Chương 518: Đứng Đầu Lục Lâm Ở Tây Bắc

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,367 lượt đọc

Chương 518: Đứng Đầu Lục Lâm Ở Tây Bắc

"Các ngươi là ai, muốn vào thành thì qua bên kia đăng ký, viết rõ lai lịch, vật tư mang theo, mới có thể vào thành.”

Người gác cổng lớn tiếng nói, nhìn ba người trước mặt, tâm tình cũng không vui lắm. Cầm Xuyên quan người tới lui không ít, cư dân bản địa có giấy thông quan cũng không cần kiểm tra quá kỹ, tuy nhiên các thương đội đến làm ăn thì phải kiểm tra kỹ mới cho vào thành.”

Bởi vì quy tắc của Hòa Thân rất nghiêm ngặt, người nào dám giở trò thì trực tiếp cho ăn bốn mươi gậy. Nói cũng kỳ quái, lấy tính tình của Hòa Thân lại vô cùng thống hận người khác tham ô.

Mà trước đây, thương đội lui tới cũng vô cùng khách khí. Mặc dù nói, Cầm Xuyên quan là một nơi có quy tắc, nhưng chủ nhân của Cầm Xuyên quan là Trình Đại Lôi thì chưa hẳn là người có quy tắc.

Nhưng hôm nay, ba người này đến cửa thành, lại còn không xuống ngựa, một thái độ vênh váo tự đắc, khiến người nhìn rất khó chịu.

Người trên ngựa mỉm cười: "Đi nói cho Trình Đại Lôi, Mạc Tương Nan đến, để hắn ra thành nghênh đón."

"Mạc Tương Nan là ai, không biết. Không quản là người nào, vào thành đều phải đăng ký." Lính giữ cổng nói.

"Ngươi ở Tây Bắc, nhưng lại không nhận ra Mạc Tương Nan?”

"Ta mặc kệ họ gì, nếu không xuống ngựa, hoặc là xéo đi, cứ đứng đây nói lảm nhảm, ta trực tiếp bắt ngươi ném vào đại lao."

"Có lẽ, ta cần ngươi quen biết một chút."

Mạc Tương Nan tay nhấn chuôi đao, đã mở ra lò xo.

Hắn dùng chính là đao, mà không phải kiếm, nhìn vết chai ở tay, hẳn là một đao thủ lão luyện.

"Tay cầm vũ khí, ý đồ vượt quan, người đâu, mau đến cổng thành." Đội trưởng cổng thành kêu to.

"Đại ca, chúng ta là đến đàm luận, không thể gây sát thương cho người khác." Một tùy tùng bên cạnh Mạc Tương Nan nói.

"Biết rồi."

Mạc Tương Nan cầm đao còn vỏ, lấy vỏ đao đập người. Một tiểu đội gồm mười người ở cổng thành, vậy mà ngăn không được hắn. Chỉ nghe phanh phanh một hồi, trong nháy mắt đã đập ngã một đám người lớn.

"Cái gì mà Cầm Xuyên quan, ta nhìn cũng không có gì hơn." Mạc Tương Nan lập tức cười lạnh.

Đội trưởng cổng thành mặt đỏ bừng, đột nhiên cầm lấy ngọn giáo của mình từ trên mặt đất vọt tới, đâm về phía Mạc Tương Nan.

Mạc Tương Nan nhìn chằm chằm động tác của đối phương, trong mắt tràn ra sát ý, hắn đưa đao lên, dự định đập nát đầu đối phương. Mặc dù đao vẫn còn nguyên trong vỏ bọc, nhưng nếu nó đập vào đầu như thế, thì đối phương không chết cũng bị trọng thương.

Đã đến lúc cho bọn họ nhìn thấy chút màu sắc.

Đột nhiên, một thanh trường thương lao vút đến, ngăn chặn vỏ đao đang đập về phía đội trưởng gác cổng. Mạc Tương Nan chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng cực lớn truyền tới thân đao, cổ tay có chút phát run.

Sau khi định thần lại, hắn nhìn thấy một đại hán mặt đen, lưng hùm vai gấu, khuôn mặt giống như là nham thạch.

"Trại Cáp Mô, Tần Man." Tần Man lấy thương chống đất: "Các hạ tại sao lại làm thương tổn huynh đệ của chúng ta?”

Mạc Tương Nan thu lại cuồng ý trên mặt: "Ta chính là Vạn Mã Đường Mạc Tương Nan, đặc biệt tới gặp Trình Đại Lôi, mau kêu hắn đi ra gặp ta."

"Vạn Mã Đường Mạc Tương Nan?" Tần Man lắc đầu: "Chưa từng nghe qua."

Nhìn vẻ mặt của Mạc Tương Nan, rõ ràng là đang mắc nghẹn. Các ngươi đang ở Tây Bắc, nhưng lại chưa bao giờ nghe nói về Vạn Mã Đường hay ba từ "Mạc Tương Nan".

"Rất nổi tiếng sao?" Tần Man là người thành thật, không biết liền hỏi, hiện tại hắn thật sự không biết, cho nên mới rất nghiêm túc hỏi thăm.

Mạc Tương Nan hít vào một ngụm khí lạnh, hán tử mặt đen này rõ ràng không thành thật đây mà. Ngươi muốn ta nói như thế nào, không lẽ tự nói ta rất nổi danh.

"Vạn Mã Đường là Lục Lâm đứng đầu Tây Bắc, Thủy Trại ở Tây Bắc, giang hồ đều phải nghe theo đường chủ chúng ta. Hôm nay đường chủ đã tới Cầm Xuyên, còn không mau mau để Trình Đại Lôi ra nghênh tiếp." Thủ hạ Mạc Tương Nan nói.

" Lục Lâm đứng đầu Tây Bắc?" Tần Man càng thêm hoang mang: "Ta vẫn cho là Đại đương gia chúng ta mới là Lục Lâm đứng đầu Tây Bắc."

"Ngươi..." Đừng nói Mạc Tương Nan, ngay cả hai tùy tùng đi theo cũng bị lời nói của Tần Man làm cho nghẹn cả họng.

"Không quản các ngươi là người nào, đến Cầm Xuyên quan thì phải tuân thủ quy tắc của nơi này. Nếu không đăng ký, lại đả thương vệ binh, thì dựa theo quy cũ của Cầm Xuyên quan..."

Tần Man ngừng lại, hắn cũng quên mất quay tắc mà sơn trại đặt ra cho mục này.

"Giao nạp tiền phạt, đuổi khỏi Cầm Xuyên quan." Đội trưởng cổng thành nhanh nhảu nói bổ sung: "Nếu có tình tiết ác liệt hơn, đem người giam cầm ở đại lao."

Nhìn thấy Tần Man xuất hiện, đội trưởng cổng thành lập tức nghiêng người, hy vọng Tần Man có thể đứng ra thay mặt hắn.

"Tần đội trưởng, ta thấy hành động của bọn họ rất nghiêm trọng, hay cứ dứt khoát bắt lại đi."

Người chịu trách nhiệm canh giữ cổng thành hôm nay tình cờ là Man tự đội của Tần Man. Tuy rằng bề ngoài Tần Man giống như một lão sư nghiêm khắc, nhưng thật ra trong lòng hắn cũng có chút ý định muốn bao che cho con.

"Nói có lý." Tần Man nhìn Mạc Tương Nan, nói: "Còn không xuống ngựa?"

Mạc Tương Nan cười lạnh một tiếng: "Muốn ta xuống ngựa, vậy thì xem ngươi có tư cách này hay không?”

Tần Man nhíu mày, đột nhiên tiến lên một bước, lao tới như hổ, khuỷu tay đập vào đầu ngựa.

"Xuống ngựa cho ta!”

Rầm!

Chiến mã sụp đổ như núi, Mạc Tương Nan giật mình, thân thể vọt lên, nhờ ứng phó kịp thời nên không bị ngã xuống đất, đánh rơi oai phong lẫm liệt trước mặt mọi người.

Giương mắt lên nhìn Tần Man, hắn không khỏi cảm thán nhìn đối phương. Không ngờ dưới trướng Trình Đại Lôi lại có nhiều cao thủ như vậy, một chiêu đã có thể hạ ngựa, sức mạnh này thật sự khiến người ta e ngại.

Hai tùy tùng của Mạc Tương Nan lập tức lao đến, đứng sau lưng Mạc Tương Nan. Song phương giằng co lẫn nhau, ánh mắt nhìn chằm chằm bả vai của đối phương.

Có thể trong chốc lát nhảy xuống ngựa, Tần Man cũng biết người này không đơn giản. Mặc dù chưa từng nghe qua cái tên Vạn Mã Đường nhưng hắn có thể đóan ra lai lịch của người bên kia không hề nhỏ.

Trước đó đã có người đi báo tin cho Trình Đại Lôi, đúng lúc này hắn vừa tới, thì thấy trước cổng thành đã giương cung bạt kiếm, không khí trông rất căng thẳng.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right