết kiếm to lớn không ngừng vung vẩy, ít nhất cũng có sức mạnh cấp bậc đại kỵ sĩ.

Mà ba người khác lại mặc áo choàng màu xám, có chút tương tự trang phục của phù thủy học đồ ở Nam Hải bờ, thế nhưng kiểu dáng cũ kỹ hơn rất nhiều, tạo cảm giác cổ điển.

“Có nhân loại! Hoặc là phù thủy học đồ!” Trong lòng Lôi Lâm đại hỉ.

Mà đối diện với mấy người này là một con sinh vật lớn tương tự bụi bì trư, thể hình lại lớn hơn bụi bì trư mười mấy lần, dưới mũi còn mọc ba hàm răng như trăng lưỡi liềm lớn, trên người mọc đầy long cứng rắn, còn dính đầy nhựa thông cùng bùn đất, kết thành một khối rắn dày đặc, giống chiến xa mặc áo giáp. Trước đó đám học đồ đánh ra phép thuật cấp 0 vào lớp giáp này lại chỉ có thể tạo ra một mảnh cháy đen. Ngay cả phòng ngự tầng ngoài cùng cũng không phá được.

“Vù vù…” Từ trong lỗ mũi con sinh vật kia bắn ra hai luồng khí trắng, chân sau của nó cào cào đất rồi đột nhiên xông lên, cả người giống một đầu xe lửa chệch đường ray như nhau vọt tới hai đại kỵ sĩ kia.

“A!”

Mặt đất rung động, một đại kỵ sĩ đứng trước hơi trượt chân, lập tức bị con lợn rừng lớn kia mạnh mẽ húc bay ra ngoài, răng nanh cắn xuống phần eo của hắn, máu tươi giống nước suối không ngừng tuôn ra.

Một đại kỵ sĩ nhìn thấy cảnh này, đột nhiên quát to một tiếng, lập tức nhanh chóng lui lại, lộ ra ba phù thủy học đồ ở phía sau.

Lợn rừng lớn không bị đại kỵ sĩ kiềm chế, lập tức há to miệng đầy răng nanh sắc bén nhắm ngay vào ba phù thủy học đồ kia, trong đôi mắt lộ ra vẻ khát máu.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right